← Quay lại trang sách

Chương 1096 Cướp Ngọc long tộc?

“Ngọc thành chủ, ngươi yên tâm đi, đến Thú Vương Sơn rồi, ngươi chính là thành chủ, ai dám nói gì, ông đây sẽ làm thịt hắn chỉ trong vài phút.” Ô Nha Kim Sắc dùng cánh vỗ ngực nói: “Nếu ta vắng mặt, ngươi có thể tìm người huynh đệ Long Hạo của ta, ý của hắn cũng như ý của ta.”

Lục Thiên Lan: “...”

Ngươi đã xưng huynh gọi đệ với Long Hạo luôn rồi á? Không hổ là cái hố của đạo tràng, ta tự cho mình rất đủ khả năng, chẳng ngờ năng lực của Long Hạo ngươi cũng không nhỏ nhỉ, làm huynh đệ với cả Thái Thượng Chân Thần.

“Để làm việc đến nơi đến chốn, bọn ta đã lập xong luật pháp cả rồi.” Ô Nha Kim Sắc nói: “Ngoài ra, nếu thành chủ có nhu cầu gì, có thể thuê thần thú bọn ta làm việc, rất tiện đó.”

“Ngọc thành chủ, ngươi xem có cần bổ sung thêm gì không?” Lục Thiên Lan nhìn nàng bằng vẻ mặt ngây thơ.

Ngọc Hồng Sương: “...”

Ta còn có thể nói gì được nữa chứ? Ta còn chưa nói gì thì các người đã lo liệu giúp ta xong hết cả rồi, người phụ trợ như ngươi có phải là tận tâm quá rồi không?

Lục Thiên Lan, ngươi chỉ là người phụ trợ thôi đấy!

“Nếu không có gì để nói, vậy đi xem thành trì của ngươi đi.” Lục Thiên Lan nói.

“Thành trì cũng đã xây xong rồi à?” Ngọc Hồng Sương ngây người.

“Trước khi ngươi đến, để tỏ lòng thân thiết với Thần Thú tộc, đã xây xong ngay trong đêm rồi, ngoài ra còn có mấy trận pháp do thuê Gia Cát Thần Hầu về bố trí, trận pháp cao cấp thì đắt quá, sau này cần ngươi hoàn thiện.” Lục Thiên Lan nói.

“Ngọc thành chủ, ngươi yên tâm đi, Thần Thú tộc ta sẽ không gây phiền phức gì cho ngươi đâu, ngươi cứ yên tâm suy nghĩ, làm cách nào dẫn bọn ta đi kiếm tiền là được rồi.” Ô Nha Kim Sắc nói.

Chết tiệt, ta mới là người phụ trợ rồi!

Rốt cục ai mới là người phụ trợ hả? Có đồng đội kiểu này, ta nên khóc hay nên cười đây? Ngọc Hồng Sương rất mờ mịt, sao bên cạnh lại có một đồng đội Thần thế này?

Thân làm một thành chủ, điều cần nghĩ là cách để kiếm tiền, chẳng cần phải nhọc công lo mấy việc lặt vặt, chuyện lớn chuyện nhỏ trong thành, không cần nàng hao tâm tổn trí, Thần Thú tộc rất ngoan ngoãn.

Nếu không phải đã biết đến đạo tràng, Ngọc Hồng Sương cũng phải hoài nghi, điều trước mắt có phải là thật hay không.

“Đi thôi, đưa Ngọc thành chủ đi tham quan thành trì của mình một chút.” Ô Nha Kim Sắc nói lần nữa.

Đưa ta đi tham quan thành trì của ta ư? Lời này nghe ra, sao cứ khó chịu thế nào ấy nhỉ? Ngọc Hồng Sương có chút dở khóc dở cười.

Thú Vương thành, trong lúc Ngọc Hồng Sương đang trên đường đi, Ô Nha Kim Sắc đã triệu tập thần thú, xây dựng nên tòa thành trì này, đợi Ngọc Hồng Sương đến.

Lần này có thể bảo vệ tính mạng các thần thú từ trên xuống dưới của Thú Vương Sơn, Ngọc Hồng Sương cũng đã góp phần sức lớn, nếu đổi lại là trước kia, vì mảnh đất sinh tồn, sao phải giữ lại thần thú chứ?

“Không lâu nữa, sẽ có người đến đây đấy.” Ô Nha Kim Sắc nói.

Ngọc Hồng Sương gật đầu: “Thú Vương Sơn đã đặt lại nền móng, tất nhiên bọn họ sẽ trở lại cư trú, dẫu sao cũng là vùng đất tranh giành sống còn mà.

Dừng một chút, nàng lại nói: “Nhưng mà, thành trì này dù sao vẫn phải để thần thú làm chủ, ta không giáng các người làm nô lệ, tất cả đều là thần dân.”

Ô Nha Kim Sắc lộ vẻ tươi cười, nói về việc nơi nuôi dưỡng: “Ngọc Phong thiếu thành chủ, ở căn cứ nuôi dưỡng có không ít thần thú, mỗi ngày có thể kiếm được không ít tiền.”

“Làm sao kiếm tiền từ việc nuôi dưỡng thần thú chứ?” Ngọc Hồng Sương nhíu mày.

“Đương nhiên, nuôi thần thú không kiếm được quá nhiều tiền, nhưng Thôn Thần Trùng thì lại khác.” Ô Nha Kim Sắc lại nói, trước đó còn nói do cha con Huyết Thiên Quân làm, giờ mới biết là do đôi phụ tử bịp bợm nhà Lục Thiên Lan.

Ngọc Hồng Sương há hốc miệng, khẽ thở dài: “Bên thắng lớn nhất này vơ vét cũng tàn nhẫn thật, cặn canh cũng chẳng còn.”

Lúc trước chỉ biết Lục Thiên Lan kiếm được khoản tiền lớn, giờ mới biết, đâu chỉ kiếm được khoản tiền lớn, phải là một khoản cực kỳ lớn mới đúng.

Ô Nha Kim Sắc thở dài ngao ngán, ngươi còn đỡ, ta mới là người lỗ nặng, lúc trước suýt chút nữa bị người ta đánh rớt cảnh giới, giáng cấp thành Thiên Thần thú.

“Thần Thú tộc có tính toán gì không? Tình hình bên Thú Vương Sơn thế nào rồi?” Ngọc Hồng Sương lại hỏi.

“Đây là mấy bản đồ khoáng mạch, bọn ta vẫn chưa khai thác, chờ ngươi phân phó.” Ô Nha Kim Sắc nói, dù sao đây cũng là khoáng mạch, Thú Vương Sơn đã thua vào tay người ta rồi, tự ý khai khoáng cũng chính là khiêu khích, tranh đoạt.

“Ừ, giữ lại một phần cho Thần Vương, ta lấy một lớn một trung, còn một nhỏ, để lại cho các ngươi, được không?” Ngọc Hồng Sương nói, nàng không nuốt hết được, vì nuốt không trôi.

“Được.” Ánh mắt của Ô Nha Kim Sắc sáng rực lên, vui mừng khôn xiết nói: “Như thế thì tốt quá rồi, chúng ta còn chuẩn bị một số hạt giống thần dược, khu vực thích hợp để gieo trồng, cũng đã giữ lại cho thành chủ chỗ tốt nhất.”

“Các người hiểu chuyện như vậy, ta...” Ngọc Hồng Sương cảm thấy, thành chủ như mình cứ như để trang trí, cứ đến lấy tiền hoa hồng là xong.

“Khụ khụ, chúng ta thật sự không có ý vượt quyền, chỉ là muốn mấy chuyện này làm nhanh hơn, sớm ngày đi vào quỹ đạo kiếm tiền.” Ô Nha Kim Sắc giải thích nói.

“Ta biết rồi.” Ngọc Hồng Sương gật đầu: “Vậy sau này, chúng ta xem như là đồng minh rồi phải không?”

“Tất nhiên rồi, đáng tin, chắc chắn còn hơn Huyết Thiên Quân.” Ô Nha Kim Sắc nói.

“Đừng nhắc hắn với ta, cái tên ngu xuẩn đó, đoán chừng bây giờ vẫn còn cười nhạo ta, bị bọn chúng đuổi ra đây.” Ngọc Hồng Sương cười lạnh, chuyện mà nàng hối hận nhất trong đời, chính là chọn kết đồng minh với Huyết Thiên Quân.

“À phải rồi, ngươi có thể tiết lộ một chút về tình hình Ngọc Long tộc không?” Ô Nha Kim Sắc vỗ cánh, thấp giọng nói: “Nếu yếu, chúng ta đến đó cướp đi.”

Ngọc Hồng Sương: “...”

Các người không thể nghĩ được chuyện gì tốt đẹp sao? Cướp đoạt Ngọc Long tộc á?