Chương 989 Khóa hành động
Đạo sư, mấy cái đó bọn ta đều hiểu, ngài có thể giảng cái khác không?
Đứa trẻ bị đánh giương mắt nhìn Long Hạo, trong lòng vẫn có chút không phục, nếu không có lão già kia chống lưng cho ngươi, ta phải giết ngươi cho bằng được.
Tay Long Hạo cử động, thôi, không so đo với con nít ranh, nếu không đám học sinh này sẽ bị đánh đến bỏ chạy cả mất, mới dạy tôn sư trọng đạo đã quên rồi, bộ không biết khi đạo sư nói chuyện thì không được nói leo hay sao?
"Tôn chỉ của lớp bổ túc, khi các trò đạt đến giới hạn của cảnh giới, giúp các trò tiếp tục thăng tiến, không phải đột phá, mà là thăng tiến.
Long Hạo nói: "Vậy thế nào là giới hạn của bản thân? Các trò cần phải áp chế sự đột phá của chính mình, không ngừng chiến đấu, rèn luyện bản thân."
Nhìn vẻ mặt thiếu kiên nhẫn của bọn trẻ, Long Hạo lại nói: "Đây là cách làm ngu xuẩn nhất, dạy dỗ như thế đều là đần độn, chúng ta không cần phải chiến đấu, chúng ta chỉ cần áp chế, tinh luyện thần lực của chính mình, vẫn có thể tiến bộ như thường."
"Toàn là những chuyện bọn ta đã biết, bọn ta đã áp chế đến giới hạn từ lâu rồi, cũng đã tinh luyện thần lực mấy lần, đã sớm không còn cách gì thăng tiến.
Ba đứa nhỏ bĩu môi.
Bốp
Long Hạo không nhịn được nữa, rốt cuộc lại bạt tay, đờ cờ mờ, bọn mày không biết đợi cho ông nói xong à?
Da mặt Phong gia gia giật giật, thật sự nên lập lớp bổ túc này không? Chắc ngươi không định đánh hỏng người ta đấy chứ?
"Đây là một luồng Hỗn Độn khí, có thể tinh luyện thần lực, đừng có xem thường, chút thần lực của các trò không là cái gì cả, thần lực qua sự tinh luyện của Hỗn Độn khí, mới thật sự là chất lượng cao.
Long Hạo nói: "Nếu không tin, các trò cứ hỏi Tiểu Hàm Hàm."
"Ừm ừm, Hạo ca ca nói rất đúng.
Tiểu Hàm Hàm gật đầu liên tục.
"Xem đi, Tiểu Hàm Hàm hiểu chuyện biết bao nhiêu, lễ phép biết bao nhiêu."
Mẹ kiếp, sao nhỏ không cần gọi đạo sư!
Yên Tuyết Hàn không đổi sắc mà quan sát, cái gọi là lớp bổ túc này, sao toàn chào hàng cho thương phẩm trong đạo tràng, còn đám học sinh này chỉ cần giống như Tiểu Hàm Hàm vậy, làm một đám cỏ đầu tường hùa theo, hô to nói rất đúng, ngươi nói gì cũng đúng là được rồi, còn nếu cứ bô bô miệng đi đặt câu hỏi thì chính là đang muốn ăn đòn.
Giảng xong một bài, Long Hạo hô to: "Buổi chiều là khóa hành động, tập hợp ở cổng thành, nhớ dẫn theo thủ vệ."
"Khóa hành động sao? Cái gì là khóa hành động?
Phong gia gia không sao hiểu được.
"Học được kiến thức mới, đương nhiên phải áp dụng, dẫn tụi nó ra ngoài săn giết thần thú.
Long Hạo bình tĩnh nói.
"Nhưng chúng còn chưa học gì, mới nhận được một quyển sách, nghe ngươi nói mấy câu thôi.
Sắc mặt Phong gia gia khó coi, sao Long Hạo này nhìn không đáng tin vậy?
Bọn chúng còn chưa phải Thần cấp, ngươi đã muốn dẫn tụi nó đi giết thần thú ư?
"Như vậy không phải cho chúng cơ hội thể hiện sao, chỉ cần ai thu thập được nhiều thần dược, sẽ được thưởng Hỗn Độn khí.
Long Hạo nhàn nhạt nói: "Đã bảo chúng dẫn thủ vệ theo mà, nếu không thế thì dẫn theo làm gì?"
Phong gia gia: "..."
Ba học sinh lớp bổ túc, tính cả Lục Hành Thiên và Tiểu Hàm Hàm, miễn cưỡng được năm người, nhưng dĩ nhiên Lục Hành Thiên không thể có người đi cùng, ca ca của nó quá tồi, thi thể của cha thì đã thối rữa, tìm ai đi được? Chỉ có thể trông chờ lão gia tử tiếp tục lan tỏa tình thương.
Tiểu Hàm Hàm thì khác, có lão gia tử Thiên Thần chăm sóc.
Đoàn người tụ tập ngoài cổng thành, Long Hạo cầm địa đồ, trầm giọng nói: "Đạo sư ta đã xem xét hoàn cảnh xong, các trò yên tâm, chỉ là thần thú cấp Thần Nhân, hộ vệ các trò dẫn theo đủ dùng rồi."
Lúc này nội tâm ba đứa học sinh đang đấu tranh quyết liệt, chúng ta nên làm thịt tên đạo sư này, bỏ về cho xong, hay là thật sự đi theo một chuyến?
Liếc nhìn lão gia tử, ba đứa nhỏ im lặng, tụi nó không dám bỏ về, ông già ở nhà sẽ giết chết tụi nó mất.
"Xuất phát."
Long Hạo ra lệnh một tiếng, dẫn đầu tới núi Thú Vương, bọn họ chọn một con đường khác, tránh lão gia tử Thiên Thần sẽ phát hiện ra đạo tràng.
Thú Vương Sơn, đối với đám Thần cấp thì không coi là xa, chưa đến Thần cấp thì có hộ vệ đưa đi.
Ba đứa nhỏ, mỗi đứa dẫn theo hai hộ vệ, đều là cấp Thần Linh.
Đến Thú Vương Sơn, Long Hạo tiếp tục đi, suốt dọc đường không chút nguy hiểm, ngay cả một con yêu thú Thần cấp cũng không gặp được: "Đạo sư ta đã xử lý một chút rồi, các trò yên tâm, đã tra rõ từ lâu, đều nằm trong lòng bàn tay của ta."
Mấy người kia kinh ngạc nhìn hắn một cái, có thể làm đến mức này, người này xem ra cũng có chút bản lĩnh.
Lão gia tử Thiên Thần thở phào nhẹ nhõm, có vẻ Long Hạo vẫn có chút đáng tin.
Nhưng ngay sau đó, lão gia tử đã sai rồi, sai rất nghiêm trọng, con mẹ nó cái này mà có chút đáng tin gì, đây là không đáng tin chút nào.
Trước mặt, một con thần thú cấp Thần Linh bò tới, đôi mắt lạnh lẽo nhìn bọn họ.
"Không phải đã nói chỉ có cấp Thần Nhân sao?
Phong gia gia không nhịn được, không phải ngươi đã xem xét kĩ rồi à?
"Ai mà không có lúc mắc sai lầm, không sao hết, không phải ở đây đã có sáu vị Thần Linh sao, lên đi, tiêu diệt nó.
Long Hạo khua tay nói.
Sáu vị Thần Linh chần chừ không động thủ, bọn bọ chỉ đến bảo vệ thiếu gia thôi, không phải thuộc hạ của Long Hạo.
"Sao còn chưa động thủ?
Long Hạo bĩu môi nói: "Đã nói rồi, Hỗn Độn khí ít lắm đấy, với lại, đây cũng chỉ là một sai sót, đâu phải ta cố ý."
"Động thủ đi.
Lão gia tử Thiên Thần cau mày nói.
Lúc này sáu vị Thần Linh mới động thủ, đuổi giết thần thú cấp Thần Linh, lão gia tử bảo vệ mọi người thoái lui, tránh bị ảnh hưởng.
Thần sắc Long Hạo bình ổn, ba đứa trẻ hận không thể ăn luôn hắn, rảnh rỗi không biết làm gì thì trêu đùa được rồi, bọn ta còn ứng phó được, khi không lại đến Thú Vương Sơn làm gì?