← Quay lại trang sách

Chương 1071 Sỉ nhục địa vị của bọn ta

Thôn Thần Vô Cương, thánh địa của Thôn Thần Trùng, ẩn chứa cơ duyên giúp Thôn Thần Trùng nhanh chóng tiến hóa!

Mảnh đất này cũng không rộng lắm, đại khái chỉ có khoảng vài dặm, ba sườn núi nhỏ, một hồ nước, trừ cái đó ra không còn gì khác.

Các thần thú thân thể cao lớn nhìn ra xa, rất nhanh phát hiện hồ nước và dốc núi, một đoàn người nhanh chóng tiến về hồ nước, nhóm Giang Thái Huyền đi dốc núi trước, bởi vì bọn Tiểu Bảo cảm giác được dốc núi có chút dị thường.

Dốc núi không cao, Giang Thái Huyền đi đến, sắc mặt của Cổ Nặc ngạc nhiên nhìn dốc núi: "Hình như chúng ta tìm được Thôn Thần Vô Cương của Thôn Thần Trùng."

"Hửm?

Giang Thái Huyền có chút nghi hoặc nhìn về phía dốc núi, phát hiện dốc núi vậy mà đang hấp thu thần lực nơi này, mặc dù tốc độ chậm chạp, nhưng lại có thể cảm giác rõ ràng: "Sườn núi bên trong của núi này, có giấu Thôn Thần Trùng?"

"Cũng có thể.

Cổ Nặc vội vàng ra tay, dùng thần lực đào dốc núi, động tác của nàng rất cẩn thận, sợ đả thương Thôn Thần Trùng bên trong.

Dốc núi được đào ra, một luồng ánh sáng lộng lẫy kì dị tỏa ra, năng lượng thôn phệ dày đặc truyền ra bên ngoài, mấy con Thôn Thần Trùng lộ ra, từ từ nhắm hai mắt đang ngủ say ở trong đó, Thôn Thần lực đen nhánh phát ra, bao vây Thôn Thần tộc đang ngủ say.

"Đây là... Ối, xảy ra chuyện gì?

Tiểu Bảo kinh ngạc một tiếng, thân thể không chịu khống chế, trực tiếp bị hút vào, nó trừng to mắt nhìn ra phía ngoài, vẻ mặt mờ mịt.

Ngay sau đó là bọn Tiểu Kim cũng bị hút vào, năm con trừng mắt đôi mắt nhỏ, vô cùng hoang mang.

"Cứu bọn chúng ra.

Cổ Nặc vội vàng ra tay, vừa nhấc chưởng đang định công kích, lại bị Giang Thái Huyền phất tay ngăn lại: "Ta làm cho, ngươi tạo nên động tĩnh quá lớn."

Một khi ra tay làm ra động tĩnh quá lớn, chắc chắn sẽ kinh động Thần Thú tộc, bây giờ cứu những Thôn Thần Trùng này ra trước, để Tiểu Bảo thu hoạch tiểu đệ rồi nói sau.

Năm con Thôn Thần Trùng tiến vào, Thôn Thần Trùng ngủ say thức tỉnh, có chút hả hê nhìn bọn chúng: "Lại thêm năm thằng xui xẻo tới, các ngươi cũng tìm đến cơ duyên thánh địa sao?"

"Các ngươi là?

Tiểu Bảo mắt nhỏ chớp chớp, mang theo một tia bối rối.

"Cũng giống các ngươi, tìm tới nơi này rồi bị hút vào đây.

Thôn Thần Trùng lạ mặt bình tĩnh mà nói: "Yên tâm, không chết được đâu, mặc dù bị nhốt tại nơi này, nhưng có thần lực vô tận để hấp thu, không cần lo chết đói."

"Chỉ có mấy thằng khố rách áo ôm mới nghĩ thế, bọn ta muốn đi ra ngoài, sự nghiệp của bọn ta ngay ở thời kỳ đỉnh cao, cái thần lực thấp kém này đang sỉ nhục địa vị của bọn ta!" Tiểu Bảo ngạo nghễ nói.

Thôn Thần Trùng lạ mặt ngơ ngác, ngươi đang nói cái gì, sao ta lại nghe không hiểu? Sự nghiệp đang ở thời kỳ đỉnh cao? Thần lực sỉ nhục địa vị của các ngươi?

Bên trong tổng cộng có sáu con Thôn Thần Trùng, tất cả đều đã tỉnh lại, nhìn thấy nhóm Tiểu Bảo, trên mặt là sự mờ mịt, lần này Thôn Thần Trùng tiến vào, hình như có chút không bình thường?

"Các ngươi cứ luôn ăn loại thần lực thấp kém này à?

Tiểu Kim nhịn không được nói: "Làm sao các ngươi ăn được vậy, đồ ăn rác rưởi như thế mà."

"..."

Sáu con Thôn Thần Trùng rất ngỡ ngàng, thần lực là đồ ăn rác rưởi? Còn sao có thể ăn được á? Cái này rất ngon mà? Ăn rồi mới không chết đói!

"Một đám ngu xuẩn, nhìn bộ dạng của các ngươi kìa, lúc trước chắc sống thảm lắm.

Tiểu Bảo khinh bỉ nói.

"Ngươi... Các ngươi nói như vậy là có ý gì?

Sáu con Thôn Thần Trùng lờ mờ, có hơi không hiểu rõ tình huống, chẳng lẽ chủ nhân của mấy con Thôn Thần Trùng này ở bên ngoài rất cường đại? Thái Thượng Chân Thần? Hay là Thần Vương?

"Cổ Nặc sao còn chưa phá vỡ chỗ này?

Tiểu Bảo không thèm để ý sáu con Thôn Thần Trùng, nói thầm.

Tiểu Kim tiếp tục nói: "Ở bên ngoài bọn ta nuôi dưỡng mấy trăm đầu nô lệ thần thú, mỗi ngày bọn ta chỉ cần nghĩ làm thế nào để vượt qua thời gian nhàm chán, suy nghĩ dùng tư thế gì để ăn thần lực."

"..."

Mỗi ngày chỉ nghĩ làm sao vượt qua thời gian nhàm chán, dùng tư thế gì để ăn thần lực? Lại còn mấy trăm con nô lệ thần thú?

"Mới đây còn có một vụ làm ăn lớn, lại có thêm khoảng hơn trăm con nô lệ mới.

Tiểu Thương chậc chậc lưỡi: "Lần này chủng tộc thần thú không giống nhau, hương vị thần lực cũng khác, ta còn muốn thay đổi khẩu vị, cũng không thể cứ bị vây ở chỗ này."

"Đương nhiên không được, thần lực của những thần thú kia ta đều ăn đến ngán rồi, sau khi ta rời khỏi đây, dự định giết nô lệ nấu canh, tăng thêm khẩu phần ăn Hỗn Độn khí cho ta.

Tiểu Hắc nói: "Hơn nữa, Hỗn Độn khí thật sự rất ngon..."

Nhìn bọn họ nói chuyện phiếm, sáu con Thôn Thần Trùng bỗng nảy sinh cảm giác tự ti, cảm giác dáng vẻ của họ thật là cao cấp, hoàn toàn nghe không hiểu, chen miệng vào không được!

Ông

Đúng lúc này, Thôn Thần lực đang trôi qua, Thôn Thần lực phong tỏa bị cắn nuốt, lá chắn ngăn cách biến mất, Tiểu Bảo vội vàng lập tức xông ra ngoài, trực tiếp bổ nhào vào trong ngực Cổ Nặc: "Cổ Nặc, ta còn tưởng rằng ngươi chạy mất rồi."

"Đây là chủ nhân của ngươi à?

Sáu con Thôn Thần Trùng mở to hai mắt nhìn, chỉ là một Thần Nhân ư?

Các ngươi mới vừa nói mấy trăm con nô lệ thần thú, chẳng lẽ là thổi phồng? Còn nữa, cái gì mà tư thế ăn thần lực, chắc chắn cũng là giả!

"Không phải chủ nhân.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Bảo nghiêm túc nói: "Nghiêm túc giải thích một lần, đây là quản lý của ta, cũng là quản lý của bọn chúng, Cổ Nặc."

"Quản lý? Đó là gì?

Sáu con Thôn Thần Trùng hoang mang.

"Không nói với các ngươi nữa, vừa thoát khỏi vây khốn, ta muốn ăn một sợi Hỗn Độn khí an ủi một chút cho đỡ sợ.

Tiểu Bảo nói, lấy ra một sợi Hỗn Độn khí, muốn lập tức nhét vào bên trong miệng.

Hỗn Độn khí vừa xuất hiện, năng lượng thần kỳ kia lập tức dao động, tròng mắt sáu con Thôn Thần Trùng đều đỏ quạch lên, hận không thể nhào tới đoạt lấy.

"Ta cũng muốn an ủi cho đỡ sợ.

Mấy đứa Tiểu Thương cũng lấy Hỗn Độn khí ra hấp thu.

"Đây, đây là cái gì?

Sáu con Thôn Thần Trùng trông mong nhìn qua, tại sao lại có cảm giác năng lượng này càng thêm thuần chất, cường đại hơn so với thần lực nhỉ?

"Đây là đồ ăn chính của bọn ta, thần lực chỉ là đồ ăn vặt, lâu lâu hút hai cái là được rồi.

Tiểu Bảo đắc ý nói: "Có muốn lấy một sợi hay không?"

"Có..."

"Không cho."

Sáu con Thôn Thần Trùng vô thức đáp ứng, nhưng Tiểu Bảo lại thu Hỗn Độn khí về, sáu con Thôn Thần Trùng tức giận đến nỗi tái mặt.