Chương 962 Mong manh dễ vỡ
Năm vị Chân Thần.
Thần Linh đỉnh phong cảm thấy thế giới quan đang sụp đổ, mẹ nó, còn có người của hạ giới tu luyện đến Chân Thần rồi mới lên đây, đầu óc của đám người kia có bình thường không đấy?
Thần giới rộng lớn tới cỡ nào, tài nguyên phong phú bao nhiêu, thời gian bọn họ tu luyện ở hạ giới, hoàn toàn đủ để cho bọn họ tiến bộ càng lớn ở Thần giới.
"Năm người này chắc chắn là những lão quái vật sống qua tuế nguyệt vô tận ở nhân gian, tuổi tác còn phải lớn hơn những Chân Thần bình thường ở Thần giới rất nhiều.
Thần Linh đỉnh phong thầm nghĩ.
"Chà, ta cảm thấy sức mạnh của mình tăng lên gấp đôi.
Long Hạo thở dài một hơi, bay ra khỏi Phi Thăng Chi Hải, hóa thành hình người, ngồi ở dưới chân Yên Tuyết Hàn.
Mẹ nó, vị thành niên?
Mẹ nó, đây là con trai của vị đại nhân vật nào vậy? Vị thành niên thành Thần, mẹ nó, còn phi thăng từ hạ giới nữa chứ?
"Xem ra lần này đã xông lên Thần cấp.
Gia Cát Thần Hầu mở miệng nói, bọn họ còn thiếu chút nữa mới đến Thần cấp, nhờ phi thăng lên đây, mượn Phi Thăng Chi Hải để tăng cường thực lực.
Tiếp theo là mấy vị Thần Ma như Bạch Tố Trinh, cũng từ trong đó bước ra, bọn họ cũng trở thành Thần Nhân rồi.
"Ta cũng đi trước.
Giang Thái Huyền bất đắc dĩ lắc đầu, hắn hấp thu quá chậm, mặc dù thần dịch này không có bão hòa, nhưng thần thể đã gần đầy rồi.
"Tràng chủ đừng nóng vội.
Vân Tiêu bỗng nhiên mở miệng.
"Làm sao... đờ mờ, ngươi muốn làm gì?"
Giang Thái Huyền mới vừa mở miệng, sắc mặt khẽ biến, chỉ thấy Vân Tiêu vừa nhấc chưởng, vô số thần dịch phun trào, hóa thành từng con giao long màu vàng, dài tới vạn trượng, vọt thẳng vào trong cơ thể của Giang Thái Huyền.
"Mẹ nó, còn có chuyện này nữa à?
Đám người Long Hạo ngây dại ra, ngươi đây là gian lận, bật hack!
"... Còn có thể hấp thu thần dịch theo cách này nữa ư?
Thần Linh đỉnh phong cũng sững sờ, ngươi không hấp thu được thì đừng hấp thu nữa, khổ như thế làm chi, làm như vậy sẽ chỉ khiến hắn trướng nổ mà thôi.
Giang Thái Huyền không có nổ tung, nhưng hiện tại hắn thật sự có loại cảm giác ăn no bụng, trong cơ thể không còn chỗ nào mà không có thần dịch, không những bão hòa, mà còn tràn ngập.
"Phong.
Vân Tiêu điểm một ngón tay, vô số thần dịch bị phong ấn ở trong cơ thể Giang Thái Huyền: "Về sau chậm rãi tiêu hóa chúng."
Về sau chậm rãi tiêu hóa...
Mẹ nó, thần dịch có công hiệu chuyển hóa thần thể, chuyển hóa pháp tắc, nếu đã chuyển hóa xong, có lấy thêm nữa cũng vô ích, làm sao tiêu hóa được? Tập thể đội ngũ đứng bên bờ sửng sốt.
Ngay sau đó, Vân Tiêu lần nữa động thủ, chân đạp hư không, thần dịch như trường long, bay ra từ trong Thần Hải, rót vào trong cơ thể nàng.
Vân Tiêu hệt như một cái động không đáy, điên cuồng hút thần dịch vào trong, cái gì đến cũng không cự tuyệt, đến bao nhiêu thì nuốt bấy nhiêu.
"Ực.."
Lần này, Thần Linh đỉnh phong không phải nảy sinh tâm tư với Vân Tiêu nữa, mà là e ngại, cực kì e ngại, người này quá kinh khủng, một ít thần dịch ở đây, ai có thể hấp thu hết thì đã chứng tỏ tư chất của người đó vô cùng khủng bố, nhưng những thứ này đối với Vân Tiêu, dường như chỉ đơn giản như là một ngụm nước.
Thần Ma cao cấp bên dưới, mặc dù không có bạo tay như là Vân Tiêu, nhưng tốc độ thu nạp của bọn họ cũng vô cùng nhanh, Phi Thăng Chi Hải đang nhanh chóng giảm mạnh, vốn là giảm xuống một ngón, tới bây giờ đã giảm ba.
"Cái đ*t, lẽ nào đám người kia định hút khô thần dịch này luôn sao?
Thần Linh đỉnh phong run rẩy, từ xưa tới nay ở Thần giới, Phi Thăng Chi Hải chưa từng cạn khô, hiện tượng mực thần dịch bị hạ cũng chỉ xuất hiện qua hai lần.
Mà hai lần đó, cũng không bằng lần này, chỉ thấp cỡ nửa ngón tay, mà hai vị kia, cuối cùng đã thành Thần Đế chí cao vô thượng ở Thần giới.
Bọn người kia, chẳng lẽ vượt qua cả Thần Đế luôn sao?
Ta có nên ôm đùi này hay không?
Trong lúc bọn hắn kinh hãi, Thần Ma cao cấp cũng hấp thu gần xong, chỉ có Vân Tiêu, thu nạp ngàn vạn thần dịch tiến vào cơ thể, sắc mặt không có một chút biến hoá nào.
"Tỷ tỷ của ngươi, sẽ không phải là muốn đột phá đấy chứ?
Sắc mặt của Giang Thái Huyền giật giật, cảnh giới vị Vân Tiêu này không thấp, cũng không thiếu công pháp, thiếu chính là sức mạnh.
Nếu như ở trong Thần giới, Vân Tiêu tiềm tu hơn mấy ngàn vạn năm, chưa hẳn sẽ khôi phục toàn bộ thực lực, nhưng chí ít cũng có thể khôi phục hơn phân nửa, mà Phi Thăng Chi Hải này, chính là một cội nguồn sức mạnh.
"Thần dịch của Phi Thăng Chi Hải, ẩn chứa rất nhiều thần lực, nhưng còn chưa đủ để tỷ tỷ khôi phục hơn Chân Thần, trừ phi hút được vài chục năm, hiện tại chẳng qua chỉ tăng thêm một chút sức mạnh cho mình.
Quỳnh Tiêu nói.
"Mẹ nó, hút được vài chục năm? Hiện tại chỉ là tăng thêm một chút sức mạnh?
Lần này không chỉ có bọn thủ vệ bối rối, mà cả Đế Tinh cũng sững sờ.
Đừng nói lúc trước khi hắn thành Thần, cho dù ông cha già Thần Vương không rõ sống chết của hắn đến đây, cũng không dám hấp thu mấy chục năm ở chỗ này, thế thì có khác gì tự sát đâu, nhưng Vân Tiêu lại có thể!
Mấy chục năm, vẫn chỉ là khôi phục trên mức Chân Thần, nếu như hoàn toàn khôi phục, chẳng phải là có thể hoành hành toàn bộ Thần giới rồi sao?
"Mẹ nó, chắc là chưa tỉnh ngủ rồi!"
"Mọi thứ này đều là giả, đều là giả!"
"Đúng, là giả, làm sao có người có thể hấp thu nhiều thần dịch đến thế chứ."
"Ta cảm thấy, chúng ta vẫn nên thương lượng một chút, về vấn đề các ngươi tạo thành tổn thương cho bọn ta.
Long Hạo đi tới, khuôn mặt nhỏ tràn đầy vẻ lạnh lùng.
Bọn thủ vệ: "..."
Sao bọn ta lại thương tổn ngươi? Bọn ta chưa có động thủ với các ngươi mà!
"Ngay lúc nãy, ngươi nói với bọn ta là Yên Tuyết Hàn chỉ xứng làm tiểu thiếp của ngươi, còn nói ta là phế vật cấp Thần Nhân.
Long Hạo khẽ nói: "Lời của các ngươi, đã tạo thành tổn thương tâm lý nghiêm trọng cho bọn ta, khiến cho bọn ta bị ám ảnh tâm lý."
"..."
Các ngươi mong manh dễ vỡ như vậy à? Bọn ta chỉ là lắm mồm một câu để nịnh nọt đội trưởng, điều này ở Thần giới rất bình thường mà.