Chương 1067 Kim Tổ
Ngược lại bên kia, Tiểu Bảo và Cổ Nặc ở cùng một chỗ, thân thể nhỏ bé của Tiểu Kim khô quắt lại, một mình nằm trong một góc, bất lực rên rỉ, trên thân tản ra khí tức cổ xưa.
"Thôn Thần Trùng, Thôn Thần Trùng lạ mặt.
Một thần thú hốt hoảng la lên, chỉ vào Tiểu Kim, tràn đầy vui mừng.
"Thần thú? Vì sao xâm nhập thánh địa của tộc ta.
Âm thanh già nua vô lực, thân thể khô quắt run rẩy, bất lực bay lên.
"Ngài là?
Một Thôn Thần Trùng màu vàng chạy tới, mắt nhỏ tràn đầy nghiêm túc nhìn nó.
"Ta là thủ hộ giả của thánh địa, Cổ Lão Kim Tổ.
Hai con mắt bé tí của Tiểu Kim tràn đầy lạnh lùng: "Thôn Thần Trùng non dại, những thần thú này là ngươi dẫn vào? Nhưng ngươi có biết, để thánh địa bại lộ, là tội ác lớn thế nào?"
Thôn Thần Trùng màu vàng run rẩy, nó nuốt nước miếng một cái, không dám nói chuyện, một nam tử trẻ tuổi đi tới, lạnh lùng mở miệng: "Ngươi nếu là tiên tổ lâu đời của Thôn Thần Trùng, vì sao chỉ mới đến cấp Chân Thần?"
"Ngàn vạn năm đi qua, lão tổ ta có thể sống đến bây giờ, đã là may mắn lớn nhất.
Tiểu Kim thở dài một tiếng, ánh mắt hâm mộ mắt nhìn Thôn Thần Trùng màu vàng, nói: "Ngàn vạn năm nay, không có thần lực tẩm bổ, đều do ta đói."
Thủ hộ giả của thánh địa, không có thần lực tẩm bổ, sống ngàn vạn năm?
Nam tử trẻ tuổi không bình tĩnh nổi nữa, đối với Thôn Thần Trùng, hắn cũng chỉ biết là nếu không có thần lực thì sẽ không ngừng suy yếu, cho đến chết. Nhưng một Thôn Thần Trùng, khi không có thần lực, bị đói bao lâu mới có thể chết, đây là điều hắn không biết.
Hắn chưa từng thấy quá trình Thôn Thần Trùng chết đói, càng không biết, Thôn Thần Trùng tiến hóa đến đẳng cấp càng cao, có thể chịu đói bao lâu.
Còn một Thôn Thần Trùng, có thể dưới tình huống không có thần lực sống ngàn vạn năm, nam tử trẻ tuổi biểu thị nghi ngờ, nhưng khi nhìn thấy Tiểu Kim, khí tức già nua trên thân thể không phải là giả, mà trên thân lại khô quắt, rõ ràng là đói.
Suy nghĩ, nam tử lấy ra một viên Thôn Thần thạch, đưa cho Tiểu Kim: "Ngươi đã là thủ hộ giả của thánh địa, hẳn là biết một số bí mật thánh địa nhỉ?"
"Các ngươi quả nhiên là vì bí mật của thánh địa mà đến!" Đôi mắt nhỏ của Tiểu Kim nhíu lại, không có nhận lấy Thôn Thần thạch.
"Hấp thu thần lực đi, chỉ có hấp thu thần lực, ngài mới có thể khôi phục lại.
Thôn Thần Trùng màu vàng nói.
Tiểu Kim do dự một chút, vẫn là ghé vào trên tảng đá hấp thu thần lực, nhưng vừa hấp thu một sợi, liền lăn lông lốc xuống dưới, ghét bỏ mà nói: "Các ngươi ở đâu tìm thần lực rác rưởi này?"
Nam tử trẻ tuổi: "..."
Ngươi cũng sắp chết đói, còn ghét bỏ thần lực cấp thấp? Cái này là Chân Thần lực, thế mà ngươi còn không ưng?
"Tiền bối thực lực cao thâm, địa vị tôn quý, thần lực này xác thực kém một chút, nhưng bây giờ điều kiện có hạn, còn xin tiền bối thứ lỗi, ngày sau vãn bối sẽ vì tiền bối tự mình tìm được Thiên Tthần lực, thậm chí thần lực mạnh hơn thế nữa.
Nam tử trẻ tuổi vội vàng khuyên nhủ, cũng không thể để nó chết đói, còn cần vị tiền bối này hỗ trợ tìm kiếm bí mật của thánh địa.
"Cái này của ngươi phẩm chất quá kém, bây giờ ở Thần giới, đã không còn ai tu luyện ra thần lực Thần Đế cấp rồi sao?
Tiểu Kim vẻmặt khinh bỉ nói.
"..."
Có thể không khoác lác nữa hay không? Ngươi còn muốn hấp thu thần lực Thần Đế? Ngươi có biết đã bao nhiêu năm Thần giới không có Thần Đế ra đời rồi không, đầu óc của ngươi có vấn đề hả?
"Tiền bối trước kia đã hấp thu qua thần lực Thần Đế?
Thôn Thần Trùng màu vàng lộ vẻ mặt xúc động, kinh hãi mà nhìn Tiểu Kim.
Thần Đế, đó là tồn tại là chí cao vô thượng, đừng nói không thể làm gì được, một cái ánh mắt của người ta cũng có thể giết chết bọn chúng, vị Kim Tổ này, lúc trước đến tột cùng tiến hóa đến cấp độ gì?
"Đây là sự việc thật lâu từ trước kia.
Tiểu Kim thở dài một tiếng, lại hít một hơi thần lực, trong mắt xuất hiện vẻ khinh bỉ: "Đáng tiếc, thời kì uy chấn thiên hạ của Thôn Thần Trùng tộc ta quá ngắn, nếu không, ta nào đến nông nổi này."
"Thôn Thần Trùng chúng ta, đã từng uy chấn thiên hạ?
Kim sắc Thôn Thần Trùng ngơ ngác, chủng tộc này của chúng ta lúc trước có thể như thế?
Nam tử trẻ tuổi cũng ngơ ngác, tại sao ta chưa từng nghe nói tới, truyền thừa của Thôn Thần tộc và Thôn Thần Trùng, đến cùng thất lạc bao nhiêu, sự tình huy hoàng như vậy, thế mà một chút cũng không được lưu truyền.
"Đương nhiên, lúc trước khi Thần giới chưa mở ra, Thôn Thần Trùng của ta đã tồn tại, đi theo tiên tổ Thôn Thần tộc, cũng chính là vị đứng đầu của Thôn Thần tộc, Bàn Cổ!" Tiểu Kim ngạo nghễ nói.
"Bàn Cổ?
Lần này không chỉ là nam tử trẻ tuổi sửng sốt, thần thú đứng bên cạnh cũng ngơ ngác, đấy là ai vậy, Thần giới chưa hình thành đã tồn tại?
"Lúc trước khi Thần giới chưa mở ra, thiên địa một mảnh hỗn độn, Bàn Cổ cùng tiên tổ của chúng ta cảm thấy nhàm chán, liền dùng một búa bổ hỗn độn ra, khai sáng Thần giới, từ đó tiên tổ của chúng ta giám sát Thần giới, nếu ai không tuân theo trật tự của Thần giới, ở Thần giới làm loạn, sẽ bị hút khô thần lực, để vĩnh viễn không thể nắm giữ được thần lực.
Tiểu Kim chậm rãi giảng lại.
"Kim Tổ, trước tiên có thể nói một chút về bí mật của thánh địa này không?
Nam tử trẻ tuổi nhịn không được nói, ta không muốn nghe ngươi khoác lác, những lời này ta không tin!
Thôn Thần Trùng màu vàng lại tràn đầy hứng khởi, kích động nói: "Kim Tổ, ngài nói ta nghe, Thôn Thần Trùng của chúng ta tại sao lại rơi vào bước đường này?"
"Ngươi có đồng bạn đến đây?
Tiểu Kim đột nhiên hỏi.
"Có.
Kim sắc Thôn Thần Trùng liên tục gật đầu.
"Gọi bọn chúng tới, lắng nghe lịch sử của tộc ta, sau đó bản tổ mang các ngươi đi lấy cơ duyên của thánh địa.
Thanh âm già nua của Tiểu Kim mang theo vẻ kích động: "Để ta nhìn xem, Thôn Thần Trùng còn lại bao nhiêu."