← Quay lại trang sách

Chương 985 Suy nghĩ nguy hiểm

Ầm

Một âm thanh rung động, hư không bốn phương tám hướng truyền đến áp lực cực lớn, tinh hà nổ tung, tán loạn, nơi thanh quang đi qua có đường kiếm quang vô tận, phá tan tinh hà.

Đế Tinh lật bàn tay, tinh hà lại xuất hiện, cuộn chảy không ngừng, tựa như một tinh hà liên miên bất tuyệt.

Kiếm quang vô tận, cũng cuồn cuộn không dứt, chiêu thức của hai người dần dần bị tiêu trừ, hư không khôi phục lại sự bình ổn, Phong gia gia thu người thoái lui, vạn phần ngưng trọng: "Nếu không phải vì chiếm ưu thế về tu vi, thì e rằng lão phu đã không tiếp nổi chiêu này của ngươi."

"Chiêu thứ hai.

Đế Tinh không trả lời, hắn khẽ nâng song chưởng, phía sau xuất hiện ngàn vạn ngôi sao, tạo thành một tinh hà hoàn chỉnh: "Đế Vũ Tinh Thần!"

Ngàn vạn ngôi sao, phát ra sức mạnh của những vì sao, một luồng uy thế cực đại càn quét, nhưng lại được cực lực nén lại chỉ trong trạch viện, không để thoát ra một tí nào, hư không xung quanh ngập tràn uy thế: "Ưu thế Thiên Thần của ngươi, không gì khác ngoài việc mượn sức mạnh pháp tắc, điều động pháp tắc trong hư không áp chế ngươi, như thế, ngươi sẽ không còn ưu thế gì nữa."

"Có thể sử dụng Tinh Hà Bí Điển đến mức này, ngươi cũng được coi là thiên tài.

Thần sắc Phong gia gia nghiêm lại, càng thêm ngưng trọng: "Phong Chi Tuyệt, Ảnh Vô Ngân!"

Chỉ trong chớp mắt, thân thể già nua như quỷ mị, một chiêu một thức, không mảy may để lại chút vết tích nào, dưới uy thế bao trùm, vẫn nhanh như vô ảnh, không sao bắt được.

Sắc mặt Đế Tinh lại thờ ơ, dường như đã dự tính trước, điểm nhẹ vào hư không một chỉ, lập tức xuất hiện một đường kiếm quang.

Hai tay Đế Tinh mang theo những đường huyễn ảnh, mỗi một lần nâng lên đều có một đường kiếm quang nương theo, một ngôi sao tiêu tan.

Kinh kinh keng keng

Kiếm và chưởng giao phong, hai bên chạm sát không ngừng, sắc mặt Đế Tinh vẫn hờ hững như thường, Phong gia gia lại thở hồng hộc, sắc mặt âm trầm: "Ngươi có thể thấy rõ quỹ đạo kiếm pháp của ta."

"Trong kiếm pháp hệ phong, chỉ có kiếm của tràng chủ mới khiến ta nhìn không thấu.

Sắc mặt Đế Tinh bình tĩnh, kiếm pháp của Giang Thái Huyền, càng thần kỳ, quỷ dị hơn kiếm pháp của lão giả này, nếu kiếm pháp của lão ta chỉ là một góc pháp tắc thì kiếm pháp của Giang Thái Huyền đã bộc lộ được sự tinh thâm của pháp tắc.

"Chiếu thứ ba..."

"Không cần dùng chiêu thứ ba nữa.

Giọng nói của Lục Hành Đạo truyền đến, hắn đã ôm Lục Hành Thiên vào ngực, hai mắt sáng rực nhìn tiểu loli: "Trên người cô nhóc này đầy thần khí."

Sắc mặt Phong gia gia trầm xuống, vẻ mặt Đế Tinh thì vui mừng, trên người đầy thần khí, vậy đáng giá rất nhiều tiền!

"Không được.

Lục Hành Thiên bỗng hét to.

"Đi.

Lục Hành Đạo khẽ nhíu mày, bỏ đi ý nghĩ cướp tiểu loli, hắn mang theo Lục Hành Thiên rời đi, Đế Tinh liếc mắt nhìn lão giả, thong dong thoái lui.

"Lão đệ à, ta cho đệ hay, có nữ nhân cũng chả ích lợi gì đâu, có tiền là được rồi, hơn nữa đệ còn nhỏ như vậy, suy nghĩ đó của đệ rất nguy hiểm.

Rời khỏi trạch viện, Lục Hành Đạo khiển trách.

Đế Tinh tỏ vẻ đồng ý: "Ngươi còn nhỏ, nên lấy tiền làm gốc, lần sau hãy nghĩ cách lừa lấy thần khí từ cô nhóc kia."

Lục Hành Thiên: "..."

Hừ, mấy người chẳng phải thứ tốt lành gì.

"Cứu được Tiểu Hành Thiên rồi, ta về đây.

Đế Tinh đứng dậy rời đi.

"Ca, chúng ta nhận nuôi Tiểu Hàm Hàm đi nha?

Lục Hành Thiên nhìn Lục Hành Đạo bằng vẻ mặt đầy hi vọng.

"Tiểu Hàm Hàm là ai?

Lục Hành Đạo nhíu mày.

"Chính là cô bé muốn nuôi đệ đó.

Lục Hành Thiên xoa bàn tay nhỏ với vẻ đầy kích động: "Nàng lớn hơn đệ hai tuổi, đã có tu vi Thần Nhân đỉnh phong, thật là lợi hại."

"Nhận nuôi nhóc con đó?

Da mặt Lục Hành Đạo giật giật, bên cạnh có một Thiên Thần đi theo, trên người đầy thần khí, là loại có thể nhận nuôi được sao? Sẽ bị treo lên đánh đó trời.

Hắn trừng mắt liếc nó một cái, Lục Hành Đạo trầm giọng nói: "Lão đệ, đệ thật sự còn quá nhỏ, động lòng xuân không ổn đâu."

Lục Hành Thiên: "..."

Chết tiệt, sao các người cứ nói đệ động lòng xuân? Đệ chỉ đơn giản là có lòng tốt thôi mà.

"Lão đệ, theo ta đến đạo tràng.

Lục Hành Đạo đang đi thẳng đến phủ thành chủ, bỗng thay đổi hướng đi.

"Sao vậy?

Lục Hành Thiên rất không hiểu, cha đang ở nhà chờ chúng ta mà, sao không về báo cáo một tiếng?

"Tiểu Hàm Hàm của đệ có nhiều thần khí như vậy, không bán đi thì tiếc, chúng ta đến đạo tràng thỉnh giáo Long Hạo xem phải lừa bằng cách nào.

Lục Hành Đạo mở miệng nói.

Cái tên ca ca hại đệ này, lại muốn ta làm gì nữa đây!

Thần Ma đạo tràng, Đế Tinh đang bàn bạc với bọn người Long Hạo về chuyện này, một tiểu loli trên người đầy thần khí, đương nhiên bọn họ không thể bỏ qua, thế nào cũng phải lấy về tay cho bằng được.

Hai huynh đệ Lục Hành Đạo đến, bàn tính thật lâu, đến khi cha bọn họ là Lục Thiên Lan tức giận truyền tin đến mới đành miễn cưỡng quay về.

Sáng ngày thứ hai, Lục Hành Thiên không ăn xin nữa, mà mặc trang phục sang trọng, một mình lang thang giữa thành trì, đi đến gần trạch viện của tiểu loli.

"Tiểu Thiên à?

Đúng lúc tiểu loli và Phong gia gia ra ngoài, vừa nhìn thấy nó đã chạy ngay đến một cách quan tâm: "Đệ không sao thì tốt rồi."

"Tiểu Hàm Hàm.

Lục Hành Thiên mừng rỡ: "Ca ca ta đã không đánh ta nữa, còn dự định nuôi dưỡng ta, cảm ơn tiểu thư, cảm ơn Phong gia gia."

Phong gia gia trầm ngâm một thoáng rồi lại mỉm cười, không nói gì, có lẽ đối phương e ngại thân phận của họ cho nên mới đối tốt với Lục Hành Thiên một chút.

"Vậy hả, ta còn muốn sau này đệ đi theo ta mà.

Tiểu loli có chú thất vọng, sau đó lại mở to hai mắt nhìn: "Gọi tỷ tỷ."

"Không gọi.

Lục Hành Thiên bĩu môi: "Ta không gọi ngươi là tỷ tỷ đâu."

"Vậy ngươi có thể đến nhà của ta chơi không?

Tiểu loli lại nhìn Lục Hành Thiên đầy mong đợi.

"Ta phải trở về vào giờ cơm tối.

Lục Hành Thiên do dự một chút rồi nói thêm: "Nếu không ca ca sẽ đánh ta."

"Vậy đến giờ cơm tối, Phong gia gia sẽ đưa ngươi về.

Tiểu loli nói.

"Tốt vậy sao, ta cũng muốn chơi với Tiểu Hàm Hàm.

Lục Hành Thiên vỗ bàn tay nhỏ, đi theo họ lần nữa, nhưng lần này với thân phận làm khách.