Chương 926 Lục Hành Đạo
Đoạn Thiên sững sờ, các ngươi tìm được cái cớ này cũng thật vụng về, nhưng hắn cũng không muốn hỏi sâu hơn về cái cớ kia, nhíu mày nói: "Đây là một trăm phần, cần khoảng một tuần mới có thể trưởng thành, nếu không thì cũng sẽ mau chóng trưởng thành, có thể rút ngắn thời gian chút ít."
"Ngươi cứ tiếp tục nghiên cứu, lần này bọn ta sẽ trông chừng kĩ càng thánh dược, nếu có vấn đề thì lập tức tìm ngươi.
Bốn vị Thần Linh lão tổ thân thiện nói.
"Như thế thì tốt.
Đoạn Thiên đáp: "Một thời gian ngắn nữa ta sẽ dạy cho người trong tộc cách chế ra chất xúc tác, nhưng cũng phải có sản phầm thành công cái đã, không lại lãng phí nguyên liệu. Còn các ngươi cũng nên thu thập một ít nguyên liệu, tài nguyên trong tay ta cũng không có nhiều."
"Không thành vấn đề.
Bốn vị lão tổ gật đầu.
Thấy bốn người rời đi, Đoạn Thiên để lại một tia thần lực để phân thân, còn chân thân hóa thành tia sáng rời đi. Hắn muốn đến khu nuôi dưỡng thánh dược của mình xem một chút, chỗ đó mới là vốn liếng của hắn.
"Đoạn Thiên nói rằng Lục Hành Đạo được mời đến, là được ai mời đến?
Hạ Sơn thắc mắc hỏi: "Chẳng lẽ có người muốn đến nhân gian gây sự?"
"Quan tâm hắn là ai chứ, lần sau Lục Hành Đạo còn đến cứ trực tiếp đánh hắn đến nghi ngờ cuộc đời là được rồi, Thần Linh hậu kỳ, thần lực khôi phục trước tiên thì thật sự cho rằng mình không có địch thủ.
Hứa Hằng khinh thường nói, để qua một thời gian nữa hắn trả hết tiền phạt, đến lúc ấy cũng có thể mạnh lên, Lục Hành Đạo gì đó không đáng nhắc đến nữa.
"Không phải, ta đang suy nghĩ làm sao lợi dụng Lục Hành Đạo để kiếm tiền.
Hạ Sơn sờ cằm, suy tư nói: "Hắn được mời tới, thần lực thì khôi phục lại, cơ duyên khẳng định không nhỏ."
"Ngươi muốn có cơ duyên của hắn?
Hai mắt của Hứa Hằng tỏa sáng nói: "Có cơ hội để có thể khôi phục hoàn toàn được thần lực, giá trị chắc chắn phi phàm."
"Tất nhiên là muốn.
Hạ Sơn suy tư nói: "Đáng tiếc bây giờ tràng chủ không ở đây, nếu không ta nhất định phải hỏi rõ một lần."
"Hỏi cái gì?
Âm thanh nghi hoặc truyền đến, Giang Thái Huyền từ trong đạo trường đi ra, bây giờ hắn đã đạt đến tu vi Đại Đế hậu kỳ.
"Tràng chủ ngươi xuất quan rồi.
Hai vị bảo an vui mừng lập tức mang sự việc Lục Hành Đạo kể lại.
"Ồ? Được mời đến, thần lực khôi phục đầu tiên?
Giang Thái Huyền hơi kinh hãi, hỏi: "Các ngươi muốn có cơ duyên của hắn?"
"Đúng vậy, xin tràng chủ chỉ điểm.
Hai vị bảo an cung kính nói.
"Việc này đơn giản thôi, treo hắn lên đánh là được rồi.
Giang Thái Huyền suy tư nói: "Nội tâm của hắn có mạnh mẽ hay không?"
"Đương nhiên là mạnh mẽ, khi còn ở Thần giới tuy khi thắng bại khác nhau, nhưng chưa bao giờ nản chí.
Hứa Hằng nói.
"Khi thắng, khi thua?
Giang Thái Huyền hơi ngẩn ngơ, vốn tưởng rằng đây là một Thần Linh thiên tài, không ngờ là hoàn toàn tự rèn luyện. Vì một thiên tài chân chính rất ít khi thảm bại.
"Đúng vậy, thiên phú của hắn không cao, tất cả đều do tự rèn luyện mà thành. Khi còn ở Thần giới nghe nói hắn đại chiến một nghìn trận thì ít nhất thua hết tám trăm trận.
Hứa Hằng bĩu môi nói: "Tuy nhiên, người này cũng không ngốc, cứ mỗi lần thua đều sẽ có tiến bộ, dù mức độ tiến bộ hơi chậm, nhưng kiên trì dần dần cũng có tên tuổi."
"Hắn vậy mà còn sống được tới bây giờ?
Giang Thái Huyền mang vẻ mặt ngạc nhiên: "Có chống lưng vững chắc lắm phải không?"
Điều này vô cùng lạ lùng, đi khiêu chiến nhiều trận như vậy mà hắn chưa bị ai đánh chết sao?
"Cha của hắn là thành chủ.
Hứa Hằng bĩu môi.
Giang Thái Huyền cuối cùng cũng hiểu, có cha làm thành chủ chống lưng, Lục Hành Đạo mới có thể hành động như vậy, nếu không thì đã bị người khác đánh chết từ lâu rồi.
"Lục Hành Đạo bây giờ đang ở đâu?
Giang Thái Huyền hỏi.
"Trước đó mới đánh một trận với Đoạn Thiên, hiện giờ đang ngồi trên một đỉnh núi ở xa, hẳn là đang chiêm nghiệm những điều trong trận đấu vừa rồi.
Hạ Sơn nói.
"Bản tràng chủ ta giúp các ngươi bắt hắn về, sau đó các ngươi tự mình xử lý, thấy thế nào?
Giang Thái Huyền nói.
"Đa tạ tràng chủ, nhưng bọn ta phải làm như thế nào?
Hứa Hằng mang theo một vẻ mặt thắc mắc.
"Khi đó sẽ nói cho các ngươi biết sau, nếu làm tốt thì việc nắm bắt được cơ duyên của hắn là hoàn toàn không có gì khó khăn cả.
Giang Thái Huyền suy tư nói: "Chúng ta đi tìm Lục Hành Đạo trước, các ngươi đi thuê một vị Thần Ma, ngoại trừ Trư Bát Giới thì ai cũng được."
"Tại sao không cần ta?
Lời nói đầy bất mãn truyền đến, Trư Bát Giới khó chịu trừng Giang Thái Huyền: "Tràng chủ ngươi phân biệt đối xử với ta."
"Bát Giới à, không phải là bản tràng chủ kì thị ngươi.
Giang Thái Huyền lắc đầu, nhẹ than thở: "Mà là khinh bỉ ngươi."
Trư Bát Giới: "..."
Cuối cùng bọn họ quyết định thuê Ngao Bính, đoàn người tiến đến tìm Lục Hành Đạo.
Ưu thế của Trư Bát Giới cũng nhiều, nhưng cũng chỉ là một Thần Ma cao cấp, Giang Thái Huyền còn thấy xấu hổ thay hắn, công pháp thì đỉnh cấp, thế mà thần thể lại ngưng ở cao cấp tới giờ vẫn chưa tăng lên.
Nếu hắn chịu khó hơn thì chắc chắn có thể đạt tới Thần Ma đỉnh cấp.
"Vậy tràng chủ, bao giờ ngươi mới có thể trồng được Hằng Nga tiên tử?
Trư Bát Giới thấy mấy người rời đi, vội vàng hô lên.
Giang Thái Huyền hơi ngây người, mẹ nó đến giờ ngươi còn chưa quên được Hằng Nga? Ngày nào đó ta trồng ra được Hằng Nga, ngươi nghĩ còn có phần ngươi?
Không thèm để ý đến Trư Bát Giới, mọi người tăng tốc rời khỏi, đi thẳng đến chỗ ngọn núi của Lục Hành Đạo.
Lục Hành Đạo đang ngồi xếp bằng trên đỉnh núi, trong tâm trí hồi tưởng lại lúc chiến đấu, cảm ngộ lại kiếm pháp cấp Chân Thần. Hắn muốn tạo ra kiếm đạo của riêng mình, sáng tạo ra kiếm pháp của bản thân.
Nguyên nhân hắn đến nhân gian là bởi vì có người đề ra một loại kiếm pháp, đồng thời bảo hắn xuống hạ giới làm việc cho đối phương, thân phận của y khiến hắn không thể từ chối.