Chương 1068 Hít ngược trở về
Nghe xong ngài liền mang bọn ta đi sao?
Nam tử trẻ tuổi vui mừng, vội vàng hỏi, dù sao lịch sử này cũng không lâu, nếu có người dẫn đi, dù sao hơn so với bọn chúng không biết mà tìm mạnh.
"Thánh địa cơ duyên vô số, tùy mục đích của các ngươi, nếu như các ngươi mang mục đích tốt đến đây, nể tình Thôn Thần tộc, các ngươi có thể lấy ít cơ duyên.
Tiểu Kim già nua nói.
"Mục đích của bọn ta là vì chấn hưng hai tộc.
Thanh niên kích động nói: "Thôn Thần tộc và Thôn Thần Trùng xuống dốc quá lâu, bọn ta khát vọng khôi phục lại huy hoàng, tái hiện lại vinh quang của tiên tổ."
"Vậy những thần thú này?
Tiểu Kim cảnh giác nói.
"Đồng bọn hợp tác, bây giờ bọn ta muốn phát triển, nhất định phải có chỗ dựa, ta lựa chọn Thần Thú tộc.
Thanh niên vội vàng giải thích: "Lần này tìm tới thánh địa, cũng là Thần Thú tộc giúp đỡ."
"Ngươi rất có đầu óc đó.
Tiểu Kim tán thưởng nhìn nó: "Để bọn chúng đều đến đây đi, nghe ta nói hết lịch sử của Thôn Thần Trùng tộc, ta sẽ mang các ngươi đi lấy cơ duyên, ta sợ mình không kiên trì được bao lâu, hi vọng các ngươi ghi nhớ."
"Kim Tổ, bọn ta có thần lực.
Thôn Thần Trùng màu vàng vội vàng lấy ra một đống lớn Thôn Thần thạch, đây chính là tiên tổ Thôn Thần Trùng, không thể chết được.
Tiểu Kim lắc đầu: "Vô dụng, sinh mệnh lực của ta sớm đã tiêu hao, thần lực không cách nào đền bù, cảm tạ các ngươi, giúp ta trước khi chết có thể ăn no, hiện tại tranh thủ thời gian đi."
Nam tử trẻ tuổi nghe xong, không dám thất lễ, vội vàng triệu tập tất cả thần thú và Thôn Thần Trùng tới, cùng một chỗ nghe Tiểu Kim kể về lịch sử, hắn sợ chưa nói hết, vị Kim Tổ này đã lăn đùng ra chết.
Nhìn một đám thần thú, bốn con Thôn Thần Trùng, Tiểu Kim thở dài một tiếng, dạy dỗ nói: "Khi Bàn Cổ mở ra Thần giới, sau này Thôn Thần Trùng giám sát Thần giới, khi mở Thần giới, Bàn Cổ tiên tổ lĩnh ngộ được cảnh giới mới, vượt ra khỏi Thần Đế, biến mất vô tung, tiên tổ chúng ta cũng theo đó biến mất."
"Sau này Thần giới ra đời không ít thần minh, bọn họ khi sinh ra đã có Thần Nhân, Chân Thần, thậm chí còn có người có thực lực mạnh hơn, đây là Thần sớm nhất trong Thần giới, đa số bọn họ đều trở thành Thần Đế."
"Ở thời đại kia, Thần Đế nhiều vô kể, tung hoành tứ phương, lại thêm Thôn Thần tộc và Thôn Thần Trùng, dưới sự chăm sóc của tiên tổ chúng ta, Thần giới hòa bình phát triển, nhưng đến một ngày, Thiên Đế ra đời, Thiên Đế là kẻ có dã tâm..."
Tiểu Kim vừa nhắc tới đến liền không dừng được, thậm chí bắt đầu biên soạn Thiên Đế này tàn nhẫn, ác độc bẩn thỉu như thế nào.
Một đám càng nghe càng cảm thấy không thích hợp, ngươi quá phí lời, đã nói là thời gian không nhiều lắm, đại nạn đã đến, ngươi mẹ nó nói về Thiên Đế với bọn ta làm gì?
"Kim Tổ, nói giản lược một chút đi.
Nam tử trẻ tuổi lau mồ hôi, nói.
"Ngươi có tin ta chết cho ngươi xem hay không?
Tiểu Kim nhìn hắn chằm chằm, tỏ vẻ khó chịu, ta mẹ nó kể chuyện xưa thì sao, còn không cho?
"... Thời gian của ngươi không nhiều lắm, ý của ta là, chúng ta nhanh lên.
Nam tử trẻ tuổi đau cả trứng, chết cho ta xem? Ngươi mẹ nó có phải rất nhiều năm rồi không được nói chuyện hay không, nhịn tới điên luôn rồi hả?
"A, đúng đúng, thời gian của ta không nhiều lắm.
Tiểu Kim giật mình, lúc này mới bừng tỉnh, trước đó tự mình nói thời gian của mình không còn nhiều lắm.
Một đám thần thú: "..."
Ngươi xác định đây là tiên tổ Thôn Thần Trùng của các ngươi, mà không phải là một tên thiểu năng đó chứ? Bản thân sắp chết mà còn không tự biết? Còn mẹ nó còn ở đây nói nhảm!
Vì cái gì Thôn Thần Trùng đều không đáng tin cậy như vậy, Tiểu Hắc đi dò xét tin tức thì làm phản, đến Thôn Thần Vô Cương còn gặp được một tiên tổ thiểu năng trí tuệ!
"Lại nói Thiên Đế dã tâm bừng bừng, không tuân theo Ngọc Hoàng Đại Đế, muốn tự mình trở thành chủ, âm thầm lôi kéo không ít Thần Đế, tạo nên một trận chiến tranh có một không hai..."
Tiểu Kim chậm rãi kể lại, nội tâm lại gấp gáp, bọn Tiểu Bảo tại sao còn chưa đưa tin tới, ta mẹ nó sắp kể xong rồi, các ngươi lại không đưa tin tới, ta chết thật cho bọn chúng xem.
Trước đó nó đã thương lượng xong với Cổ Nặc, nghĩ biện pháp kìm chân bọn chúng, để bốn người Cổ Nặc và Tiểu Bảo tìm thử trước, tìm được thì để cho bọn chúng đi, còn tìm không thấy thì trực tiếp thoát thân.
Giang Thái Huyền vừa tu luyện không lâu, cũng bị bọn nó kéo theo, Thần Ma Tổ Kinh cũng mẫn cảm đối với Thôn Thần lực, với lại còn có bốn con Thôn Thần Trùng Tiểu Bảo này, cuối cùng phát hiện một tia dị dạng.
"Ta cảm giác sẽ có nguy hiểm.
Tiểu Bảo thầm nói.
"Thôn Thần Vô Cương tuy nói là thánh địa của Thôn Thần Trùng, nhưng nhiều năm như vậy, cũng không có ai từng tiến vào, hoặc là nói, những ai từng tiến vào mà còn sống, không có chút tin tức nào.
Giang Thái Huyền thản nhiên nói: "Khả năng gặp nguy hiểm rất lớn."
"Tra xét lâu như vậy, cuối cùng tìm ra một tia không tầm thường, ta đi báo cho Tiểu Kim, các ngươi đi nơi khác dò xét thử.
Cổ Nặc nói.
Tiểu Bảo và bốn con Thôn Thần Trùng vội vàng rời đi, Giang Thái Huyền cũng đi theo.
Tiểu Kim đã kể xong chuyện xưa, lúc này đang kịch liệt thở hổn hển, thoi thóp, bộ dạng giống như là sắp chết.
"Kim Tổ, ngươi không thể chết.
Một đám thần thú đau cả mề, ngươi kể một chút chuyện xưa, còn chưa nói bí mật của thánh địa nữa mà.
Nam tử trẻ tuổi càng lúc càng cảm thấy vị tiên tổ này không đáng tin cậy, nếu là Tiểu Kim cứ thế mà nghẻo thật, thế thì bọn chúng uổng công ngồi tốn thời gian nghe chuyện xưa rồi, còn với lịch sử, hắn tuyệt đối không cảm thấy hứng thú.
Tiểu Kim thở hổn hển, cảm thấy nếu không thì mình giả chết là được rồi, lúc này trong đầu vang lên thanh âm của Cổ Nặc, nó vội vàng hít sâu một hơi, lấy lại tinh thần: "Đừng khẩn trương, thở tí thôi mà, bản tổ hút lại khí bị mất là ổn ngay."
"..."
Ngươi mẹ nó đang giỡn với ta à, khí cũng đã bị mất, còn có thể lại hút trở về?