Chương 928 Đánh cược
Ngươi đã đi sai đường.
Giang Thái Huyền khẽ thở dài.
Lục Hành Đạo hoảng hốt, ta đi lầm đường? Ta đi đâu mà lầm đường lạc lối chứ?
"Ngươi còn chưa nhận ra à?
Giang Thái Huyền trầm giọng quát hỏi lại.
Nhận ra? Ta nhận ta cái rắm á, cuối cùng là ngươi muốn ta nói gì, muốn ta ngộ ra cái gì? Nội tâm của Lục Hành Đạo sụp đổ.
"Muốn kiếm đạo của mình tiến bộ không?
Giang Thái Huyền nói: "Muốn đi con đường kiếm đạo đúng đắn không?"
Lục Hành Đạo ngơ ngác nhìn hắn, cuối cùng im lặng gật đầu.
"Vậy đi theo Hạ Sơn và Hứa Hằng đi, bọn hắn sẽ dẫn ngươi đến một chỗ luyện tập rất tốt.
Giang Thái Huyền nói xong một câu thì cùng Ngao Bính rời khỏi, đồng thời truyền âm cho Hạ Sơn và Hứa Hằng.
"Chỗ luyện tập rất tốt?
Lục Hành Đạo sững sờ, nhìn về phía Hạ Sơn và Hứa Hằng.
Hai vị bảo an nhận được truyền âm, trên mặt mang ý cười:"Ngươi vẫn luôn đi khiêu chiến, tìm kiếm thứ mà bản thân còn đang thiếu hụt đúng không?"
Lục Hành Đạo gật đầu, hắn nhờ vậy mà tiến bộ đấy.
"Vậy thì tốt, theo bọn ta.
Hai người suy tư một lát, nói: "Nhưng mà, ngươi phải tuân thủ theo lời nói của bọn ta, không thể mang tu vi ra ức hiếp người khác."
"Ý các ngươi là?
Lục Hành Đạo hoang mang không hiểu.
"Bắt đầu con đường tu luyện lại một lần nữa.
Hạ Sơn trầm giọng nói: "Tràng chủ nói ngươi đi sai đường, ngươi còn chưa hiểu rõ? Ngươi ngay từ đầu đã đi sai rồi."
"Ta từ lúc bắt đầu đã sai?
Lục Hành Đạo bối rối, chẳng lẽ ta sai nhiều năm vậy sao? Thứ ta tập luyện đều là kiếm pháp giả sao?
"Trước tiên ngươi áp chế thực lực tới Tiên Thiên kỳ đã.
Hạ Sơn nói.
Gương mặt Lục Hành Đạo trầm xuống: "Chẳng lẽ võ giả Thiên Tiên còn có thể đánh bại ta?"
Không lẽ ta vô dụng đến mức này, cùng là Thiên Tiên giống nhau cũng đánh không lại sao? Vậy trước đó khi khiêu chiến Liên minh Chư Thần, chẳng lẽ bọn hắn đều lừa ta?
Hai vị bảo an mang theo Lục Hành Đạo rời khỏi tiểu Thần giới, xé rách hư không đi vào Chân Hư giới rồi thẳng tiến đến lôi đài tỷ võ, đây là nơi chuyên dùng để luận võ.
"Phí thuê là một gốc linh dược Đế phẩm, chắc là ngươi có nhỉ?
Hạ Sơn nói.
"Các ngươi rốt cuộc muốn làm gì?
Lục Hành Đạo nhìn chiêu bài bên cạnh lôi đài, lôi đài tỷ võ Thiên Tiên, xung quang trống huơ trống hoác, chẳng có một bóng người.
"Đầu tiên lấy linh dược Đế phẩm ra đây thì ngươi sẽ biết ngay thôi.
Hạ Sơn nói.
Lục Hành Đạo suy nghĩ một lúc, một gốc linh dược Đế phẩm cũng không đáng bao nhiêu, thế là bèn đưa đối phương.
"Áp chế thực lực đi, bọn ta gọi vài người Tiên Thiên đến đây cho ngươi.
Hứa Hằng nói.
"Bảo ta luận võ cùng Tiên Thiên thật à?
Lục Hành Đạo ngây người, có phải các ngươi xem thường ta quá rồi không?
"Không thì chúng ta đánh cược đi, thấy sao?
Hạ Sơn nói.
"Đánh cược cái gì?
Lục Hành Đạo nhíu mày.
"Nếu ngươi có thể thắng một trận tại lôi đài Tiên Thiên này, bọn ta đáp ứng với ngươi một điều kiện, còn ngươi thua thì thì đưa cho bọn ta một gốc linh dược Đế phẩm, thấy thế nào?
Hạ Sơn nói.
"Thắng một trận, đáp ứng một điều kiện?
Dù thực lực ta có bị áp chế đi nữa, thì phẩm chất cũng có thể nghiền ép bọn hắn, nghĩ đến đây Lục Hành Đạo mở miệng nói: "Được, nếu ta thắng, ngươi phải nói cho ta biết thân phận của hai người kia."
"Được thôi, ngươi chờ đó.
Hạ Sơn mở Thiên Võng, bật kênh phát sóng trực tiếp lên: "Chân Hư giới, Tiên Thiên lôi đài, ở đây có một người muốn kiêu chiến. Nếu đánh thắng thì được một vạn điểm Thần Ma, thua thì bồi thường một vạn, đối thủ không phải là người của Thần Ma Đồng Minh mà là Thần Linh đến từ Thần giới, đã áp chế thực lực."
"Nhắc nhở thân thiện, Ngao Bính đại nhân cùng cấp dùng một chiêu đã đánh bại hắn, còn đánh với tràng chủ thấp hơn hắn một tiểu cảnh giới cũng một chiêu đã thua thảm bại."
Bây giờ mọi người ai cũng cố gắng kiếm tiền làm gì có thời gian đến luận võ nhưng nghe xong thắng một trận có một vạn, lập tức kích động: "Ta đến, ta đến."
"Xếp hàng, xếp hàng, tốt nhất là ai thực lực tốt hẵng tới, thực lực không đủ thì thôi đừng tới, Thần Ma Đồng Minh của không thể mất mặt được.
Hứa Hằng nói thêm một câu.
"Yên tâm đi, trong cùng một cấp bậc, Thần Ma Đồng Minh chúng ta mới là Thần!" Võ giả Chân Hư giới đều đến.
Vô số võ giả Tiên Thiên đến, nhìn thấy Lục Hành Đạo trên lôi đài, bĩu môi nói: "Chỉ bằng hắn?"
Sắc mặt Lục Hành Đạo đen sì, có ý gì hả? Chỉ bằng hắn? Câu nói này tức là không thèm để hắn vào mắt.
Một vị võ giả nhảy trực tiếp lên lôi đài, nhìn Lục Hành Đạo: "Ngươi muốn ta đánh bại ngươi thế nào? Kiếm pháp, đao pháp, chưởng pháp, chỉ pháp, ngươi chọn một cái đi."
Lục Hành Đạo: "..."
Mẹ nó, cuối cùng ai mới là Thần?
"Ngươi giỏi cái nào thì dùng cái đó.
Lục Hành Đạo lạnh lùng đáp, hắn cũng không tin nhóm Tiên Thiên này có thể đánh thắng mình.
"Vậy thì nhìn kỹ.
Võ giả trong nháy mắt ra tay, vừa nhấc lên một chưởng, nguyên lực bắn ra, nguyên khí đất trời trong tích tắc bị giam giữ lại, thần lực của Lục Hành Đạo trong cơ thể cũng nhận một tia áp chế: "Thần võ, Cấm Nguyên Chưởng."
"Đây là chưởng pháp gì? Thần lực của ta mà cũng bị hạn chế?
Lục Hành Đạo nôn nóng, mặc dù bây giờ thì hạn chế này vô dụng nhưng nếu đối phương cũng là Thần, thì hạn chế sẽ càng lớn hơn.
Lục Hành Đạo lấy trường kiếm ra, chỉ là một nhát đâm ra bình thường nhưng khi hắn sử dụng lại ẩn một cổ huyền ảo đặc trưng, đây chính là thần, một kiếm nình thường cũng ẩn trong đó vĩ lực to lớn.
Võ giả Tiên Thiên lấn thân mình tiến lên, võ học tinh vi và kì diệu được thi triển, dưới chân là bộ pháp quái lạ, thân hình như quỷ mị dù là Lục Hành Đạo cường giả cấp Thần linh cũng nhất thời hơi bị mê hoặc.
"Tính sai rồi, Lục Hành Đạo là cường giả cấp Thần Linh, thân kinh bách chiến, e là chúng ta sẽ phải chịu thiệt.
Hạ Sơn nhíu mày, vội vàng gửi tin tức lên trên Thiên Võng: "Tu luyện võ học Thần cấp cấp thấp khỏi đến nữa, trung cấp hẵng tới."
Kinh nghiệm chiến đấu của Lục Hành Đạo như vậy, người tu luyện võ học Thần cấp cấp thấp gần như không có khả năng đánh bại hắn.