Chương 921 Trộm thánh dược
Hừ, Hoang Nộ, Đoạn Không, Mặc Thần, ta chắc chắn sẽ đánh bại từng tên một.
Lục Hành Đạo hừ lạnh một tiếng, quay người rời đi: "Các ngươi hãy xem đây, không đến một canh giờ, Hoang Nộ sẽ thảm bại dưới kiếm của ta."
Nhìn Lục Hành Đạo rời khỏi, hai vị bảo an liếc mắt nhìn nhau, Hứa Hằng bất đắc dĩ lắc đầu: "Cái tên điên này, sao lại chạy xuống đây rồi, hi vọng hắn đừng đến nữa."
Lục Hành Đạo ở Thần giới nổi danh là kiếm si(*), ngày nào cũng muốn thử kiếm, mà cách thử kiếm là đi khiêu chiến khắp nơi, hai người lười động thủ, chỉ có thể lừa hắn bỏ đi.
(*) người say mê kiếm
"Lục Hành Đạo đến à?
Đoạn Thiên ngự không đến, mang theo vẻ kinh ngạc: "Trong cảnh giới Thần Linh, hắn cũng là tên tuổi hàng đầu đấy."
"Nhưng cũng chỉ là tên tuổi hàng đầu thôi, cái gì mà người mạnh nhất chứ, chỉ là thứ ếch ngồi đáy giếng, mấy người Hoang Nộ, Mặc Thần, Đoạn Không đều không phải kẻ yếu.
Hạ Sơn khinh thường.
"Ngươi bây giờ cũng không phải đối thủ của hắn.
Đoạn Thiên bĩu môi nói: "Sao vừa rồi các ngươi lừa được hắn vậy?"
"Thì nói Hoang Nộ..."
Hai người thuật lại một lần những lời lúc nãy, Đoạn Thiên kinh ngạc nói: "Còn có một người à, người đó là ai? Lục Hành Đạo không có chút cơ hội thắng nào sao?"
Hai vị bảo an ngửa mặt nhìn trời: "Vẫn chưa nghĩ kĩ, mấy người Đường Tăng đại nhân và Ngao Bính đại nhân ta nên nói ai đây?"
Đoạn Thiên có chút ngơ ngác, xong lại nói ngay: "Ta có một người thích hợp."
"Ai?"
"Ta.
Đoạn Thiên chỉ chính mình.
"Ngươi ư?
Hai người hơi sững sờ: "Ngươi đi đánh với Lục Hành Đạo ư? Bây giờ ngươi có bản lĩnh này sao?"
"Sao lại không có? Lúc trước ta đã từng luyện hóa ba mươi luồng ánh sáng pháp tắc, hơn nữa, nhà khoa học vĩ đại tiến sĩ Trần, đã giúp ta nuôi trồng thành công một bầy thánh dược.
Đoạn Thiên nhếch miệng cười nói: "Đừng nói một tên Lục Hành Đạo, cho ta thêm một thời gian, ta có thể đánh được mười tên!"
Hắn bây giờ, có tự tin đánh với Lục Hành Đạo, qua một thời gian nữa, hoàn toàn có thể treo y lên đánh.
"Ngươi cứ muốn khoe khoang như vậy à?
Hạ Sơn bĩu môi.
"Nào có, chẳng phải bốn cái tên Phệ Nguyên Thần tộc kia đã nói là ta đang bế quan nghiên cứu Vạn Giới Lệnh hay sao? Ta nghiên cứu thành công rồi, thực lực đại tiến, còn có thể tăng tốc độ sinh trưởng của thánh dược.
Đoạn Thiên bình tĩnh nói: "Sau này chắc chắn chúng sẽ bảo ta nuôi thánh dược."
"Sau đó thì sao?
Hai vị Thần không hiểu.
"Ta muốn thể hiện thực lực của mình một chút, cho bọn chúng biết, không thể tùy tiện gây khó dễ với ta, mà chỉ có thể tạm thời nhẫn nhịn.
Đoạn Thiên suy tư nói: "Như vậy, ta mới có tiếng nói, bằng không, nếu chỉ có năng lực mà không có thực lực, sẽ chỉ bị bọn chúng xem như một con chó."
"Ngươi muốn trở lại đó sao?
Hai vị bảo an nghĩ một chút rồi hỏi.
"Đương nhiên phải về, bên đó còn có nhiều nhân công nuôi trồng thánh dược như vậy kia mà.
Đoạn Thiên khẽ cười một tiếng, nói: "Đến lúc đó, ta chỉ phụ trách nuôi trồng thánh dược, không chịu trách nhiệm bảo vệ thánh dược, mỗi khi thánh dược sắp trưởng thành hoặc đã trưởng thành, ta sẽ cho người truyền tin tức đến các ngươi."
Hai vị bảo an ngây người: "Ý ngươi là muốn bảo bọn ta, đi trộm thánh dược của hai thế lực lớn sao?"
"Không, đây là thánh dược của ta!" Đoạn Thiên trầm giọng nói: "Đó là do ta nuôi trồng, ta bảo các ngươi đến lấy, sao có thể gọi là trộm được? Ngươi lấy đồ của chính mình cũng có thể nói là trộm sao?"
Lời này của ngươi...không sai chút nào!
"Vậy được thôi, đến lúc đó ta sẽ nói Thần Linh mạnh nhất là ngươi.
Hai vị Thần Linh gật đầu.
"Bỏ từ mạnh nhất đi.
Đoạn Thiên cũng không muốn chuốc phiền phức, hai chữ mạnh nhất này, sao có thể sử dụng ở đây? Ngươi đã cân nhắc đến cảm nhận của mấy vị trong đạo tràng chưa?
Ngừng một chút, Đoạn Thiên lại nói: "Đừng để hắn ta đi khiêu chiến Đoạn Không, đến lúc đó thực lực ta thể hiện ra mạnh hơn Lục Hành Đạo một chút là được, chủ yếu là để Đoạn Không kiêng dè, nhưng lại cảm thấy ta cùng lắm chỉ có vậy, nếu quá mạnh, rất có thể sẽ không tiếp nhận ta."
Hắn còn muốn đến Nhân tộc cao đẳng, đương nhiên không phải đi ôm đùi, mà là đi lừa bọn chúng, món nợ ngày trước, lúc nào hắn cũng khắc ghi trong lòng.
Nếu quá mạnh, sau khi đến đó chẳng phải sẽ đoạt mất vị trí của Đoạn Không sao? Mục đích thật sự của hắn là đi nuôi thánh dược, chứ không phải tranh đoạt quyền lực ở Nhân tộc cao đẳng với Đoạn Không.
"À phải, đến lúc đó ta sẽ lập một vài danh sách, hi vọng các người đừng giết bọn họ, cùng lắm là đả thương họ thôi.
Đoạn Thiên nói thêm.
"Sao chứ, ngươi còn xem bọn họ là tộc nhân của ngươi à?
Hai vị bảo an kinh ngạc lên tiếng, tận tình khuyên bảo can ngăn: "Đoạn Thiên à, ngươi quá lương thiện rồi, như vậy không được đâu, như thế rất dễ bị ức hiếp, ngươi xem xem, cũng bởi vì sự lương thiện của ngươi..."
Mặt Đoạn Thiên tối sầm lại, ta giết hết toàn bộ tộc nhân thì các người mới vui vẻ đúng không?
"Khụ, ta muốn kéo theo một nhóm người để tẩy trắng, nói cho cùng thì một tộc người lớn như vậy, thế nào cũng sẽ có một vài người là tốt chứ.
Đoạn Thiên vội ho một tiếng, nói.
Hai vị bảo an đã hiểu, vậy là muốn có thủ hạ rồi, còn việc một vài người là tốt á? Đi theo ngươi là tốt, còn không đi theo ngươi là xấu!
Mà việc Lục Hành Đạo xuất hiện, thật sự là có hơi vượt ngoài dự đoán của các Thần Linh. Nếu như muốn giải thích nguyên nhân giam giữ bọn họ trong nhà lao là vì trước kia bọn họ từng làm nhiều việc ác. Vậy còn Lục Hành Đạo, trừ việc hắn rèn luyện kiếm đạo thì dường như không làm việc ác gì cả, rất ít làm ra việc liên quan tới mạng người.
Không những vậy, kẻ chống lưng cho Lục Hành Đạo cũng không yếu, vậy mà cũng bị trục xuất đến nhân gian.