Chương 1061 Đuổi cũng không đi
Đúng rồi, lời này là ai nói vậy?
Phong lão gia tử hỏi.
"Tràng chủ nói.
Đế Tinh lãnh đạm nói.
"Vị Thần Nhân đó sao?
Phong lão gia tử kinh ngạc, ngươi có bị gì không? Một Thiên Thần như ngươi, lại tin vào lời nhảm nhí của một Thần Nhân sao?
"Đi nhé.
Tiểu Hàm Hàm chào hỏi, lại bắt được một con thần thú, chuẩn bị đổi chỗ để tiếp tục.
Còn ở phía tây nam, một đám đội ngũ thần thú đang bay nhanh như tên bắn, bọn chúng muốn tìm kiếm Thôn Thần Vô Cương, nếu như có thể tìm thấy, có được số lượng lớn Thôn Thần Trùng giúp đỡ, trận chiến này tất thắng.
Tiểu Bảo đang ở ngoài trận pháp thần thú, nó chuyển hoá Thôn Thần thạch của mình, Tiểu Kim và những con khác đang làm việc cho Tiểu Hành Thiên. Hiện tại bọn chúng vẫn chưa có thần thú tù binh của riêng mình, chỉ có thể kiếm khoản thu nhập thêm.
Giang Thái Huyền thì đang hầm thịt ở bên cạnh, Đường Tăng chảy nước miếng, Pháp Hải và Đạt Ma niệm a di đà phật, kéo giữ Đường Tăng sợ hắn trực tiếp ăn thịt mất.
Đúng lúc này, một bóng đen lặng lẽ từ trận doanh thần thú bước tới, một con Thôn Thần Trùng ẩn núp trong bóng tối, theo với bóng đen đi tới doanh trại của ba thành.
"Đây là?
Tốc độ của bóng đen rất nhanh, mũi hít hít, tràn đầy tức giận: "Đây là thịt thần thú ư?"
"Đừng quên nhiệm vụ.
Thôn Thần Trùng thấp giọng nhắc nhở.
"Đợi ta điều tra ra Thôn Thần Trùng đang ở đâu, nhất định phải giết chết cái tên dám ăn thịt thần thú này.
Bóng đen tràn đầy sát ý nói.
"Tuỳ ngươi.
Thôn Thần Trùng lãnh đạm nói: "Ta chỉ hỗ trợ ngươi, nếu như ngươi làm loạn, ta sẽ không do dự mà rời đi."
Bóng đen khịt mũi một tiếng, không nói thêm nhiều nữa, nhanh chóng đi tới doanh trại của ba thành.
"Hình như có thứ gì đó đi qua đây, khí tức thần thú, đi vào doanh trại rồi.
Vẻ mặt của Đường khẽ động, nghiêm nghị nói: "A di đà phật, hai đồ nhi, các ngươi đi điều tra một chút đi."
"A di đà phật, Thánh Phật, ngươi đừng hòng qua mặt bọn ta!" Pháp Hải và Đạt Ma hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt nghiêm túc nhìn chằm chằm vào hắn, muốn để bọn ta đi, sau đó ăn thịt với tràng chủ, đúng không?
Giang Thái Huyền hơi sững sờ: "Đường Tăng, trước khi ngươi tới, không biết đuổi hai người này đi trước sao?"
"A di đà phật, phật pháp của bổn phật thâm sâu, chúng muốn lắng nghe phật ý của bổn phật, đuổi cũng không đi.
Đường Tăng chắp tay, dáng vẻ trang nghiêm nói.
Một nồi thịt thần thú lớn, Giang Thái Huyền kiếm một đôi đũa, rồi lại lấy ra một bình rượu, cái này là của Lục Thiên Lan cho.
Nốc ngụm rượu lớn, gặm miếng thịt to.
Ực
Đường Tăng nuốt nước bọt ừng ực, hai người các ngươi, có thể buông tay ra được không, bần tăng muốn ăn thịt!
"Có chắc là không nếm thử một miếng không?
Giang Thái Huyền mỉm cười nói.
"A di đà phật, tràng chủ cứ tự nhiên, bọn ta đã đạt tới cảnh giới Thần Nhân, không cần ăn gì cả.
Pháp Hải và Đạt Ma chắp tay, lãnh đạm đáp.
Đường Tăng trừng mắt nhìn hai người bọn họ, người mà tràng chủ hỏi là ta, các ngươi không ăn thì cút đi, kéo ta làm cái chứ?
"Thánh phật, chúng ta đi qua một bên đi.
Pháp Hải và Đạt Ma nhìn nhau rồi trực tiếp kéo Đường Tăng đi, còn nhìn tiếp nữa, đoán chừng Đường Tăng sẽ không nhịn nổi, trực tiếp nhảy bổ tới ăn cho hả lòng.
"Cho ta một miếng.
Tiểu Thương dừng việc chuyển hóa Thôn Thần thạch, nuốt Hỗn Độn khí xuống để hồi phục, đi tới trước cái nồi lớn, gắp một miếng thịt rồi rời đi.
Mặc dù Thôn Thần Trùng sống bằng thần lực, nhưng không có nghĩa là không thể ăn những thứ khác, hơn nữa thịt của thần thú ẩn chứa một ít thần lực, cũng coi như là giải toả cơn thèm.
Tuy rằng thời gian sống chung ngắn ngủi, nhưng Giang Thái Huyền cũng không có ác ý, mấy con Thôn Thần Trùng cũng dám tới gần hắn rồi.
Bốn con Thôn Thần Trùng Tiểu Bảo cũng dừng lại, cất Thôn Thần thạch đi, bây giờ bọn chúng mệt rồi, nghỉ ngơi một lát rồi làm việc tiếp, bây giờ kiểm lại Hỗn Độn khí của mình đã.
Thói quen hàng ngày của Tiểu Bảo chính là chế tạo Thôn Thần thạch, chuyển hóa thần lực thành Thần Nguyên khí, sau đó ngắm nhìn Hỗn Độn khí của mình và nở một nụ cười hạnh phúc.
Giang Thái Huyền liếc nhìn bốn tên, sau đó lại nhìn Tiểu Thương, mấy con này thật là, bởi vì giúp đỡ làm việc, Tiểu Hành Thiên đã cho một ít Hỗn Độn khí, năm đứa vây thành một vòng tròn, lấy Hỗn Độn khí của mình ra, nhìn Hỗn Độn khí đến sững sờ.
Bằng cách này, bọn chúng có thể nhìn thấy sự hồi phục của bản thân, tiếp tục bận rộn, thậm chí có khi lúc chuyển hoá còn nhìn Hỗn Độn khí.
Giang Thái Huyền có chút dở khóc dở cười, Thôn Thần Trùng này coi trọng Hỗn Độn khí giống như hắn coi trọng tiền bạc vậy, chỉ đứng sau tính mạng.
"Thật ngưỡng mộ Bảo ca, có rất nhiều Hỗn Độn khí.
Tiểu Thương nói.
"Ta cũng ngưỡng mộ, nhưng mà, ta sẽ sớm có rất nhiều Hỗn độn khí, có thể giống như Bảo ca, mỗi ngày nhìn hai mươi mấy tia Hỗn Độn khí mà sống qua ngày.
Tiểu Kim nói.
"Bọn ta cũng vậy, bọn ta cũng phải sống những ngày tháng giống như Bảo ca.
Hai con Thôn Thần Trùng kia cũng gật đầu, với vẻ mặt ngưỡng mộ nói.
"Không cần gấp, đó là chuyện sớm muộn.
Tiểu Bảo vỗ cánh, mang theo một chút đắc ý nói: "Đợi sau này bắt được toàn bộ thần thú rồi, các ngươi cũng có thể tự mình làm việc, Tiểu Hành Thiên và những người khác chỉ là công việc kiếm thêm tiền mà thôi."
"Đúng rồi, tại sao Bảo ca không đi tìm Thôn Thần Vô Cương?
Tiểu Thương với vẻ nghi hoặc hỏi, "Những Thôn Thần Trùng còn lại đều đang tìm chỗ đó."
"Còn chẳng phải do bận sao?
Tiểu Bảo lẩm bẩm nói, ngập ngừng một lúc rồi lại nói: "Các ngươi có biết Thôn Thần Vô Cương đang ở đâu không?"
"Phía tây nam, bọn ta chỉ biết phương hướng, vị trí cụ thể thì không rõ.
Hai Thôn Thần Trùng khác tiếp lời: "Nếu như Thôn Thần Vô Cương xuất hiện, có lẽ bọn ta sẽ cảm ứng được."
"Phía tây nam sao?
Giang Thái Huyền khẽ cân nhắc, truyền tin cho Lục Thiên Lan, nhờ ông ta phái người đi tìm, đồng thời cũng nói cho Lục Thiên Lan biết có thể là có thứ gì đó đã lẻn vào doanh trại.
Cảm ứng của Đường Tăng không thể nào sai được, nhưng không chắc đó có phải là Thần Thú tộc hay không, xem như là nhắc nhở một chút.
Lục Thiên Lan chắc chắn sẽ quan tâm đến sự tồn tại của Thôn Thần Vô Cương, tới lúc đó có thể thiết lập mối quan hệ hữu nghị với những con Thôn Thần Trùng này, ký kết một hợp đồng kiếm tiền, hắn sẽ có thể nhìn thấy hy vọng trở thành Thái Thượng Chân Thần.