Chương 988 Lên lớp
Rời khỏi trạch viện, Đế Tinh và Long Hạo dẫn theo Lục Hành Thiên trực tiếp đến đạo tràng, không truyền tin cho Lục Hành Đạo, bởi vì hắn không thể lộ diện ở lớp bổ túc, nếu không hai vị kia sẽ nổi giận, đòi đoạt gia sản rồi thanh lý môn hộ cho Tiểu Thiên mất.
"Yên Tuyết Hàn, sau này ngươi phụ trách ghi danh học sinh, thu học phí, phí sách.
Long Hạo phân công: "Nhất định phải tra cho kĩ thân phận của đối phương, nội tình, gia cảnh không lớn mới tiện cho chúng ta lừa thế lực của đối phương."
"Ngươi định công phá từ nhỏ trước à?
Yên Tuyết Hàn đảo mắt, bộ muốn lừa hết cả thành hả?
"Đấy chỉ là thứ yếu, quan trọng nhất vẫn là một thân hần khí của Tiểu Hàm Hàm kia.
Đến giờ Long Hạo vẫn chưa quên một thân thần khí của tiểu loli: "Chỉ là lão già kia lại rất phiền phức, e rằng không dễ dụ đâu."
"Tiểu Hàm Hàm là của đệ.
Lục Hành Thiên cũng đến, một thân thần khí của cô gái kia là do ta nhìn trúng, mấy người không được giành!
"Người thấy có phần.
Long Hạo khinh thị nói: "Nếu lớp bổ túc của ta không mở được, dựa vào ngươi mà cũng đòi qua mặt lão già kia sao?"
"Được thôi, nhưng ta cũng muốn chia tiền từ lớp bổ túc, không nhờ ta, đến bây giờ các người vẫn chưa có chỗ để mở.
Mặc dù tuổi Lục Hành Thiên còn nhỏ, nhưng cũng biết tầm quan trọng củ tiền, đầu óc càng tốt hơn Lục Hành Đạo nhiều.
Trước mặt tràng chủ, mọi người lập hợp đồng chia phần lớp bổ túc, hai vị bảo an, Đế Tinh, Long Hạo và Yên Tuyết Hàn, còn có hai huynh đệ Lục Hành Đạo, đều chiếm cổ phần, đến lúc đó sẽ chia đều.
Mặc dù Lục Hành Đạo không thể ra sân, nhưng trong bóng tối lại có thể làm không ít chuyện, cũng phải chia hắn một phần.
"Các ngươi đều chưa nghĩ đến thân phận của đối phương à? Một vị lão nô Thiên Thần, thân phận của cô bé kia không vừa đâu.
Đế Tinh nói.
"Không quan trọng, dù sao cuối cùng vẫn bị chúng ta lừa.
Long Hạo bình tĩnh nói: "Có đạo tràng ở đây, chúng ta không sợ phiền phức."
Sáng sớm ngày thứ hai, Long Hạo và Yên Tuyết Hàn được Hạ Sơn hộ tống đến Đông Lam thành, Đế Tinh không muốn đi.
Trạch viện vẫn là trạch viện kia, nhưng lại có thêm mấy người, ba đứa trẻ mặc quần áo sang trọng, bên cạnh mỗi đứa đều có Thần Linh đi theo thủ vệ, xem ra thân phận không tầm thường.
Trên ngực Thần Linh thủ vệ kia có một đồ án hình ngôi sao, đó là ký hiệu của Đế Thần Cung!
Lúc này, ba đứa bé đang ngồi trong trạch viện, ngưỡng mộ nhìn tiểu loli chơi đùa với Lục Hành Thiên, tụi nó đều không có đãi ngộ này, tụi nó không dám.
Lúc trước tụi nó từng đùa nghịch với tiểu loli, xém chút nữa bị cha của chúng nó làm thịt rồi, từ đó về sau không dám tiếp cận nữa.
Đến đây tham gia lớp bổ túc, cũng bởi vì một câu của ông già kia, cha của tụi nó lập tức ném qua, không đi thì bị đánh.
"Hạo ca ca, Hàn tỷ tỷ.
Lục Hành Thiên trực tiếp nhào về phía Yên Tuyết Hàn, cười hì hì nói: "Cuối cùng các người đã đến rồi."
Yên Tuyết Hàn mỉm cười, ôm Tiểu Hành Thiên ngồi xuống, Long Hạo thì nhìn qua ba đứa bé: "Mấy đứa đến để học lớp bổ túc à?"
"Ngươi là ai?
Ba đứa nhóc con khinh người nhìn hắn, Long Hạo này nhìn không lớn hơn tụi nó mấy tuổi, cũng là đồ nhóc con.
"Tên ta là Long Hạo.
Long Hạo cười nói.
Ba vị tiểu hài nhi liếc mắt nhìn hắn, không trả lời, ngoảnh đầu đi, hiển nhiên là không để vào mắt.
Bốp
Long Hạo tức thì giáng một bạt tay: "Trước mặt đạo sư, các ngươi dùng thái độ này à?"
"..."
Đứa trẻ này lập tức bị đánh cho choáng váng, đạo sư ư? Mẹ kiếp, ngươi là đạo sư của bọn ta?
Hộ vệ sau lưng không động đậy, bởi vì lão giả đang để mắt đến bọn họ, dám làm bậy sẽ mất mạng ngay trong nháy mắt.
"Tên gọi là gì?
Yên Tuyết Hàn lấy ra một cuốn sổ nhỏ, nói: "Tuổi tác, đạo sư phải ghi chép."
"Triệu Long, mười ba.
Đứa bé trai ôm má, vẻ mặt không cam lòng, sao Long Hạo lại là đạo sư của tụi nó chứ?
"Lâm Thanh, mười một."
"Trần Vực, mười hai."
Hai đứa nhỏ khác vội vàng đáp, tụi nó không muốn ăn bạt tai.
"Có đem theo học phí không?
Yên Tuyết Hàn bình tĩnh nói.
"Có đem.
Thần Linh hộ vệ vội lấy tiền, giao cho Yên Tuyết Hàn.
"Sao chỉ có mười lăm ngàn vậy? Hai mươi ngàn.
Long Hạo nói.
Phong gia gia ngây người, không phải hôm qua đã nói mười lăm ngàn ư, sao lại tăng thêm năm ngàn?
Ba đứa trẻ ngơ ngác nhìn Phong gia gia, sao lại còn tăng giá vậy?
"Khụ, mười ngàn học phí, năm ngàn tiền sách vở, năm ngàn tiền đạo sư, đạo sư cũng phải sống mà, không thế thì sao ta mời người được.
Long Hạo không biến sắc nói.
Được thôi, đưa thêm, cũng may tụi nó đều không phải nhà nghèo, đóng nổi.
Giao tiền xong, Long Hạo mới lấy ra ba quyển sách, giao cho ba đứa: "Đây là phương pháp tu luyện cơ sở, sách thuộc về mấy trò."
Ba quyển sách giống hệt nhau, đều là làm thế nào xây dựng căn cơ.
"Tiếp theo là thời gian học bổ túc, trước tiên các trò hãy cho ta biết, ở nhà các trò tu luyện thế nào.
Long Hạo nói, nhìn thần sắc cảnh giác của cả ba, lại nói: "Nói sơ lược một chút, không cần nói phương pháp cụ thể, bản đạo sư lười học trộm."
"Luyện thể, luyện khí, luyện hồn.
Ba đứa trẻ nói.
"Được.
Long Hạo gật đầu, nhìn về phía hai đứa con nít còn lại đang chơi đùa, nghiêm nghị nói: "Tiểu Hàm Hàm, Tiểu Thiên, còn không đến ngồi xuống, muốn bị đánh à?"
Hai đứa trẻ vội vàng ngoan ngoãn ngồi xuống, không dám làm càn, cái bạt tai vừa rồi của Long Hạo quá vang dội.
"Trước khi giảng bài, chúng ta nói một chút về vấn đề tôn sư trọng đạo.
Long Hạo nhìn đứa bé bị đánh, thản nhiên nói: "Ta hi vọng các trò nhớ kĩ một câu."
Phong gia gia khẽ gật đầu, tôn sư trọng đạo rất quan trọng, lão cũng không thích thứ đồ cặn bã, đặc biệt là loại người như Lục Hành Đạo.
"Một ngày là thầy, suốt đời là cha, sau này gọi ta là cha.
Long Hạo bình tĩnh mà nói.
Mẹ nó, sau này gọi ngươi cha ư?
Phụt
Phong gia gia đang uống trà thì phun ngược ra, mẹ nó, đồ chết tiệt ngươi biết chiếm tiện nghi quá rồi đấy, còn dám chiếm tiện nghi của tiểu thư, người đang tìm cái chết à?
Sắc mặt Yên Tuyết Hàn bình thản, cái miệng hèn hạ của Long Hạo đã nổi danh khắp trần gian rồi.
"Đùa chút thôi mà, sau đây sẽ giảng cho mọi người, làm sao để xây dựng căn cơ tốt.
Long Hạo nói: "Tu luyện là một loại thay đổi bản chất của sinh mệnh, chủ yếu là lấy ba nơi cơ thể, huyết mạch, linh hồn làm đầu, bất cứ cái gì tu luyện cũng như nhau, thần lực chỉ là một loại năng lượng."
"Mà cơ thể tiếp nhận loại năng lượng này, đều có một giới hạn..."