Chương 979 Ăn xin
Lục Hành Đạo cũng không muốn bị cha hung dữ đánh một trận, quả quyết đổ lỗi lại cho tiểu đệ: "Phụ thân, chắc là ngươi biết, trước đó mặt mũi Hành Thiên bầm dập, là bởi vì thừa dịp ta tu luyện đi chơi, bị bạn cùng tuổi đánh, làm ca ta sao có thể nào nhẫn tâm? Thế là ta dạy bảo nó tu luyện, giúp nó đột phá, không nghĩ tới nó thế mà muốn đi báo thù."
Mẹ nó, là ngươi đánh ta, ta tìm ai báo thù hả? Nội tâm Lục Hành Thiên rất tức giận, cái này là ca ca bẫy đệ!
Lục Thiên Lan nghĩ chắc là như thế thật, tiểu hài tử bị đánh, chắc chắn muốn đánh lại, hừ lạnh nói: "Việc này tới đây thôi, về sau ngươi trông chừng đệ đệ, còn xuất hiện việc này, sẽ kiếm ngươi ra hỏi rõ."
Đối với đột phá của Lục Hành Thiên, hắn vẫn là rất hài lòng, không có ảnh hưởng đến căn cơ, chiến lực cũng không yếu, để Lục Hành Đạo dạy bảo quả nhiên là lựa chọn chính xác.
"Phụ thân, con đã là Chân Thần, có thể cho con một ít tài nguyên hay không?
Lục Hành Đạo vội vàng nói.
"Tự mình đi nhận lấy, giống với tài nguyên chu cấp cho Chân thần trong phủ.
Lục Thiên Lan khoát tay nói: "Nếu còn cảm thấy thiếu, tự mình nghĩ cách."
"Vâng.
Lục Hành Đạo vui mừng, vội vàng đi nhận tài nguyên, sau đó mang theo đệ đệ đi ra ngoài lần nữa.
"Ca, ta xém chút nữa là bị đánh.
Khuôn mặt nhỏ của Lục Hành Thiên rất bất mãn, ca ca của mình thật không đáng tin cậy.
"Tiểu Hành Thiên à.
Lục Hành Đạo thở dài một tiếng, thâm trầm nói: "Ca ca đối với ngươi có tốt hay không? Tiêu biết bao nhiêu tiền trên người ngươi, trong lòng ngươi không rõ sao?"
Đệ đệ là dùng để làm gì, đương nhiên là dùng để đổ thừa!
Không cõng nồi, ta còn cần đệ đệ ngươi làm gì?
Lục Hành Thiên nghĩ cũng đúng,
Quả thật ca ca đối với mình rất tốt, lần này cũng không có bị đánh, thực ra không tính là gì.
Lục Hành Thiên tâm địa hồn nhiên, quả quyết không so đo với ca ca, tha thứ cho hắn một lần.
"Tiểu đệ à, ca ca ta ban đầu muốn mang ngươi tăng thực lực, nhưng tiền trên người không đủ.
Lục Hành Đạo thở dài, tròng mắt loạn chuyển, không biết lại có ý gì.
"Ngươi không phải vừa nhận chu cấp tháng hả?
Lục Hành Thiên thở phì phò nhìn hắn, ngươi đừng tưởng là ta không nhìn thấy, ta đứng ngay bên người ngươi.
"Ca ca ta vừa đột phá Chân thần, chút tiền ấy còn chưa đủ giúp ta củng cố cảnh giới, cũng không thể để ngươi về sau bị ức hiếp thật, lại chạy đi tìm cha?
Lục Hành Đạo mở miệng nói: "Hơi một tí lại gọi gia trưởng, ở Thần Ma đạo tràng rất là mất mặt, chúng ta cần dựa vào chính mình."
Lục Hành Thiên nháy mắt, ca ca nói rất có lý, cha cũng thường xuyên nói, chờ hắn trưởng thành, liền có thể hỗ trợ chia sẻ chuyện trong nhà, ta hiện tại đã trưởng thành.
"Với lại chuyện chúng ta mở lớp bổ túc, cũng không thể để cha biết, nếu không lỡ như buôn bán kiếm lời, còn không bị cha lấy đi sao?
Lục Hành Đạo lại nói.
Lục Hành Thiên gật đầu, tiền vẫn nên tự giữ, thẻ hội viên của mình vẫn rỗng, cũng chỉ có thể dựa vào ca ca mua cho mình, nếu như mình có rất nhiều tiền, hoàn toàn có thể tùy ý mua.
"Tiền tiêu vặt của ngươi có bao nhiêu?
Lục Hành Đạo lại hỏi.
"Mỗi tháng một trăm thần tệ.
Lục Hành Thiên sờ lên chiếc nhẫn của mình, đắc ý đáp: "Nhiều hơn so với ngươi khi còn bé."
"Một trăm thần tệ, quá ít, tại Đông Lam thành, một căn phòng ở nhỏ cũng phải mười vạn thần tệ, đây là vốn ban đầu.
Lục Hành Đạo cau mày nói: "Cho nên ngươi phải kiếm từ mười vạn thần tệ trở lên."
"Vậy còn ca ca ngươi đây?
Lục Hành Thiên nghệch mặt, tiền là ta đi kiếm, vậy ngươi làm gì?
"Ca ca ta giúp ngươi kiếm.
Lục Hành Đạo suy nghĩ sâu xa nói: "Kiếm tiền cần ba yếu tố, ngươi nhất định phải ghi lại, thứ nhất, không cần mặt mũi, thứ hai, rất không cần mặt mũi, thứ ba, vô liêm sỉ, người ở đạo tràng ngoại trừ ca ca, đều đã đạt tới bước thứ ba."
"Không cần mặt mũi?
Lục Hành Thiên một mặt mê mang, ngay sau đó lại ôm chân la làng: "Ôi ôi... gãy mất, gãy mất, chân gãy mất rồi."
"Kiên nhẫn một chút, ca ca là vì muốn tốt cho ngươi.
Lục Hành Thiên nhìn xem gương mặt sưng húp của đệ đệ, vận chuyển thần lực cải biến khí tức, còn bề ngoài thì thay đổi quần áo rách rưới, ném ở trên đường lớn: "Đi kiếm tiền đi, ngươi đã rất lâu không ăn gì."
Lục Hành Thiên: "..."
Mẹ nó, ta cuối cùng có ca ca gì đây? Đây là muốn ta đi ăn xin?
Thần giới có không ít ăn xin, hơn phân nửa là cô nhi, bởi vì cha Thần cấp của bọn họ không biết bị ai giết chết, không có năng lực sinh hoạt, chỉ có thể ăn xin, mỗi ngày bữa đói bữa no, đáng thương cực kỳ.
Lục Hành Thiên không nghĩ tới, mình cũng có ngày như vậy, kéo lấy cái chân gãy, mặt mũi thì bầm dập chạy tới ăn xin, mẹ nó, ca ca bẫy ta, ta muốn khiếu nại!
Lục Hành Thiên giờ phút này rất mờ mịt, nó chưa từng làm qua, không có kinh nghiệm, ta nên làm cái gì?
Ngay khi nó không có cách nào khác, bên tai lại truyền đến giọng nói của Lục Hành Đạo: "Tùy tiện tìm lý do xin tiền, hiện tại ngươi là nhóc ăn mày đói bụng rất lâu rồi, rất cần tiền ăn cơm, còn cần tiền mua thuốc chữa trị vết thương trên thân thể."
"Dựa theo kế hoạch của Long Hạo, chắc là có thể kiếm được ít tiền, nhưng cũng chỉ có một ít, lòng người Thần giới lạnh hơn lòng người hạ giới, muốn nhiều hơn, chỉ có thể không cần mặt mũi.
Lục Hành Đạo thầm nghĩ.
Mấy việc như ăn xin này, đương nhiên Tiểu Hành Thiên càng thích hợp hơn, hắn cũng là Chân Thần rồi, hơn nữa đã lớn như vậy, tới lúc đó một xu cũng không xin được.
Lục Hành Thiên rất khổ tâm, có một người ca ca như thế, ai cũng vui không nổi, con mẹ nó ngươi không có cách kiếm tiền nào đàng hoàng sao? Ta mới mười tuổi đấy!
Có lẽ do biết được nỗi khổ trong lòng của Lục Hành Thiên, Lục Hành Đạo tiếp tục nói thầm: "Lừa gạt phải bồi dưỡng từ nhỏ, ngươi nhìn Long Hạo đi, ta sẽ dạy đệ một bài hát, bài này do Long Hạo xin được từ chỗ tràng chủ đấy."
Lục Hành Thiên nhìn người đi lại trên đường, hầu hết đều không nhìn đến hắn, đi qua một cách thờ ơ.
Trầm mặc hết nửa ngày, Lục Hành Thiên nhìn về phía bên cạnh, nơi có tấm biển, dứt khoát lấy qua, sau đó cắn răng lấy máu viết chữ, bản thân hắn không hề độc ác, đây là do Lục Hành Đạo bức ép, thật muốn chuồn đi.