← Quay lại trang sách

Chương 1033 Rốt cuộc ai mới là thần thú

Tình huống gì vậy, đám trẻ này sao lại chạy tới đây?

Lục Thiên Lan và Phong lão gia tử đang trấn thủ ở phía sau, thấy cảnh đó sắc mặt liền thay đổi, trận chiến Thần Cương lần này, Phong lão gia tử suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng đã ra mặt, gặp gỡ ba vị thành chủ.

Chỉ là, Phong lão gia tử vẫn còn đang nói chuyện, tiểu thư nhà mình lại ở trên chiến trường rồi, người đang muốn dọa chết trái tim của ông già này phải không?

"Hành Đạo đang ở đó, có lẽ là không thành vấn đề, ở đó đều là Thần Nhân, sẽ không xảy ra chuyện.

Lục Thiên Lan liếc nhìn, thấy Lục Hành Đạo theo cùng với Tiểu Hành Thiên và những người khác liền lên tiếng an ủi.

Phong lão gia tử gật đầu, nghĩ đến Đế Tinh, có vị Thiên Thần đó ở đây, có lẽ sẽ không xảy ra chuyện gì.

"Giết.

Giọng nói trẻ con vang lên, mười đứa trẻ ngay lập tức tách ra, lao tới cách chiến trường trăm mét.

Khoảng cách này rất gần, những con thần thú khổng lồ đó tiện tay thì có thể tấn công bọn chúng.

"Nhân tộc bất tài, ngay cả trẻ con cũng phái tới ư?

Một thần thú Thần Linh lãnh đạm nhìn mười đứa trẻ, tràn đầy vẻ khinh thường nói.

"Ngươi đang nói ai vậy?

Tiểu Hành Thiên trừng mắt nói: "Có tin ta đánh chết ngươi không?"

"Tên khốn, ngươi tìm chết à?

Thần thú tức giận, với một cái vẫy tay, một cỗ thần lực huyễn hóa thành bộ móng vuốt sắc bén, giết về phía Lục Hành Thiên, sau đó không thèm để ý tới nó nữa.

Mười đứa trẻ, cho dù là Thần Nhân, một cái vẫy tay của nó cũng có thể giết chết chỉ trong giây lát.

"Thật là vô dụng, chỉ có chút sức lực này."

Tiểu Hành Thiên khinh thường nói, thần thú liền sững sờ, đột nhiên quay đầu lại, phát hiện mười đứa trẻ không hề xảy ra chuyện gì, chỉ bình tĩnh mà đứng như vậy.

Chuyện gì đang xảy ra vậy, một đòn của ta lại không giết chết được bọn chúng, hơn nữa một chút thương tích cũng không có.

Thần thú cảm thấy bộ não của mình không đủ dùng chút nào, ngay sau đó lại ngưng trọng, không lẽ có thần minh mạnh mẽ bảo vệ hoặc là có thần khí mạnh mẽ gì đó.

Bùm

Thần thú lại một lần nữa xuất chiêu, thần lực cuồn cuộn, hóa thành một con hổ thần màu vàng, lao về phía Tiểu Hành Thiên, lần này, đôi mắt của nó nhìn chằm chằm, nó muốn xem thử, rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra.

Vù vù

Ngay khi thần hổ vừa mới đến gần Tiểu Hành Thiên thì trực tiếp biến thành một tia thần lực thuần túy, nhập vào trong lồng ngực của Tiểu Hành Thiên, biến mất không thấy đâu.

"Trên người nó là thần khí mạnh mẽ gì, lại trực tiếp hấp thu thần lực của ta!" Thần thú kinh ngạc nhìn Tiểu Hành Thiên, vẻ mặt bối rối.

"Tiểu Hổ Hổ, ngươi chỉ có chút bản lĩnh này thôi sao?

Tiểu Hành Thiên khinh thường nói.

Tiểu Hổ Hổ:...

Chết tiệt, tuổi tác của ta đủ để làm ông nội ngươi!

"Tiểu tử đáng ghét, hôm nay Hổ gia ta nhất định phải giết ngươi!" Thần hổ gào thét một tiếng, lại lần nữa đánh ra một đạo thần lực.

"Các ngươi lui ra hết đi.

Tiểu Hành Thiên phất tay, kiêu ngạo nói: "Nếu như ngươi có thể giết được ta, ta có chết cũng quỳ lạy ngươi."

"Không cần ngươi chết, ngươi quỳ xuống ngay bây giờ đi!" Thần hổ nói một cách hung hãn, hàm răng hổ khổng lồ phát ra tia sáng lạnh lùng.

Lần này, thần hổ dùng thần lực mạnh hơn đánh xuống: "Ta nhất định phải đập vỡ thần khí của ngươi."

"Được thôi, ta sẽ đứng ở đây, khi nào ngươi đánh xong thì nói với ta một tiếng.

Tiểu Hành Thiên bình tĩnh lấy ra một cái chân thú, cái này đã nướng chín: "Đây là đồng loại của ngươi, mùi vị không tồi."

Thần hổ tức giận đến nổ tung, ngươi đang ăn thịt hổ trước mặt ta?

Ầm ầm

Từng cỗ thần lực đánh xuống, bao phủ Tiểu Hành Thiên, sau đó con thần hổ bị choáng váng, tất cả thần lực, chỉ cần vừa tiếp cận Tiểu Hành Thiên đều bị hấp thụ, một tia cũng không còn.

Tiểu Hành Thiên bình tĩnh gặm chân thú: "Có muốn đến ăn một miếng không?"

"Đến mụ nội ngươi!" Thần hổ gầm lên, nó gần như sắp phát điên lên rồi, tại sao đối phương có thể hấp thu thần lực của nó, đây là thần khí gì, sao trước đây chưa từng nghe nói qua?

Thần khí hấp thu thần lực, nó thật sự chưa từng nghe qua, cùng lắm là niêm phong thần lực mạnh mẽ, hoặc là thần khí này có phẩm chất cực cao, nhưng mà một loại thần khí phẩm chất cao, hoàn toàn không có khả năng hấp thu thần lực!

"Nào, tiếp tục đi, Tiểu Hổ Hổ.

Tiểu Hành Thiên vô cùng háo hức nói.

"Chết đi!" Thần hổ phát điên trực tiếp lao về phía Tiểu Hành Thiên, đánh ra sức mạnh hùng vĩ: "Ta xem ngươi có thể hút được bao nhiêu!"

Trận chiến cận kề.

Sắc mặt của Tiểu Hành Thiên thay đổi, nó chỉ là Thần Nhân kỳ đầu, đối phương là thần thú cấp Thần Linh, cho dù chỉ là sức mạnh thân thể và khí phách, nó cũng không thể chống đỡ nổi.

Móng vuốt đánh xuống, ánh mắt của thần hổ lộ ra sát cơ, lần này nhất định phải giết Tiểu Hành Thiên.

Bùm

Móng vuốt oanh kích, đất đá nổ tung, vô số khói bụi quét ngang qua, móng vuốt của thần hổ dừng lại trên đỉnh đầu của Tiểu Hành Thiên.

"Có chuyện gì vậy?

Thần hổ ngơ ngác nhìn xuống dưới, một tiểu loli dùng một ngón tay chặn lại móng vuốt của nó.

Chết tiệt, rốt cuộc ai mới là thần thú, ngươi là quái vật hả?

Một vuốt tràn đầy sức mạnh và thần lực của bản thân lại bị một tiểu loli chặn lại ư?

"Hừ, đừng hòng bắt nạt đệ đệ ta.

Tiểu Hàm Hàm khịt mũi một tiếng, nhìn thần hổ với vẻ mặt tức giận: "Ngươi phải bị đánh."

Thần hổ: "..."

Bây giờ ta chỉ muốn làm rõ, tại sao ngươi có thể đỡ được móng vuốt của ta, hình như ngươi chỉ là một Thần Nhân đỉnh phong, vẫn còn cách Thần Linh một chặng đường.

Tiểu loli rất bình tĩnh, thần lực không thể xuất thể, nhưng lại có thể chuyển vận trong cơ thể, cường hóa sức mạnh, móng vuốt của thần hổ tràn đầy thần lực, thần lực bị viên đá hấp thu, còn lại chính là sức mạnh thuần túy, chuyển vận thần lực một chút, tiểu loli có thể chặn lại một cách rất dễ dàng.

"Chết cho ta!" Thần hổ điên cuồng, hai móng vuốt cùng đánh, muốn đánh chết tiểu loli.

Tiểu loli rất bình tĩnh, cũng không né tránh, mặc cho hai móng vuốt hổ từ trái phải đánh đến, sau đó đưa đôi tay ra, hai viên đá xuất hiện.

"Chết đi.

Thần hổ cười hung hãn một tiếng, nó đã nhìn thấy cảnh tượng đẫm máu tiểu quái vật đáng ghét này chết thảm dưới móng vuốt của mình, sau đó mình lại nuốt chửng thằng nhãi này, nó đã lâu rồi không ăn thần minh của loài người.