← Quay lại trang sách

Chương 920 Lục Hành Đạo

Thần Ma Đồng Minh bắt đầu nhặt xác, bán những thi thể thú hoang này cho đạo tràng, chỉ tiếc, không ít thú hoang bị đánh nát trong chiến đấu, thành ra không còn đáng giá.

"Một ngàn con Đế phẩm, mười con cấp Thần Nhân, dựa theo tài nguyên cơ bản mà tính, cấp Thần Nhân một trăm vạn, Đế phẩm năm mươi vạn, tổng giá trị là sáu trăm vạn nguyên điểm Thần Ma.

Mộ Lạc nói.

"Đa tạ.

Long Hạo nói.

"Không bán Hoàng phẩm.

Mộ Lạc nhìn về phía những thi thể thú hoang Hoàng phẩm kia.

"Không bán, có người đặt trước.

Yên Tuyết Hàn lắc đầu, Đoạn Thiên muốn mua yêu thú Hoàng phẩm.

"Chư vị, cáo từ, Phệ Nguyên Thần tộc đưa tiền đến rồi.

Chiến Mặc nhìn ngọc bài truyền tin sáng lên, đứng dậy nói.

Huyền giới, Đoạn Thiên kéo thú hoang cấp Thần Linh đi vào căn cứ nghiên cứu khoa học.

"Con thú hoang cấp Thần Linh này, chắc đủ cho ngươi nghiên cứu rồi ha.

Đoạn Thiên nói.

"Được đấy, có mấy thứ này, ta có thể chế tạo ra dịch cường hóa thích hợp, đến lúc đó việc nuôi trồng thánh dược sẽ càng nhanh hơn.

Trần Hân Nghiên vui vẻ nói.

"Hi vọng ngươi có thể nhanh một chút.

Đoạn Thiên nói.

"Yên tâm đi, không đến mấy ngày nữa ngươi sẽ phát tài, nhìn thấy con đường lên Chân Thần.

Trần Hân Nghiên ngạo nghễ nói: "Ta sẽ bảo tất cả các nhà khoa học bỏ việc nghiên cứu trong tay, tập trung nghiên cứu dịch cường hóa thánh dược thích hợp."

"Ta cũng phải đi chế tạo giống thánh dược đây.

Đoạn Thiên cáo từ rời đi, nội tâm vô cùng kích động, vừa bước ra hai bước đã lui trở về: "Nếu nghiên cứu thành công, mong ngươi nghiên cứu ra được dịch cường hóa mà người khác cũng có thể điều chế."

"Người khác cũng có thể điều chế sao? Không bảo mật à?

Trần Hân Nghiên khẽ nhíu mày.

"Không sai, ta muốn bán cho Phệ Nguyên Thần tộc và Nhân tộc cao đẳng.

Đoạn Thiên cười lạnh nói: "Để bọn họ cũng nuôi trồng thánh dược."

Trần Hân Nghiên khẽ gật đầu, không muốn xen vào việc hắn làm thế nào: "Ngươi đã mở miệng, đương nhiên không thành vấn đề, hãy chờ tin ta."

Đoạn Thiên cười lạnh, nếu nghiên cứu ra được, không biết Phệ Nguyên Thần tộc sẽ có biểu cảm gì? Sẽ cầu xin mình như thế nào? Hay là cưỡng ép bức bách? Đến khi đó, cho dù là Phệ Nguyên Thần tộc hay Nhân tộc cao đẳng cũng đều đổi cách xử sự với hắn, Đoạn Không cũng sẽ cầu xin hắn.

Khi ấy, hắn có thể đánh vào nội bộ Nhân tộc cao đẳng, chiếm lấy tài nguyên Nhân tộc cao đẳng, sau đó bồi dưỡng ra một đám thủ hạ của riêng mình.

Đúng vậy, hắn muốn bồi dưỡng tâm phúc cho mình, dùng người của Thần Ma Đồng Minh nuôi trồng thánh dược thì đắt quá, nếu mình nắm trong tay một nhóm nhân lực thì hoàn toàn không cần mất tiền nữa, chỉ cần mình cho chút lợi ích, bọn họ đã có thể cười tít, lao động miễn phí như vậy, hắn đương nhiên muốn có.

Trải qua đợt tấn công của thú hoang, thượng tầng tiểu Thần giới đã lấy lại sự yên bình, các Thần Linh đều đang luyện hóa thần đan, thần dược, khôi phục thần lực, bên cạnh đó, Hoang Cổ tộc lại không ngừng săn giết thú hoang, khiêu khích Nhân tộc cao đẳng.

Một là vì thù hận khi xưa, hai là vì chiến công.

Bọn họ nhất định phải tích đủ chiến công để có thể đổi lấy công pháp Thần cấp của Hoang Nộ.

Thoáng chốc, thời gian bốn ngày đã trôi qua, trong bốn ngày này đã xảy ra một vụ việc lớn, một tôn Thần Linh bước ra từ thâm sơn, đầu tiên là đến Chư Thần Liên Minh, dùng một kiếm đánh tan không ít cường giả Thần Linh, đánh đến Chư Thần Liên Minh không dám lên tiếng.

Ngay sau đó, tôn Thần Linh này đến Hoang Cổ tộc, khiêu chiến sáu tôn Thần Linh, không bại trận nào.

Kế đó là Nhân tộc cao đẳng, bốn tôn lão tổ Thần Linh chiến bại, Đoạn Không bế quan không ra.

Tôn Thần Linh này lại đến Phệ Nguyên Thần tộc, thấy bốn vị lão tổ, nhạo cười một tiếng đồng thời nói không bắt nạt kẻ tàn phế, cầm kiếm rời đi.

"Cho nên, ngươi đến là để khiêu chiến phải không?

Hạ Sơn nhìn người trước mặt, thần sắc nghiêm nghị hỏi.

Khuôn mặt lạnh lùng, thần uy ẩn tàng lại bình bình đạm đạm, tựa như một người bình thường, thế nhưng lại đem đến cho Hạ Sơn cảm giác nguy hiểm chết người.

"Đúng vậy.

Người đến ngạo nghễ nói.

"Ta đã từng nghe về ngươi.

Hứa Hằng bước ra, lãnh đạm nhìn gã: "Ngươi là Kiếm Thần Lục Hành Đạo, trước vốn là người ở Thần giới, được xưng là đệ nhất dưới trướng Chân Thần, không ngờ ngươi cũng bị trục xuất đến hạ giới này."

Người đến mặt không đổi sắc, bình tĩnh nói: "Hư danh, còn chẳng giá trị bằng một kiếm, lần này ta đến khiêu chiến, để chứng thực kiếm đạo mấy năm nay của ta."

"Ngươi tìm nhầm người rồi.

Hạ Sơn lắc đầu nói: "Trước kia bọn ta không phải đối thủ của ngươi, bây giờ cũng không phải."

"Ồ? Nghĩa là ngươi muốn nhận thua ư?

Thần sắc Lục Hành Đạo tối sầm, nói.

"Bọn ta là tự biết lượng sức mình, khi trước hai người bọn ta là Thần Linh bình thường, có thể tiếp tục sống, chính bản thân cũng cảm thấy là một kỳ tích.

Hạ Sơn cười tự giễu một tiếng, nói: "Người xứng làm đối thủ của ngươi, chỉ có mấy vị kia."

"Mấy vị nào?

Đôi mày Lục Hành Đạo nhíu lại, ánh mắt hừng hực.

"Đoạn Không của Nhân tộc cao đẳng, Mặc Thần của Chư Thần Liên Minh, Hoang Nộ của Hoang Cổ tộc.

Hứa Hằng nói.

"Đoạn Không, Mặc Thần đang bế quan, vẫn chưa giao chiến, nhưng còn Hoang Nộ à? Không địch nổi ba chiêu của ta.

Lục Hành Đạo cười khinh thường.

"Ngươi thật sự biết rõ về thực lực của Hoang Nộ sao?

Hạ Sơn bĩu môi: "Con người Hoang Nộ rất giỏi che giấu, không dễ dàng để lộ thực lực của bản thân."

"Ồ?

Lục Hành Đạo khẽ nhíu mày, nhớ lại lúc trước giao chiến, Hoang Nộ bại trận quả thật có hơi nhanh, những Thần Linh khác ít nhất cũng qua được trăm chiêu với mình, duy chỉ có Hoang Nộ, lại thảm bại với ba chiêu.

Lúc đó hắn chỉ cảm thấy căn cơ Hoang Nộ kém, là một tên rác rưởi sống nhờ tài nguyên, tự thán mình vô địch, cũng không suy nghĩ nhiều hơn, giờ phút này nghĩ lại, quả thật Hoang Nộ có chút vấn đề.

"Còn một vị Thần, thôi thì ta cũng chẳng đề cập tới làm gì, thực lực người này vô cực kỳ mạnh, ngươi bây giờ, không có cơ hội thắng.

Hứa Hằng lại nói.

"Chân Thần à?

Lục Hành Đạo kinh ngạc.

"Không, y vẫn là Thần Linh, nhưng thực lực cực kỳ khủng khiếp.

Hạ Sơn nói tiếp: "Tốt nhất ngươi đừng động đến hắn, nếu không ngươi sẽ thất bại thảm hại."

"Hắn là ai?

Trong mắt Lục Hành Đạo nổi dậy chiến ý mãnh liệt, kẻ mạnh như thế, càng thích hợp cho hắn rèn luyện kiếm đạo, bước vào cảnh giới Chân Thần.

"Đợi ngươi thắng được ba người nọ rồi nói sau, ba người đó trước mặt vị kia đều không đáng nhắc đến.

Hạ Sơn nói.