← Quay lại trang sách

Chương 1056 Thôn Thần Vô Cương

Thứ gì? Có ở chiến trường Thần Cương không?

Thống soái hỏi.

"Thôn Thần Vô Cương.

Nam nhân trầm giọng nói: "Thôn Thần Vô Cương, chính là thánh địa của Thôn Thần Trùng, có thể khiến cho Thôn Thần Trùng tiến hóa, nếu như thống soái nắm được Thôn Thần Vô Cương, nhất định có thể hiệu lệnh cho tất cả Thôn Thần Trùng, hơn nữa, trong Thôn Thần Vô Cương có thể có những Thôn Thần Trùng khác. "

"Thôn Thần Vô Cương? Có manh mối không? Ở đâu?

Thống soái truy hỏi.

"Phía Tây Nam, vị trí cụ thể vẫn chưa xác định được.

Nam nhân nói, ngập ngừng một lúc rồi lại tiếp tục: "Trước khi tìm kiếm được Thôn Thần Vô Cương, ta sẽ giúp đỡ thống soái, lần này, ta cũng mời đến một vị bằng hữu."

"Ồ?

Thống soái với vẻ mặt vui mừng nói: "Là Thôn Thần Trùng cấp nào?"

"Cấp Chân Thần.

Nam nhân kiêu ngạo nói: "Có bọn ta giúp đỡ thống soái, chắc chắn có thể trấn áp đối phương."

"Tốt quá rồi, vừa hay bây giờ đang có rắc rối, hy vọng ngươi có thể giúp đỡ giải quyết.

Thống soái nhìn thần thú đang quỳ trên mặt đất, lạnh lùng nói: "Đây là cơ hội cuối cùng của các ngươi, nếu như còn làm không xong thì tự tìm chỗ để chôn mình đi!"

"Đa tạ thống soái.

Các thần thú liên tục khấu đầu, sợ hãi đến mức toàn thân run rẩy.

"Trước tiên các ngươi khôi phục thần lực đi, lần này, vị bằng hữu đó của ta sẽ trợ giúp các ngươi để các ngươi không còn bị Thôn Thần thạch ảnh hưởng nữa.

Nam nhân gật đầu nói: "Thống soái, ta đi mời nó qua đây."

"Được.

Thống soái gật đầu, nhìn về phía các thần thú vẫn còn đang quỳ, hừ lạnh nói: "Còn không cút đi khôi phục thần lực?"

"Vâng, vâng.

Các thần thú vội vàng bò đi.

Bên cạnh chiến trường.

Tiểu Hành Thiên nhìn Ngọc Phong vẫn đang bắt thần thú, nói: "Thôn Thần thạch của bọn ta đã dùng hết rồi, phải đi thôi, các ngươi cũng học thành nghề rồi, sau này tự mình làm đi."

"Được.

Ngọc Phong đồng ý, bọn ta cũng không muốn đi cùng ngươi, nếu không làm cái gì cũng là ngươi chỉ điểm, chiến công còn phải chia cho ngươi một phần.

Tiểu Hành Thiên chờ đợi để rời đi, ném từng viên Thôn Thần thạch đã tràn đầy thần lực cho Tiểu Kim và Tiểu Bảo để chuyển hoá.

Mặc dù bọn chúng biết được sự tồn tại của đạo tràng, nhưng thần thú mà bọn chúng bắt được không nhiều, sau khi bản thân chuyển hoá vẫn còn thừa Thôn Thần lực thì giúp đám người Tiểu Hành Thiên chuyển hoá để kiếm Hỗn Độn khí.

Mặc dù chuyển hoá cho bọn họ, bản thân kiếm được ít hơn, nhưng cũng là kiếm được, không có một Thôn Thần Trùng nào sẽ chê Hỗn Độn khí của mình nhiều.

Hơn nữa, cả Tiểu Kim và Tiểu Bảo đều có thẻ thành viên nên bọn chúng có thể tự mình tiết kiệm chi phí, tự mình mua thương phẩm.

"Ta cũng muốn có chủ nhân.

Tiểu Kim với vẻ mặt ghen tị nói.

Nó hiện tại chỉ có thể chế tạo Thôn Thần thạch, làm việc cho con người, tuy rằng Thôn Thần lực mạnh mẽ, nhưng bản thân quá yếu, không bắt được thần thú, không cách nào làm công việc nuôi trồng.

Nhìn đồng loại Tiểu Bảo đã có mấy con thần thú rồi, ngày nào cũng không phải liều mạng xông pha chiến trường kiếm tiền, chỉ cần chế tạo Thôn Thần thạch ném cho những thần thú kia để truyền thần lực cho chúng là được rồi.

"Lời này của ngươi rất hợp ý ta.

Tiểu Bảo nghe vậy, nheo mắt nói: "Có muốn đi theo ta không?"

"Ta không phải đã đi theo ngươi từ lâu rồi sao?

Tiểu Kim liếc mắt nói.

Tiểu Bảo nói: "Không, bản chất không giống nhau, cái ta nói là sau này, ví dụ như trận chiến Thần Cương kết thúc, tương lai của chúng ta".

"Trận chiến Thần Cương kết thúc ư?

Tiêu Kim sửng sốt, đúng vậy, nếu như trận chiến Thần Cương kết thúc, mình nên đi đâu đây? Thế giới loài người? Hay là thế giới thần thú?

Bất kể nó đi đến đâu, một khi việc nuốt chửng thần lực bị bại lộ ra ngoài, trong phút chốc sẽ bị người ta đánh chết.

Ngoài nuốt chửng thần lực, chuyển hoá thần lực ra, Thôn Thần Trùng không có chút tác dụng gì, hơn nữa nó còn là Thôn Thần Trùng không có chủ nhân, chỉ có thể dựa vào bản thân.

"Sau này đi theo ta, bồi dưỡng Cổ Nặc trở thành người đại diện của chúng ta.

Tiểu Bảo điềm tĩnh nói: "Nàng ta chịu trách nhiệm giúp chúng ta bắt thần thú, còn chúng ta chịu trách nhiệm chế tạo Thôn Thần thạch, có thể chuyển hoá thần lực thành Thần Nguyên khí bán cho đạo tràng, kiếm tiền lâu dài."

"Đây là một ý kiến hay.

Tiểu Kim gật đầu lia lịa, giây tiếp theo lại mày chau mặt ủ nói: "Nhưng mà, chỉ hai chúng ta, không kiếm được bao nhiêu tiền cả."

"Cho nên phải tìm những Thôn Thần Trùng khác gia nhập.

Tiểu Bảo nghiêm nghị nói: "Là một Thôn Thần Trùng siêng năng, làm sao có thể lãng phí thời gian ở bên ngoài được? Chúng ta phải tìm chúng đến đây, cùng nhau kiếm tiền một cách vui vẻ."

"Đi, Cổ Nặc, ta dẫn các ngươi đi tìm các Thôn Thần Trùng khác.

Tiểu Kim nghiến răng nghiến lợi nói: "Trước kia bọn chúng ruồng bỏ ta, vốn dĩ không muốn tìm bọn chúng, nhưng vì tương lai, ta sẽ để cho bọn chúng kiếm chút tiền."

"Tộc Thôn Thần Trùng siêng năng chúng ta, phải đoàn kết một lòng, tiến hóa đến cấp bậc cao nhất.

Tiểu Bảo kêu áu áu: "Ta còn không biết, Thôn Thần Trùng đẳng cấp cao nhất là như thế nào."

"Gọi đám người Tiểu Hành Thiên.

Tiểu Kim lại nói: "Tiểu Hành Thiên cũng không sợ Thôn Thần lực, hơn nữa, những con mà ta biết đa số đều không có chủ nhân, hoàn toàn không cần lo lắng không có thần lực thì đánh không lại."

Chẳng mấy chốc, các thành viên của lớp bổ túc đã tới, vừa nghe nói có rất nhiều Thôn Thần Trùng, cần phải đi cùng nhau, về phần bắt thần thú thì Thôn Thần Trùng cũng đã đi rồi, toàn bộ Thôn Thần thạch đều bị Lục Thiên Lan lấy đi, bọn chúng cũng bắt không được.

Giang Thái Huyền cũng đóng cửa đạo tràng, đưa Đường Tăng và Pháp Hải cùng nhau đi xem, những Thần Ma này đều có năng lực riêng, không sợ Thôn Thần Trùng.

Hơn nữa, thần lực của những Thần Ma này vô cùng thuần khiết, cho dù là Thôn Thần thạch hấp thu, một lần cũng hấp thu không được bao nhiêu, còn có thể bị bọn họ chặt đứt chỉ trong một chiêu, muốn uy hiếp bọn họ, những Thôn Thần Trùng này e rằng còn phải tiến hóa thêm mấy cấp bậc nữa.

Tiểu Kim dẫn theo một đám người rời xa chiến trường đi đến một nơi hoang vu: "Các ngươi trốn đi, lừa bọn chúng giống như lừa ta."

Bây giờ vẫn còn nhớ, Tiểu Bảo bĩu môi, thù dai.