Chương 1079 Biết thế không đồng ý chia tiền với ngươi
Lần này thứ đặt cược cho cuộc chiến là Đông Lam thành của ngươi, ngươi nhất định phải bình tĩnh, không được kích động.
Ngọc Hồng Sương không thể không nói trước chuyện này để cho Lục Thiên Lan bình tĩnh lại.
Lục Thiên Lan ngồi xuống, bình tĩnh nghe Ngọc Hồng Sương kể lại, lửa giận bốc lên, hận không thể giết chết Huyết Thiên Quân ngay bây giờ.
"Khi ta đi vắng, bọn họ lại dám vu oan cho con ta!" Lục Thiên Lan giận run người, trường kiếm trong tay cũng run lên, đang nghĩ có nên đi chém bọn họ hay không.
"Huyết Thiên Tinh chỉ là thuận miệng nói thôi.
Ngọc Hồng Sương giải thích, phụ tử các ngươi có phải quá nhạy cảm rồi không, Huyết Thiên Tinh chỉ tuỳ tiện nói một câu các ngươi đã nghĩ đến trình độ này sao?
Lúc đó Huyết Thiên Quân vẫn chưa lên tiếng mà.
"Ta hiểu rồi, Hành Thiên, ngày mai con đi ra ngoài tìm Thôn Thần Thạch, nếu bọn họ dám nói gì, vi phụ sẽ làm chủ cho con.
Lục Thiên Lan trầm giọng nói: "Vẫn là câu nói cũ, không thể đầu hàng, cho dù vi phụ có chết trận!"
Ngọc Hồng Sương gật đầu: "Ta cũng sẽ làm chủ cho ngươi, ngươi có thể đi tìm Thôn Thần Thạch, càng nhiều càng tốt, sẽ không có ai dám nói gì đâu."
"Thật không?
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Hành Thiên mang theo chút hy vọng.
"Thật chứ.
Ngọc Hồng Sương cam đoan.
"Cảm ơn Ngọc thống soái.
Lục Thiên Lan cảm kích.
Ngọc Hồng Sương gật đầu, âm thầm truyền âm: "Ngươi cẩn thận một chút, trong Thần Mạch có Thái Thượng Chân Thần trấn thủ."
Lục Thiên Lan giật mình, lập tức truyền âm lại: "Cảm ơn Ngọc thống soái, ân tình này, Lục Thiên Lan nhất định ghi nhớ."
Chuyện Thái Thượng Chân Thần, Ngọc Hồng Sương lại nói cho ông ta biết, xem ra chỉ cần thêm chút thái độ là có thể kéo Ngọc Hồng Sương đến doanh trại của mình, đến lúc đó hai thành hợp lực, còn sợ gì không đuổi được Huyết Thiên Quân chứ?
"Ngươi dưỡng thương cho tốt đi, ta đi trước.
Tin tức đã nói xong, Ngọc Hồng Sương đứng dậy rời đi.
Ngay khi Ngọc Hồng Sương vừa rời khỏi, tỷ muội Vân Tiêu xuất hiện, lạnh lùng nhìn hai người họ: "Thật sự là một cặp diễn viên."
Vẻ mặt lạnh lùng của Lục Thiên Lan lập tức trở lại vẻ thờ ơ, dấu tát trên mặt Tiểu Hành Thiên biến mất, nó ngồi trên ghế, hai mắt sưng đỏ cũng trở lại bình thường, nhìn thế nào cũng không giống người vừa mới khóc.
"Khụ, cái này, con lấy bao nhiêu Thôn Thần Thạch, chắc cũng không có vấn đề gì lớn đâu.
Lục Thiên Lan thản nhiên nói: "Nhưng mà vẫn nên tăng từ từ, vừa mới bắt đầu không cần lấy nhiều lắm."
"Con biết, bọn họ dám nói con thì chính là vu oan hãm hại con.
Tiểu Hành Thiên nhếch miệng cười, sau đó lại nói: "Cha, cánh tay của người, không sao chứ?"
"Ta làm sao có vấn đề gì chứ?
Lục Thiên Lan cười đắc ý, phất phất tay, cánh tay tự nhiên xuất hiện, thiên thần lực bắt đầu khởi động, cánh tay được nối lại.
Nhìn hai cha con này, tỷ muội Vân Tiêu nhất thời không nói nên lời, gặp phải hai người quái dị như này, đáng đời Huyết Thiên Quân xui xẻo.
"Cha, chuyện của Thần Mạch, cha cũng phải đối phó.
Tiểu Hành Thiên nói.
"Vi phụ đang nghĩ làm sao để bán Thần Mạch đi, còn có cả Thần Đồ nữa.
Lục Thiên Lan nói.
Ngay từ đầu, bọn họ đã cân nhắc việc làm sao lấy được Thần Mạch, làm sao bán được nó đi.
"Hay là?
Tiểu Hành Thiên nhìn về phía chân trời, trong mắt loé lên hung quang, mời vị này làm thịt Thái Thượng Chân Thần, trực tiếp đoạt lấy?
"Vân Tiêu tiên tử tạm thời không thể ra tay, chúng ta không thể biểu hiện quá rõ ràng, trước tiên nghĩ xem có cách nào hay không.
Lục Thiên Lan xua tan suy nghĩ này của Lục Hành Thiên, sau này nếu biết ông ta bán Thần Mạch, Đế Thần Thần Vương nhất định sẽ giết chết ông ta mất.
Sau khi thảo luận Lục Thiên Lan ngồi xếp bàn tu luyện, Lục Hành Thiên trực tiếp đi ngủ.
Sáng sớm hôm sau, Lục Hành Thiên ra ngoài, không bao lâu thì tìm được mấy chục viên Thôn Thần Thạch, mọi người chỉ có khen ngợi, không nghi ngờ gì bọn họ, Huyết Thiên Tinh thì vẫn đang bị thẩm vấn.
Thần Thú tộc, Thiên Thần tộc tấn công liên tục, Lục Thiên Lan đưa nhóm Thiên Thần của Đông Lam thành ra tay, phát hiện Thiên Thần thú quá nhiều, vì thế truyền tin cho Ngọc Hồng Sương, hoàn toàn không hỏi qua chủ soái Huyết Thiên Quân.
Huyết Thiên Quân nhận thấy có gì đó không đúng, dường như chính mình đang bị cô lập!
Nhưng hắn cũng không còn cách nào khác, đi tìm Ngọc Hồng Sương, nói cái gì đây? Uy hiếp ư?
"Thiên Tinh, con nói cho vi phụ biết, vi phụ đảm bảo con có công lao lớn, Thôn Thần Trùng cùng thần thú ở đâu?
Huyết Thiên Quân ôn hoà nói, vẻ mặt nghiêm nghị không giải quyết được vấn đề, chỉ có thể dụ dỗ thôi.
"Cha, con thật sự không biết.
Huyết Thiên Tinh thật sự khổ sở, ta đi đâu để biết đây? Rõ ràng là có người vu oan giá hoạ, các ngươi sao lại không tin tưởng ta chứ?
Huyết Thiên Quân nhìn con trai, từ tận đáy lòng hắn tin tưởng con mình, nhưng Thái Thượng Chân Thần cũng không phát hiện được vấn đề, sao lại có người vu oan giá hoạ, bắt cóc Huyết Thiên Tinh chứ?
Hơn nữa, Thái Thượng Chân Thần đều đã nói rồi, là Huyết Thiên Tinh tự mình ra ngoài, hoàn toàn không phải bắt cóc, ngay từ đầu Huyết Thiên Tinh đã nói dối!
"Chủ soái, tiền phương báo cáo thắng lợi, đám người Lục Hành Thiên một lần nữa bắt được thần thú, Lục Thiên Lan đánh lui Thiên Thần thú.
Một vị Chân Thần hồi báo.
"Chủ soái, đội trưởng Ngọc Phong đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, trấn giết rất nhiều thần thú."
"…"
Nghe hồi báo, Huyết Thiên Quân đến một chút vui mừng cũng không có, tất cả chuyện này giống như không liên quan gì đến hắn, hắn chỉ cần nghe là được.
Trên chiến trường, Thần Thú tộc liên hợp lại, lần này chúng quyết không ra tay một mình, cho dù đám người Tiểu Hành Thiên có khiêu khích như thế nào cũng không hành động một mình.
Vừa ra tay, hơn mười thần thú thần lực oanh kích, Thôn Thần Thạch căn bản thừa nhận không chủ.
"Nên làm gì bây giờ?
Tiểu Hành Thiên rất băn khoăn, chẳng lẽ thật sự phải hợp thực lực sao?
Mặc dù trước đó đã bắt được nhiều thần thú nhưng trong chiến tranh, bên bọn họ cũng chết không ít thần minh, đại cục vẫn chưa bị ảnh hưởng.
"Ta cảm thấy nên mời Thôn Thần Trùng ra ngoài.
Trần Nguyên nói, bọn chúng biết, phía bọn chúng có mấy con Thôn Thần Trùng, nhưng không biết có tất cả mười bảy con.
"Ngươi có nhìn thấy trường cung ở trung tâm thần thú đó không?
Tiểu Hành Thiên lạnh lùng nói: "Nếu Thôn Thần Trùng dám ra ngoài, nhất định sẽ bị bắn chết, chúng ta cũng không thể ngăn cản nổi."
Thần Thú tộc cũng không ngốc, thần lực không giết được, vậy nên dùng thể lực thuần tuý, lấy tên bắn chết.
"Vậy chỉ có thể kéo dài một khoảng thời gian, có thể thu thập đủ Thôn Thần Thạch rồi.
Lâm Nhạc nói: "Nếu có đủ Thôn Thần Thạch, ngươi có thể hoàn toàn không sợ số lần công kích của thần thú."
"Ừm, cho nên khi chúng ta trở về, có thể tiếp tục mắng Huyết Thiên Tinh.
Tiểu Hành Thiên gật đầu nói.
Trên bầu trời, Thiên Thần chém giết địch, Chân Thần hoành hành trên chiến trường, đội trưởng Thần Linh dẫn theo đội viên Thần Nhân cùng chém giết kẻ địch.
"Các ngươi chú ý, ta có chút chuyện phải đi trước.
Tiểu Hành Thiên trực tiếp chuồn đi, Long Hạo truyền tin lại cho hắn.
"Long Hạo đạo sư, người muốn nói cho ta về thần thú lạc một mình sao?
Tiểu Hành Thiên kích động nói.
"Không có, Thần Thú tộc hiện tại đều đi theo nhóm, không đi một mình, nhưng mà ta có ý kiến, nếu ngươi chia cho ta một ít ta có thể nói cho ngươi.
Long Hạo nói.
"Ý kiến gì? Người chiếm hai mươi phần trăm thì thế nào, còn lại bọn ta sẽ chia cùng bọn họ.
Tiểu Hành Thiên nói.
"Được rồi, xung quanh ngươi có rất nhiều người, ta sẽ không mặc cả với ngươi, ngươi như vậy, tìm một ít viên đá lớn, càng nhiều càng tốt, chế tác thành Thôn Thần Thạch, sau đó đặt trên chiến trường, mặc cho bọn họ dùng thần lực đánh.
Long Hạo nói.
"Có lợi gì không?
Tiểu Hành Thiên khó hiểu hỏi.
"Dự trữ của Thôn Thần Thạch có giới hạn, nếu vượt quá giới hạn này, thần lực bên trong sẽ bộc phát, sinh ra sát thương cực lớn, theo lời của tràng chủ thì đây là địa lôi.
Long Hạo nói.
"Người lén tìm tràng chủ xin chỉ giáo ư?
Tiểu Hành Thiên ngẩn ra, mẹ nó, sớm biết vậy ta sẽ không chia tiền cho người, ta đi tìm tràng chủ là được rồi.
"Khụ, ngươi biết ta biết là được rồi, hơn nữa, ta cũng đã nỗ lực rất nhiều, lần nào ta chẳng nói với các ngươi về hướng đi của thần thú chứ?
Long Hạo ho khan nói.