← Quay lại trang sách

Chương 1080 Đây là chiêu thức gì?

Sau khi có ý tưởng, Tiểu Hành Thiên dẫn theo nhóm bạn bè đi sưu tập đá, càng nhiều càng tốt, nhưng phải là đá trên chiến trường Thần Cương để không bị Thần Thú tộc nghi ngờ.

Đám người Tiểu Hành Thiên di tản, Thần Thú tộc cũng thở phào nhẹ nhõm, cái tên mang theo Thôn Thần Thạch không dễ đánh, dù sao bên cạnh bọn họ còn có cường giả bảo vệ, bất kể đi theo nhóm hay đơn lẻ đều không thể bắt được đám người Tiểu Hành Thiên.

Tìm được đám người Tiểu Bảo, Tiểu Hành Thiên trực tiếp lấy ra một đống đá lớn: "Làm thành Thôn Thần Thạch đi."

"…"

Mười bảy con Thôn Thần Trùng sững sờ nhìn Tiểu Hành Thiên: "Đầu óc ngươi có bị gì không, lớn như vậy ư?"

Bọn ta chế tác một mảnh nhỏ thì không thành vấn đề, ngươi muốn làm mảnh lớn như vậy, còn một đống, ngươi muốn bọn ta mệt chết à?

"Còn muốn bắt thần thú không?

Tiểu Hành Thiên nói: "Hiện tại cầm Thôn Thần Thạch cũng vô dụng, chỉ có thể biến nó thành địa lôi, xem như là lỗ vốn đi."

"Địa lôi?

Tiểu Bảo ngơ ngác, không hiểu địa lôi là cái gì.

"Mau chuyển hoá đi, bắt được thần thú sẽ có phần cho các ngươi, được không?

Tiểu Hành Thiên nói.

"Được.

Mười bảy con Thôn Thần Trùng cắn răng, cũng mặc kệ đá to bao nhiêu, cứ làm bất cứ giá nào.

Một viên đá lớn chuyển hoá, Tiểu Bảo mệt thở hổn hển, sau khi chuyển hoá hai viên không thể không nuốt hỗn độn khí để bổ sung, tảng đá này quá lớn sẽ làm mệt chết đám bọn chúng.

"Thật là chủng tộc cần cù.

Tiểu Hành Thiên khen ngợi, nhìn mười sáu con Thôn Thần Trùng khác mắt trợn trắng mệt mỏi, trong lòng rất tán thưởng, đổi lại là nó thì nhất định không muốn mệt chết như vậy.

Giang Thái Huyền nhìn nhiệm vụ, hiện tại còn chưa tới ngàn vạn, đây là của đám Thôn Thần Trùng Tiểu Bảo mệt đến chết đi sống lại kiếm được, hắn đang suy nghĩ xem có nên ép Thôn Thần Trùng chuyển hóa nhiều thần tinh hơn không.

Mười sáu con Thôn Thần Trùng đa số đều mới tới, còn chưa kiếm được bao nhiêu tiền, vài ngày nữa sẽ nhiều hơn, nhưng cũng không nhiều lắm. Nhiệm vụ này xem ra là một tháng, nhưng lần này chiến trường Thần Cương sợ rằng không kéo dài được một tháng.

Lục Thiên Lan ổn định nắm chắc phần thắng, chỉ muốn phát huy tối đa công lao, nhưng sẽ không mất một tháng, ông ta không ngu ngốc như vậy.

Mười bảy con Thôn Thần Trùng buông tay làm việc, vì tương lai, bọn chúng thật sự liều mạng, Cổ Nặc cùng Cổ Niếp nhìn thấy mà đau lòng.

Tiểu Hành Thiên nhìn vài viên Thôn Thần Thạch trong tay, đang cân nhắc, đến lúc đó ném cho Huyết Thiên Tinh, lại đổ tội cho hắn một phen nữa.

"Thôn Thần Thạch lớn như vậy, ngươi muốn bao nhiêu?

Tiểu Bảo nằm sấp trên tảng đá, sùi bọt mép.

"Càng nhiều càng tốt.

Tiểu Hành Thiên có chút tội lỗi nói: "Không còn cách nào khác, vì tương lai, chỉ có thể để các ngươi vất vả chút."

"Hỗn độn khí.

Tiểu Bảo xụi lơ nói: "Bọn ta tuy rằng kiếm tiền, nhưng nó không thể gắng sức chế tác nhiều như vậy được, rất mệt."

"Vậy à, vậy thần thú của ta cho ngươi mượn một lần miễn phí, được không?

Tiểu Hành Thiên đau khổ nói.

"Được.

Tiểu Bảo đồng ý liền, miễn phí mượn một lần, Tiểu Hành Thiên nhiều thần thú như vậy, bọn họ có thể thu hoạch được rất nhiều, chỉ cần chuyển hoá thì sẽ kiếm được bội tiền.

Tiểu Hành Thiên bước sang một bên, tiếp tục thảo luận về vấn đề địa lôi với Long Hạo, nếu hoạt động được thực hiện tốt, thứ thu hoạch được không chỉ là thần thú mà còn là những thứ tốt hơn.

Tới đại doanh, trao đổi với Lục Thiên Lan, thông báo cho ông ta biết việc này, Lục Thiên Lan tỏ vẻ mình sẽ giữ bí mật, cần cái gì cũng sẽ hỗ trợ để nó có thể đi làm, trong khoảng thời gian này sẽ lấy cớ đi tìm Thôn Thần Thạch để không đến đại doanh.

Thôn Thần Trùng biến mất không thấy, Thôn Thần Thạch lại càng ngày càng khó tìm, Tiểu Hành Thiên không đến đại doanh báo danh vài ngày cũng là chuyện bình thường.

Tiểu Hàm Hàm bị Phong lão gia đưa đi, nói là phải đi truyền thụ kỹ xảo chiến đấu, Tiểu Hành Thiên rất xem thường điều này, nhưng cũng không nói gì.

Những người còn lại trong lớp bổ túc cũng bận việc riêng, lập được chiến công sẽ cầm phần thưởng đi tìm Tiểu Hành Thiên đổi Hỗn Độn khí, sau đó hoàn thiện bản thân.

Trong năm ngày liên tiếp, đám Tiểu Bảo cuối cùng cũng đã chế tác ra mẻ Thôn Thần Thạch khổng lồ đầu tiên, Tiểu Hành Thiên đã khiêng đi rồi.

"Còn nhiều như vậy.

Tiểu Bảo thở dài một tiếng, thật sự không muốn nhúc nhích, chế tác Thôn Thần Thạch khổng lồ, lại không thể bán đi, còn không bằng tự chuyển hoá tiểu Thôn Thần Thạch của mình.

"Trước tiên hãy chuyển hoá cái của mình đã, kiếm một ít tiền để bổ sung, không thể chết tại đây được.

Tiểu Bảo nói.

"Ừ, được.

Mười sáu con Thôn Thần Trùng gật đầu, bọn chúng sớm đã không muốn chế tác rồi, Thôn Thần Thạch lớn như vậy, Tiểu Hành Thiên thật sự muốn, lại không sợ làm bọn họ mệt chết.

Nửa đêm, hai bên tạm thời đình chiến, cuộc chiến này đã mấy ngày đêm, ngay cả thần cũng sẽ mệt mỏi.

Tiểu Hành Thiên mang theo Đế Tinh, Lục Hành Đạo tiến vào chiến trường, lấy một ít đá to đi, thay bằng Thôn Thần Thạch to lớn: "Đặt ở đây, hy vọng sẽ không làm thương tổn quá lớn đến phía chúng ta."

"Chân Thần trở xuống, e rằng khó có thể chống lại.

Lục Hành Đạo nhíu mày.

"Không có cách nào khác, chúng ta không thể để lộ ra ngoài, nếu không có thứ gì khác thường thì đối phương sẽ nhận ra, những Thôn Thần Thạch này làm ra cũng sẽ công cốc.

Đế Tinh nói: "Chiến tranh, sẽ luôn có người hy sinh, chúng ta giảm thiểu thương tổn càng nhiều càng tốt."

"Ừ.

Lục Hành Đạo gật đầu, sau khi đặt tất cả số Thôn Thần Thạch xong, trực tiếp rời đi, những Thôn Thần Thạch này tính ra cả trăm viên, đều chế tác trong năm ngày.

Đặt Thôn Thần Thạch xong, bọn họ trực tiếp rời đi, chờ ngày mai thu hoạch.

Còn Lục Thiên Lan và Ngọc Hồng Sương trực tiếp tìm Huyết Thiên Quân: "Mấy ngày chinh chiến liên tiếp, hai thành đều tổn thất nghiêm trọng, hy vọng ngày mai, quân đội của Huyết Sát thành có thể ra tay."

"Các ngươi yên tâm, ngày mai Huyết Sát thành chắc chắn sẽ xông lên đi đầu.

Huyết Thiên Quân vẻ mặt âm u nói, đây nhìn thì giống như một lời thỉnh cầu, nhưng lại như đang tạo áp lực chung vậy? Không đồng ý, chính là chống lại hai thành, để hai thành chém giết còn Huyết Sát thành lại đứng một bên xem kịch, truyền ra ngoài, Huyết Thiên Quân hắn chính là tội nhân.

Lục Thiên Lan hài lòng gật đầu, ngày mai Huyết Sát thành các ngươi chết là được rồi, hai thành của bọn ta sẽ theo dõi từ phía sau.

Sáng sớm hôm sau, tiếng còi xung trận lại vang lên, trận chiến bi thảm lại bắt đầu.

Vô số thần thú, thần minh tập hợp, cuộc chiến bắt đầu, thần lực đầy trời.

Tuy nhiên, cuộc chiến này có hơi kỳ lạ.

Thần thú đánh ra một chưởng, biển thần lực dồn ép thần minh của Huyết Sát thành, cứ ngỡ sẽ đánh trúng thần minh, lấy máu hay gì đó, nhưng thần lực đột nhiên ngưng tụ một chỗ, xoay một góc rồi biến mất.

"… Đây, đây là chiêu thức gì vậy.

Thần minh trên chiến trường ngẩn người, thần lực của ngươi còn biết rẽ sao?

"Thôn Thần Thạch ư?

Thần thú thử thăm dò.

"Không có.

Thần minh lắc đầu.

"Cùng tiến lên!" Thần thú hét lên một tiếng, hơn mười thần thú vọt tới, thần lực khổng lồ oanh kích, nhưng kết quả vẫn như cũ, chuyển hướng rồi!

Nhìn phiến đá bên cạnh, thần thú sửng sốt: "Các ngươi đặt Thôn Thần Thạch ở đâu vậy?"

Một tảng đá lớn như vậy chắc chắn không phải là Thôn Thần Thạch, bọn chúng cũng biết Thôn Thần Thạch, bọn chúng biết để chế tác ra một khối Thôn Thần Thạch lớn như vậy sẽ phiền phức đến thế nào, rất nhiều Thôn Thần Trùng không đồng ý làm việc này, vất vả không có kết quả tốt còn mang theo phiền toái!

Thần minh cũng ngơ ngác, ta thực sự không có Thôn Thần Thạch!

Thần minh cũng đánh ra một chưởng, thần lực sau đó còn chưa bay đi liền chuyển hướng biến mất, hai bên đồng thời choáng váng, có một Thôn Thần Thạch vô chủ ở đây.

Không chỉ riêng họ mà ở những nơi khác, đám thần thú cũng choáng váng không kém, nhưng ngay sau đó công kích ngày càng dữ dội, Thôn Thần Thạch có giới hạn, bọn chúng không tin, nhiều thần thú ra tay như vậy, đối phương sẽ không sợ hãi, không đoạt lại Thôn Thần Thạch của mình sao?

Kết quả là vô số thần thú bắt đầu khởi động thần lực, lạnh lùng cười nói: "Ta để ngươi hấp thụ đủ rồi!"

Ầm

Thần lực ngập trời, một tiếng nổ cực lớn vang lên, sau đó liên tiếp tiếng nổ truyền đến, thần lực vô hạn tràn ngập, quét qua một nửa chiến trường, nuốt chửng vô số thần thú cùng thần minh.