Chương 992 Đạo sư là người tốt
Chỗ ta có mấy cây dược liệu Thần Nhân, còn có một ít thần tệ, đây là tất cả của ta, ta đồng ý giao ra đổi lấy đệ tử của ta.
Long Hạo vội vàng lấy ba cây dược liệu Thần Nhân và sáu mươi ngàn tệ học phí lúc sáng từ chiếc nhẫn không gian ra.
"Chỉ dựa vào mấy thứ rác rưởi này thôi sao?
Bóng đen khinh thường nhưng vẫn lấy: "Ta chỉ cầu tài, giao hết toàn bộ thần dược, thần khí trên người các ngươi ra đây, đừng ép ta giết người."
"Đúng vậy, giao ra đây.
Bóng đen khác cũng nói: "Nếu không thì đám các người đừng ai mong sống sót."
"Ngươi..."
"Lâm Thanh, đừng nói nữa, cho chúng đi, sống được, mới có khả năng.
Long Hạo trầm giọng nói: "Không có thứ gì quý hơn mạng."
Lâm Thanh liếc nhìn Long Hạo, đột nhiên cảm thấy giác ngộ của vị tiểu đạo sư này của mình thật thâm sâu, y nói cũng không sai, không có gì quý hơn mạng sống, mình có thân phận gì chứ, há có thể vì mấy cây dược liệu, mà vứt bỏ tính mạng?
Lâm Thanh sảng khoái giao ra mọi thứ, giao cả chiếc nhẫn không gian, sau đó nhìn về phía hai hộ vệ: "Lần này chúng ta chịu thua, cho chúng đi."
Hai vị hộ vệ ấm ức giao tất cả ra, hận không thể giết bóng đen, nhưng đối phương là Chân Thần, Lâm Thanh cũng rơi vào tay địch, bọn họ không dám chống đối.
"Trả nhẫn lại cho các ngươi, ta không muốn bị các ngươi tìm tới.
Bóng đen hừ lạnh một tiếng, lẩn hút vào rừng sâu rậm rạp, đúng như lời hắn nói, chỉ cầu tài, không cần tính mạng.
"Ngươi không sao chứ.
Yên Tuyết Hàn lau thần huyết trên khóe miệng, đỡ Long Hạo dậy, bí mật truyền âm: "Bên này thành công rồi, không biết những người còn lại thế nào."
"Yên tâm đi, ba đứa nhóc con này, không đứa chạy chạy thoát đâu, cuối cùng còn nói chúng ta là người tốt.
Long Hạo nói.
Hắn đưa cả bọn này ra đây, không vì gì khác ngoài cướp bọn họ, tuy ba thằng nhóc con này không bằng được tiểu loli, nhưng thân phận cao quý, đồ vật đáng giá trên người cũng không ít, nếu không vì lo lắng quá nhiều, thật muốn trấn lột sạch bọn nó.
Trong rừng sâu, một người áo đen đang đợi.
"Vị Chân Thần kia sao còn chưa tới? Đã nói cùng chia mà?"
Người áo đen có chút sốt ruột, việc này đắc tội Đế Thần Cung, nên bọn họ đã bàn trước lấy được đồ thì chạy ngay.
Chỉ là, người áo đen định sẵn phải thất vọng rồi, bởi vì vị Chân Thần kia và đồng bọn còn đang ở Thần Ma đạo tràng bán đồ, kiểm kê thu hoạch.
"Số này của Long Hạo và Yên Tuyết Hàn, để qua một bên trước, thu hoạch khá quá, mười mấy cây dược liệu cấp Thần Nhân, còn có mấy món thần khí, mấy khối khoáng thạch, tên Lâm Thanh kia không hổ là người Đế Thần Cung, thân phận bất phàm.
Hạ Sơn bỏ lớp ngụy trang, vẻ mặt vui mừng.
Người áo đen kia, đương nhiên do hắn giả trang, cái gì mà khóa hành động, đều là kế hoạch của bọn họ.
"Chỉ đáng tiếc, bên cạnh tiểu loli có Thiên Thần đi theo, trừ Thần Ma đạo tràng ra, cả Đế Tinh cũng không chắc thắng được y.
Hạ Sơn nói với vẻ tiếc rẻ.
Không bao lâu, Hứa Hằng và Hạ Sơn cũng về tới, bọn họ đều có thu hoạch, ba đứa nhóc lớp bổ túc, không đứa nào chạy thoát.
Lúc này đây, cái gọi là khóa hành động cũng kết thúc, ba đứa trẻ tụ họp với vẻ mặt u ám, bọn hộ vệ xấu hổ cúi đầu, đưa bọn họ theo dưới biển hiệu của Đế Thần Cung, vậy mà để bị người ta cướp.
Nếu để truyền ra ngoài, mặt mũi của Đế Thần Cung bị họ làm mất hết.
Tiểu loli cũng về đến, Long Hạo đã truyền tin cho họ.
"Khóa hành động kết thúc, chúng ta về thôi.
Thần sắc Long Hạo nhợt nhạt, mang theo vẻ yếu ớt.
"Các người xảy ra chuyện gì vậy?
Phong gia gia nhíu mày: "Sao các người lại bị thương rồi?"
"Trở về rồi nói.
Long Hạo thở dài một tiếng, dẫn đường trở về Đông Lam thành.
Tiểu loli và Lục Hành Thiên chơi rất vui vẻ, có Phong gia gia tìm thần dược được rồi, chúng chỉ cần phụ trách chơi.
Đông Lam thành, trong trạch viện.
Long Hạo kể về chuyện cái bẫy, Phong lão gia tử lãnh đạm nói: "Người không sao thì được rồi, vài cây dược liệu cấp Thần Nhân thôi, sau này còn nhiều cơ hội."
"Lần này do ta không đúng.
Long Hạo rất tự trách, đổ toàn bộ trách nhiệm lên người bản thân: "Thân là đạo sư của các trò, lại để xảy ra sai lầm thế này, ta thật cảm thấy hổ thẹn."
"Ngươi cũng chỉ là một vị Thần Nhân, không trách ngươi được.
Phong lão gia tử khoát tay nói: "Chuyến này tiểu thư hái được mười lăm cây dược liệu Thần Nhân, Tiểu Thiên hái được năm cây."
"Hầy.
Long Hạo lại thở dài, nhìn ba đứa trẻ đang có tâm trạng không tốt, cắn răng nói: "Tiểu Hàm Hàm ba sợi Hỗn Độn khí, Tiểu Thiên hai sợi, các học sinh còn thầy, đạo sư dùng tiền của nhà mình điều chế cho các trò, mỗi trò một sợi, không để các trò chịu thiệt."
"Đạo sư.
Ba đứa trẻ kinh ngạc nhìn Long Hạo, thầy lại tốt như vậy sao?
"Ta là đạo sư của các trò, nếu ta không có chút trách nhiệm nào, làm sao bảo các trò tôn sư trọng đạo được?
Thần sắc Long Hạo nghiêm túc: "Các trò cứ yên tâm, dù đạo sư ta có táng gia bại sản cũng không để các trò thất vọng đâu."
Phong lão gia tử mừng rõ vô cùng, Tiểu Hàm Hàm chớp chớp đôi mắt to: "Đạo sư, thầy đúng là người tốt."
"Đạo sư, thầy đúng là người tốt.
Ba đứa nhỏ cũng cảm động nói.
"Chương trình học hôm nay đến đây là kết thúc, ngày mai ta sẽ mang Hỗn Độn khí đến cho các trò, đạo sư phải về chữa thương trước đã.
Long Hạo và Yên Tuyết Hàn dìu nhau rời đi, bóng lưng rất ảm đạm, thê lương.
"Các ngươi cũng về đi thôi.
Phong lão gia tử khoát tay nói.
Ba đứa trẻ dẫn theo hộ vệ rời khỏi trạch viện, Lâm Thanh hung dữ nói: "Cho người điều tra, tất cả các Thần liên quan đến cái bẫy kia đều bắt lại hết!"
"Thiếu gia yên tâm, sau khi trở về, bọn ta sẽ điều tra, cho thiếu gia một lời giải thích thỏa đáng."
"Giải thích cho ta ư?
Lâm Thanh cười lạnh một tiếng, ánh mắt uy nghiêm đáng sợ: "Giải thích cho chính bản thân các ngươi đi kìa, hai tên phế vật!"
Hộ vệ ấm ức nghẹn lời, tên kia là Chân Thần kia mà, bọn ta có thể làm gì được chứ, hơn nữa lúc ấy ngươi còn nằm trong tay người khác.