Chương 984
Một chiêu đánh đối thủ trọng thương, sắc mặt Phong gia gia lạnh lùng: "Cút ngay đi, sau này Tiểu Thiên sẽ đi theo tiểu thư, nếu ngươi dám lỗ mãng, lão phu sẽ giết ngươi."
Lục Hành Đạo nhìn Tiểu Hành Thiên với ánh mắt đầy vẻ mong chờ, thở dài một tiếng, quay đầu bước đi, lão đệ, đợi ta trở về gọi viện binh.
"Tràng chủ, Long Hạo, Đế Tinh, xảy ra chuyện rồi.
Lục Hành Đạo truyền tin đến: "Đệ đệ ta đã bị người khác bắt đi, xin mọi người giúp một tay, ta không phải địch thủ của đối phương, bị người ta đánh ra ngoài."
"Ồ? Với thực lực hiện nay của ngươi, đối phương là Chân Thần đỉnh phong sao?
Đế Tinh truyền tin.
"Có lẽ.
Đây là hồi âm của Giang Thái Huyền.
"Sao đệ đệ ngươi lại bị người ta bắt đi, phủ thành chủ của ngươi đâu?
Long Hạo nghi hoặc không hiểu.
"Không phải các người nói muốn bao nhiêu đáng thương có bấy nhiêu đáng thương à? Kết quả vì quá đáng thương, đối phương nhận nuôi Tiểu Hành Thiên luôn.
Lục Hành Đạo không ngừng toát mồ hôi: "Chẳng phải đã nói giữa Thần với Thần luôn không quan tâm nhau à, sao giờ lại tràn đầy tình thương rồi?"
Hắn đã nghe ngóng rồi, đối phương quả thực muốn quyết ý nhận nuôi, cảnh vừa rồi cũng vậy, bàn đồ ăn đó, còn ngon hơn đồ ăn ở phủ thành chủ.
"Ta hỏi ngươi, phủ thành chủ của ngươi không ra tay sao?
Long Hạo bĩu môi.
"Hôm qua ca ca chết, hôm nay cha chết.
Lục Hành Đạo mở to miệng, bất đắc dĩ thảo dài.
"..."
Hai huynh đệ các ngươi cũng tài tình thật!
Mấy người trong đạo tràng cười sằng sặc, lúc các ngươi làm vậy có nghĩ đến cảm nhận của cha các ngươi chưa?
"Hôm nay ta nói đưa Hành Thiên ra ngoài ăn, nên mới không về, các vị mau mau giúp ta, nếu cha ta thật sự biết chuyện thì xong đời mất.
Lục Hành Đạo vội nói.
"Được thôi, bản thần đi, có điều, bản thần không dám bảo đảm sẽ có thể giúp ngươi đoạt được đệ đệ về.
Đế Tinh nén cười nói.
"Ngươi có được không vậy? Lỡ như lão già đó là cường giả cấp Thiên Thần, vậy thân phận của ngươi có bị bại lộ không?
Lục Hành Đạo mở miệng nói.
"Yên tâm đi, nói sao thì công pháp của ta cũng là công pháp cao cấp, mặc dù không được hoàn chỉnh, nhưng nếu muốn thay đổi khí tức, thì không phải một Thiên Thần bình thường có thể nhận ra được đâu.
Đế Tinh nói: "Còn nữa, thứ ta biết không chỉ ta võ học trên công pháp thôi đâu, thân phận con trai Thần Vương đâu phải khi không mà có."
"Nhưng mà ta thấy, lúc ngươi đối mặt với Thần Ma trong đạo tràng lại rất tầm thường.
Lục Hành Đạo bĩu môi.
"Mẹ nó, có phải ngươi đến để cầu xin giúp đỡ không vậy?
Đế Tinh nổi giận, ta giúp ngươi ra tay mà ngươi còn châm chọc ta ư?
Ngươi cứ gọi bừa một Chân Thần xuống hạ giới, đợi ngàn vạn năm cho thần lực tiêu hao hết, rồi đánh với Thần Ma trong đạo tràng thử xem, đối phương còn cầm thần khí đỉnh cấp, tới tên nào chết tên đó.
"Khụ, cứu Tiểu Thiên quan trọng, ngươi tranh thủ thời gian qua đây, địa chỉ ở chỗ này, ta đi tiếp cận.
Lục Hành Đạo ho khan một tiếng, lúc này mới nhớ tới, mình đang đi cầu xin người ta.
"Tiểu Thiên đừng sợ, ca ca cặn bã kia của đệ đi rồi, sau này tỷ tỷ sẽ bảo vệ đệ.
Tiểu loli an ủi.
Ca ca cặn bã ư?
Da mặt Lục Hành Thiên giật giật, mẹ nó, rốt cuộc là tại sao ngươi lại bôi đen ta?
"Yên tâm đi, ca ca ngươi không dám đến quấy nhiễu cháu nữa đâu, mau ăn cơm đi, sau khi ăn xong, gia gia đưa ngươi đi chôn cất cha.
Phong gia gia ôn hòa nói.
Chôn cất cha...
Lục Hành Thiên, ngươi đúng là giỏi, hay là ta gọi cha của ta tới đây, cho lão già này chôn thử xem xem?
Lục Hành Đạo đang định hành động, bên tai nghe được giọng Phong gia gia truyền đến: "Tiểu tử, lão phu không muốn giết ngươi trước mặt Tiểu Thiên, mau biến đi, chớ ép lão phu ra tay độc ác."
Lục Hành Đạo không lên tiếng, hắn biết đối phương có thể phát giác được mình, mình chỉ là Chân Thần sơ kỳ, lặng lẽ truyền tin: "Khi nào ngươi mới đến?"
"Gọi ta là Tinh Thần, sắp đến rồi.
Đế Tinh nói.
Nhận được câu trả lời, Lục Hành Đạo cười lạnh một tiếng, tiếp tục chờ đợi.
Đế Tinh không hề gạt hắn, quả nhiên đến rất nhanh, bên trong còn đang ăn cơm.
"Hửm?
Sắc mặt Phong gia gia lạnh lẽo: "Tiểu thư, ngươi ăn cơm với Tiểu Thiên nhé, Phong gia gia đi giải quyết chút chuyện."
"Là ca ca của Tiểu Thiên à? Hắn không giết được Tiểu Thiên thì không chịu thôi sao?
Tiểu loli nhăn mũi nhọc, vẻ mặt bất mãn: "Cặn bã!"
Đế Tinh liếc mắt nhìn Lục Hành Đạo, nói khẽ: "Đúng là cặn bã."
Sắc mặt Lục Hành Đạo đen lại, rốt cuộc người đứng về bên nào vậy, bọn ta làm vậy để cống hiến cho lớp bổ túc đấy.
Ầm
Cửa lớn lại bị đá toang, Đế Tinh chắp tay bước vào, lạnh lùng nhìn Phong gia gia: "Tránh ra, bằng không thì chết!"
"Ồ? Nhiều năm rồi không có ai nói với ta như vậy, người trẻ tuổi, cẩn thận cái miệng hại cái thân.
Phong gia gia cười lạnh một tiếng, sắc mặt bắt đầu ngưng trọng.
"Thiên Thần sơ kỳ à?
Sắc mặt Đế Tinh hờ hững, một tay chỉ vào Lục Hành Thiên: "Ngươi không giữ nó nổi đâu."
"Thử rồi mới biết, lão phu cũng muốn xen thử, Chân Thần đỉnh phong ngày nay có thể đến mức nào.
Phong gia không chút sợ hãi, Đế Tinh trước mặt dù gì cũng chỉ là Chân Thần đỉnh phong, lão ước chừng có thể đánh hạ được.
"Ba chiêu.
Đế Tinh hờ hững nói một câu, vừa nhấc chưởng, tinh hà đã hiển hóa trong lòng bàn tay, ánh sao sáng chói: "Chiêu thứ nhất, Tinh Hà Bộc Vũ."
Tinh hà hiển lộ, những ngôi sao như một thác nước đổ xuống, tựa như một mảng tinh không mênh mông bao trùm lấy Phong gia gia.
"Ồ? Ngươi biết chiêu thức trong Tinh Hà Bí Điển sao?
Phong gia gia thốt lên kinh ngạc một tiếng, trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm, lấp lánh thanh quang: "Phong Quá Vô Ảnh."
Một kiếm đánh ra, chỉ thấy một luồng thanh quang lóe lên, một vòng kiếm khí cô đọng đến cùng cực đả phá, chém về phía các ngôi sao vô tận.
Hai bên đều ngưng tụ sức mạnh tại một điểm, tận lực không để sức mạnh thoát ra ngoài, không ảnh hưởng đến những người khác, không lan tràn đến hai đứa trẻ.