Chương 963 Vào thành
Các ngươi muốn bọn ta làm gì?
Thần Linh đỉnh phong run giọng nói, khai chiến với đám người này? Đó là điều bất khả thi, đối phương có tới năm vị Chân Thần, không đúng, còn có một vị nhân vật càng đáng sợ hơn, bây giờ còn đang hấp thu thần dịch.
"Trang phục trên người các ngươi, là thần khí thì phải?
Long Hạo chỉ khôi giáp và vũ khí của bọn hắn, lên tiếng nói.
Thần Linh đỉnh phong theo bản năng muốn gật đầu, ngay sau đó lại liên tục lắc đầu: "Không phải, không phải, đây chỉ là đống đồ được chế tạo từ khoáng thạch rác rưởi nhất, không đỡ nổi một đòn."
"Đội ngũ Phi Thăng Chi Hải, sau lưng đều có một vị Thần Vương, trên người đều chỉ mặc thần khí, vị Thần Vương nào là chỗ dựa của các ngươi?
Đế Tinh đột nhiên hỏi.
"Chẳng phải đây là lần đầu các ngươi phi thăng sao!" Thần Linh đỉnh phong đột nhiên biến sắc, nếu như là Thần mới vừa phi thăng, tuyệt đối không thể biết những chuyện này, chứ đừng nói là trực tiếp hỏi vấn đề về Thần Vương.
"Khai rõ Thần Vương sau lưng ngươi ra, để xem bản thần có nên nể mặt hắn hay không.
Đế Tinh đạm mạc nói.
"Ngươi, ngươi rốt cuộc là ai?
Lúc này, Thần Linh đỉnh phong mới nhận ra sự bất phàm của Đế Tinh, người này tuyệt đối là một đại nhân vật, nể mặt Thần Vương? Thần Linh bình thường tuyệt đối không dám nói thế bao giờ.
"Sau lưng bọn ta là Đế Thần Thần Vương.
Một vị Thần Nhân vội vàng nói, Thần Vương chính là chỗ dựa lớn nhất của bọn họ, mặc dù Thần Vương căn bản sẽ không nhớ tới tiểu nhân vật như bọn họ, nhưng cũng có thể nương nhờ tên tuổi.
"Đế Thần à.
Đế Tinh khẽ mỉm cười, sắc mặt đột nhiên trở nên lạnh lẽo: "Trước đó bản thần còn chưa tin, bây giờ bản thần đã tin, lại dám cướp di sản của ta, mẹ nó, vậy ta sẽ cướp người của ngươi!"
Bọn thủ vệ ngây dại ra, có chuyện gì thế, có cừu oán với Đế Thần Thần Vương sao? Mẹ nó, còn cướp di sản của ngươi nữa?
"Là cừu nhân thì dễ xử rồi, anh em, động thủ, không nên quên hứa hẹn giữa chúng ta, bước đầu tiên của công cuộc cướp giật di sản!" Long Hạo thét.
Đoạn Thiên đã ra tay, một kích của Chân Thần, những Thần Nhân này trong nháy mắt bị tóm lại, về phần Thần Linh, giao cho Đế Tinh.
Hạ Sơn và Hứa Hằng xem cuộc vui, hoàn toàn không cần hai người bảo an bọn họ ra tay.
Những nữ Thần Linh như Yên Tuyết Hàn, Bạch Tố Trinh quyết đoán quay đầu, đám mặt dày này, sắp lột sạch cả người bọn họ rồi.
Giang Thái Huyền bình tĩnh lui về phía sau một chút, chuyện này không có liên quan gì tới ta.
Sắc trời dần dần tối, Vân Tiêu còn chưa ngừng lại, những thủ vệ này đều bị cướp hết mọi thứ, bị trói lại với nhau, để cho bọn họ không đào tẩu được.
Mọi người chờ đợi, lẳng lặng chờ Vân Tiêu hấp thu thần dịch.
Một đêm trôi qua, tất cả mọi người bắt đầu không kiên nhẫn được nữa, Vân Tiêu mới miễn cưỡng từ bỏ, không phải là không hút được, mà là quá tốn thời gian, không thể bắt mọi người chờ mãi được.
"Bọn Thần này xử lý sao đây? Giết, hay là bán?
Long Hạo thầm nói.
"Giao cho ta xử lý.
Đoạn Thiên mở miệng nói.
"Ngươi?
Mọi người nghi hoặc: "Ngươi muốn chiếm phải không?"
"Cứ giao cho Đoạn Thiên.
Đế Tinh nói: "Hắn thích hợp hơn bất kì ai trong chúng ta."
"Ồ?
Mọi người thật tò mò, chẳng lẽ Đoạn Thiên là chuyên gia trong mấy loại chuyện này sao?
Đế Tinh không nói gì, Đoạn Thiên đi về hướng bọn thủ vệ, Thần Linh đỉnh phong căm phẫn quát: "Bọn ta là người của Đế Thần Thần Vương, các ngươi bắt bọn ta, ngươi..."
"Bản thần là người của Phệ Nguyên Thần tộc.
Đoạn Thiên thờ ơ nói.
Sắc mặt của bọn Thần Linh này đồng loạt tái mét, hoảng sợ nhìn Đoạn Thiên: "Ngươi, sao ngươi lại xuất hiện ở đây?"
"Phệ Nguyên Thần tộc, tiếng xấu ở Thần giới ai ai cũng biết, nhưng cũng là một đại thế lực, kể cả Thần Vương cũng không dám tùy tiện trêu chọc.
Đế Tinh nói: "Cho nên giao cho Đoạn Thiên là tốt nhất, bọn gian ác này... Khụ khụ, đám người này làm như vậy, rất bình thường."
Nhận ra thần sắc lạnh lẽo trên mặt Đoạn Thiên, Đế Tinh quả quyết đổi giọng.
Mọi người cũng nhìn ra, nhìn Đoạn Thiên vừa nhắc tới gia tộc, đám người kia liền sợ hãi.
"Lục Hành Đạo, đi thôi, đi tới nhà ngươi trước.
Giang Thái Huyền nói, hắn vẫn chưa quên, phủ thành chủ của Lục Hành Đạo.
"Đi, lâu như vậy rồi, cũng không biết phụ thân còn ở đó hay không.
Lục Hành Đạo cũng có chút sầu lo, hắn bị Đế Tinh lừa đến nhân gian, cũng không biết liệu Đế Thần có ra tay với phụ thân hắn không.
Đông Lam thành, nơi này cách Phi Thăng Chi Hải chừng ngàn vạn dặm, cũng là thành trì gần Phi Thăng Chi Hải nhất.
Gia tộc của Lục Hành Đạo ở đây, phụ thân chính là thành chủ Đông Lam thành, Lục Thiên Lan, ngàn vạn năm qua chính là một vị cường giả Chân Thần.
Mọi người vừa bước vào Đông Lam thành, bên trong thành không khác nhân gian là bao, rất nhiều bày hàng, khách sạn tửu lâu cũng có, chỉ là thực lực của những người này mạnh hơn đôi chút, người yếu nhất cũng có thực lực Thần Nhân.
Ngược lại là có một vài Đại Đế, nhưng đó là những thổ dân bần dân, dân chúng bình thường.
Áp lực của Thần giới rất lớn, Thần Nhân bình thường chỉ có thể phi hành trong khoảng cách ngắn, mặc dù Thần Linh có thể bay xa, nhưng tiêu hao quá lớn, chỉ có Chân Thần mới có thể dạo chơi trong hư không.
Nhóm Giang Thái Huyền cũng không lo lắng gì, Lục Hành Đạo dẫn đội, những Chân Thần như Đế Tinh trực tiếp phong ấn mọi người ở trong lòng bàn tay rồi mang đến đó.
Phủ thành chủ của Đông Lam thành, Lục Hành Đạo ngẩng đầu ưỡn ngực, vẻ đắc ý trên mặt mang theo một chút thấp thỏm, ai biết hiện tại thành chủ có đổi người hay chưa.
"Tiểu Sơn?
Lục Hành Đạo đột nhiên nhìn về phía thủ vệ, kinh hỉ lên tiếng.
"Thiếu thành chủ?
Lục Tiểu Sơn kinh ngạc nhìn hắn: "Thiếu thành chủ, ngài, những năm qua ngài đi đâu, sao mà không tìm được ngài thế?"
"Đi làm chút chuyện.
Lục Hành Đạo mơ hồ đáp lại, không có nói chi tiết: "Phụ thân ta ở đâu?"
"Thành chủ mới vừa tu thành Thiên Thần không lâu, đang định mang theo tiểu Thiếu thành chủ tẩy luyện thân thể.
Lục Tiểu Sơn do dự một chút, nói.
"Tiểu Thiếu thành chủ?
Lục Hành Đạo sững sờ, ngay cả việc cha mình đột phá cũng không có tâm tình để ý tới, Thiếu thành chủ không chỉ có một mình ta sao?
"Khụ, Thiếu thành chủ, thứ cho thuộc hạ mạo phạm, từ khi Thiếu thành chủ rời đi, thành chủ đau khổ vì không tìm được thiếu gia, cho rằng không có người nối nghiệp, liền muốn thêm một đứa, mười năm trước cuối cùng cũng được toại nguyện.
Lục Tiểu Sơn thấp giọng nói.
Lục Hành Đạo bối rối, nói như vậy, mẹ nó, ta có thêm một đệ đệ mười tuổi à?
"Hình như ta nhìn thấy một Đế Tinh mới.
Long Hạo khẽ nói.
Lục Hành Đạo mặt tối sầm lại, mẹ nó, ý ngươi là đệ đệ ta còn có thể tranh giành gia sản với ta sao?
Có điều, nhiều năm như vậy không gặp, cảm tình không thể phai nhạt, nếu thật sự bị tiểu đệ này đoạt gia sản, thì Lục Hành Đạo hắn sẽ phải khóc đến đỏ cả mắt mất.
Nghĩ đến đây, Lục Hành Đạo dặn dò Lục Tiểu Sơn chiếu cố đám người Đế Tinh, vội vội vàng vàng tiến vào Phủ thành chủ, hiện tại hắn muốn đi gặp cha hắn, sẵn tiện nhìn vị tiểu đệ kia.