← Quay lại trang sách

Chương 1036.h Chiến tíc

Phụ thân.

Giọng nói của Lục Hành Thiên truyền đến, mười đứa trẻ cùng đi vào, khom người hành lễ: "Bái kiến thống soái, hai vị phó thống soái, các vị đại nhân."

"Ừ, ngồi xuống đi.

Huyết Thiên Quân lạnh nhạt xua tay, thân phận của mười đứa trẻ này đều không tầm thường, từng đứa một ngoan ngoãn trở về đứng cạnh

phụ thân, lão tổ của mình.

"Khởi bẩm thống soái, hôm nay thuộc hạ đã giết được hai thần thú Thần Nhân, đã lệnh người nấu thành món ăn tinh xảo, mời các vị đại nhân thưởng thức.

Một vị thiếu niên bước ra, lớn tiếng nói.

"Tốt, không hổ là con trai của Ngọc Long thành chủ, với chiến công này, bản soái sẽ ghi một công lao cho ngươi.

Huyết Thiên Quân khen ngợi nói: "Chém chết hai thần thú Thần Nhân, Ngọc Phong công tử quả là hy vọng của Ngọc Long."

"Thống soái quá khen.

Ngọc Phong vội cung kính đáp lời, sau đó với ánh mắt khinh thường liếc nhìn đám người Lục Thiên Lan đang đứng một bên.

"Khởi bẩm thống soái, hôm nay thuộc hạ đã chém ba thần thú Thần Nhân, cũng đã làm thành món ăn tinh xảo, thết đãi các vị đại nhân một bữa tiệc thần thú, tin chắc quân ta đánh đâu thắng đó, quét sạch tộc Thần Thú.

Lại một vị thiếu niên khác bước ra.

"Thì ra là Thiên Tinh, con trai của thống soái, liên tiếp trảm ba con, quả nhiên con nhà tông không giống lông cũng giống cánh.

Ngọc Hồng Sương không chút giấu giếm mà tán dương, khiến Huyết Thiên Quân cười không ngậm được miệng.

Lục Thiên Lan mặt không cảm xúc, các ngươi cứ tiếp tục khen con trai đi, ta không thèm để ý đến các ngươi.

"Khởi bẩm ba vị thống soái, thuộc hạ có một chuyện muốn thượng báo, liên quan đến nề nếp quân pháp của quân ta.

Huyết Thiên Tinh trầm giọng nói.

"Ồ? Mau nói đi.

Huyết Thiên Quân nghiêm túc nói.

Vẻ mặt của hầu hết Thiên Thần đều khựng lại, trên chiến trường, quân pháp như sơn, lúc này chỉ vừa mới đến chiến trường Thần Cương mà đã có người vi phạm quân pháp rồi sao?

"Khởi bẩm thống soái, lần thứ nhất quân ta tấn công, không thấy nhóm người Lục Hành Thiên, chúng ta thề chết liều giết, bọn họ lại trốn ra chơi đùa, đã phạm phải quân quy.

Huyết Thiên Tinh nói.

"Đúng vậy, trước khi thuộc hạ ra chiến trường, cũng trông thấy bọn họ tụ tập với nhau chơi đùa, vốn không đến tham gia chiến trường, hành vi như thế, làm lạnh lòng quân ta.

Ngọc Phong cũng nói.

"Lục thành chủ, ông giải thích thế nào đây?

Huyết Thiên Quân hờ hững lên tiếng: "Lục Hành Thiên chính là con trai của ông, các thiếu niên thiên tài khác, cũng là người Đông Lam thành, đến thuộc hạ của mình mà ông cũng không quản thúc được sao?"

Lục Thiên Lan không đáp, thầm chửi rủa trong lòng, các ngươi hợp sức lại nhắm vào ông đây à? Mượn chuyện sinh sự sao?

Mấy đứa con nít, người trông chờ bọn chúng ra chiến trường, sao không mở to mắt, nhìn rõ một chút xem?

"Khởi bẩm thống soái, Lục thống soái.

Trần Nguyên bước ra đầu tiên, lạnh lùng liếc nhìn hai người rồi nói: "Chúng con không hề lâm trận bỏ chạy, mà thề chết liều giết thần thú."

"Thề chết liều giết thần thú ư?

Huyết Thiên Tinh cười nhạo một tiếng nói: "Chứng cứ đâu? Các ngươi để thần thú chạy thoát rồi sao? Vậy thương tích của ngươi đâu? Đừng nói với ta là không bị gì cả, ta liên tiếp trảm ba con thần thú, bản thân cũng bị trọng thương."

Nói xong, Huyết Thiên Tinh lập tức cởi áo giáp, lộ ra một vết thương sâu đến lộ xương, kiêu ngạo không nói gì.

"Bị thương chỉ chứng tỏ ngươi vô năng, có gì đáng để đắc ý chứ?

Trần Nguyên khinh thường nói: "Lấy sự vô năng của mình làm kiêu ngạo á? Ngươi cũng đặc biệt thật."

Huyết Thiên Tinh: "..."

Mẹ nó, đây là chiến tích của ta, chứng tỏ ta đã chiến đấu với thần thú, trong mắt ngươi lại là chứng tỏ sự vô năng ư?

"Vậy ngươi có chiến tích gì?

Ngọc Phong cười lạnh, lúc đầu hắn cũng định cởi áo giáp, phơi ra vết thương của mình, chứng minh mình đã giao chiến, nghe xong lời ấy, thì bỏ ngay ý định cởi giáp.

"Có chiến tích gì à? Các ngươi xem kĩ đây.

Trần Nguyên lạnh lùng cười một tiếng, rồi nhìn về phía Lục Hành Đạo: "Hành Đạo ca ca, làm phiền ngươi."

Lục Hành Đạo khẽ gật đầu, bước ra khỏi quân doanh, ngự không rời đi

"Làm gì vậy? Chẳng lẽ các ngươi còn đặt thi thể thần thú ở bên ngoài sao?

Huyết Thiên Tinh nhíu mày.

"Đúng là đặt bên ngoài, nhưng không phải thi thể của thần thú.

Lục Hành Thiên bước ra.

"Không phải thi thể của thần thú ư? Chẳng lẽ là phân và nước tiểu của thần thú à?

Huyết Thiên Tinh châm chọc nói.

Grào

Đột nhiên, những tiếng thú gầm vang vọng, trong lòng mọi người run lên, một vị Thần Nhân vội vã chạy vào, kích động nói: "Báo, thiếu chủ Đông Lam thành Lục Hành Đạo, bắt được mấy chục con thần thú, chờ ở bên ngoài, có phải mời y vào không ạ?"

"Bắt được mấy chục con thần thú ư?

Tất cả Thiên Thần đều ngơ ngác.

Các Thiên Thần vội vã chạy ra khỏi doanh trại, nhìn những con thần thú bị xiềng xích trói chặt, đầu óc của tất cả mọi người đều chấn động, vẻ mặt của Huyết Thiên Tinh và Ngọc Phong ngẩn ra.

"Các ngươi nhờ Chân Thần cường giả, giúp các ngươi bắt thần thú, tặng làm chiến tích ư?

Huyết Thiên Tinh tức giận nói, làm sao hắn ta làm được chứ, hắn ta còn không có năng lực trảm liên tiếp ba con nữa là.

Ngọc Phong cũng phẫn nộ nhìn đám người Lục Hành Thiên, mặc dù bọn ta gian lận, nhưng ngươi gian lận thế này có tàn nhẫn quá rồi không?

"Đần độn.

Lục Hành Thiên khinh miệt nói, sau đó đi qua, kéo lấy xiềng xích, lôi đám thần thú đến: "Các ngươi có phải ngốc rồi không, ta có thể bắt sống, tại sao phải giết chứ? Sống không để bên ngoài thì để ở đâu?"

"Ngươi, ngươi sao có thể bắt sống thần thú được? Nhất định do Lục Hành Đạo giúp đỡ, các ngươi còn dám chối à?

Hai vị thiếu niên không ngừng cười lạnh.

"Tiểu đệ à, đã nói là đừng lấy sự vô năng vô tri làm kiêu ngạo rồi mà, sao đệ không nói với hai bằng hữu này mấy lời đi? Cho bọn chúng hiểu câu này một chút.

Lục Hành Đạo không khách khí nói, sau đó kéo lấy một con thần thú: "Đây, cái này mới là của ta."

"Thần thú Chân Thần ư?"

Các Thiên Thần đều kinh hoàng, Lục Hành Đạo mới đột phá lên Chân Thần chưa được bao lâu, sao có thể bắt sống Chân Thần thú chứ?

Lục Hành Đạo cười lạnh, Thôn Thần thạch chỉ có thể ngăn được mười chiêu của Chân Thần, nhưng trong mười chiêu không gây thương tổn được hắn mà hắn còn không bắt sống được Chân Thần thú thì đúng là sống uổng phí.