← Quay lại trang sách

Chương 1112 Tràng chủ, lại là ngươi dạy à?

Đám người Tiểu Hành Thiên sánh vai mà đi, từng bước một tiếng lên phía trước, trong miệng không ngừng lẩm bẩm, mình đã đến mấy bậc thang rồi, chuẩn bị xong một cái chai mới, một chút áp lực cũng không có, giống như là đến thu thập Hồn Dịch vậy.

"Uy lực của thần vương đâu? Cho dù chỉ có một tia, các ngươi cũng phải cho một chút phản ứng đi chứ." Một đám người ngẩn ra, chấp sự trung niên cũng sững sờ, các ngươi đều đã lên bậc thềm cấp mười tám rồi, cũng nên có một chút phản ứng đi chứ?

Ngươi nhìn xem những người phía sau các ngươi, nhiều người đã đi chậm lại rồi, không đúng, tất cả đều cầm một chai chứa Hồn Dịch, hình như đều thư thái như nhau?

Các ngươi có phải là chết rồi không?

“Ngọc Long Thành, bọn chúng đều là một nhóm với con trai ngươi sao?” Khoé miệng của chấp sự trung niên giật giật nói, “Con rắn kia, chắc cũng là tạp long.”

Long Hạo, cũng có huyết mạch của Long tộc, chỉ là không thuần khiết, ngay cả tạp long của Ngọc Long tộc cũng không bằng, bởi vì tu luyện Thiên Xà Bí Điển, huyết mạch Xà tộc trong cơ thể hắn càng mạnh, đã lấn át cả huyết mạch của Long tộc.

Long Ngọc Thành không nói gì, ngươi đừng hỏi ta, ta cũng không biết con trai ta đã xảy ra chuyện gì, đã trải qua cái gì, tại sao đột nhiên lại thay đổi nhiều như vậy.

“Một, hai, ba… chín, thu!” Tiểu Hàm Hàm sải bước, chuyển vận thần lực, vừa phất tay, Hồn Dịch bị lôi kéo vào trong cái chai mới.

Các ngươi rốt cuộc là có bao nhiêu chai?

Một nhóm người đều sắp sụp đổ, chúng ta hấp thu một hai giọt, đều là may mắn lắm rồi, các ngươi thật sự thu toàn bộ à?

Ngọc Long tộc cũng không bình tĩnh được nữa, Hồn Dịch của chúng ta cũng không nhiều, sở dĩ hào phóng như vậy chính là bởi vì các ngươi hấp thu không được bao nhiêu, vẫn sẽ trở lại đường Long Vương, nhưng mà các ngươi làm như vậy, áp lực của chúng ta rất lớn đấy.

Ngọc Long tộc chúng ta sẽ phá sản mất!

"Có thể bảo con trai ngươi rút ra được không? Nó chung quy cũng là người của Ngọc Long tộc, ta đã đồng ý rồi, ta nhất định sẽ thương lượng với các trưởng lão." Vị chấp sự trung niên không đành lòng nhìn tiếp được nữa, ta hiện tại đang cầu xin ngươi đấy, bảo con trai ngươi quay lại đi, đừng tham gia thử luyện nữa.

"Hiện đang là thử luyện, thứ mà chúng ta thử luyện là tài năng, có lẽ con trai ta có thể đi qua được chín mươi chín bậc thang, có tài năng xông kích Thần Vương." Ngọc Long Thành nói.

"Ta bây giờ đã không còn nghĩ tới chuyện này nữa, con trai ngươi có xông kích Thần Hoàng ta cũng tin." Chấp sự trung niên với vẻ mặt chua xót, bước đi trên con đường Long Vương này hoàn toàn không có áp lực, cho dù là Thần Vương, ít nhất cũng chút áp lực, con trai ngươi với đồng bọn của nó đều đi một cách ngang ngược như vậy sao?

Không chỉ có chấp sự trung niên sững sờ, mà những người khác cũng ngây người ra, uy áp của Thần Vương thì sao chứ?

Đám người các ngươi, giai đoạn đầu tiên của cuộc thử luyện đã thu được nhiều nhất, lừa được rất nhiều tài nguyên, chúng ta không nói cái gì, các ngươi chui vào kẽ hở của quy tắc, chúng ta cũng chấp nhận rồi.

Ở giai đoạn thứ hai này, đi đường Long Vương, các ngươi dùng chai để đựng Ngọc Long Hồn Dịch, chúng ta cũng chấp nhận, nhưng các ngươi cứ phớt lờ uy áp của Thần Vương, có phải là quá đáng rồi không?

Một nhóm thiên tài rất mơ hồ, chúng ta còn đi nữa hay không đây? Cho dù chúng ta có mệt chết, không lẽ còn có thể đuổi kịp bọn họ chắc?

Ngọc Long Thành, có phải là ông đã cho con trai mình thứ tốt, giúp nó gian lận không?

Thiên tài của các tộc nhìn Ngọc Phong, trong lòng rất u sầu, ngươi gian lận cũng thôi đi, một đám người gian lận, chuyện này thật sự được sao?

“Ít quá.” Tiểu Hành Thiên bĩu môi, lại đổ đầy một bình Hồn Dịch.

Hồn Dịch này xuất hiện, nhìn thì rất nhiều, nhưng thật ra mỗi lần chỉ có mười giọt, đi xong cũng vơ vét không được bao nhiêu.

“Chúng ta chờ chút đã.” Ngọc Phong suy nghĩ một chút, dừng lại rồi nhìn về phía trước: “Đã đi được sáu mươi sáu rồi, nếu cứ đi tiếp, sẽ tới cuối cùng.”

“Khả thi.” Tiểu Hành Thiên gật đầu, sau đó nhìn Tiểu Hàm Hàm nói: “Hàm Hàm tỷ, đến lượt tỷ rồi.”

“Ừ.” Tiểu Hàm Hàm gật đầu, sau đó lấy ra một phiến đá từ trong chiếc nhẫn, phiến đá rất lớn, bên trên có khắc một dòng chữ: “Đưa người lên đường Long Vương miễn phí, tùy ý đến bậc cấp nào cũng được, Hồn Dịch thuộc về ta."

"..."

Ngọc Long Thành, kéo con trai của ngươi và đồng bọn của nó xuống, ngay lập tức!

Ngọc Long tộc đã bùng nổ rồi, đường Long Vương này có nhiều người đi như vậy, các ngươi đưa lên toàn bộ, về căn bản là ai đi người đó có Hồn Dịch, ngươi thật sự muốn chúng ta phá sản sao?

“Đúng rồi, còn có một câu nữa.” Tiểu Hành Thiên lại lấy ra một phiến đá khác, phối hợp với Tiểu Hàm Hàm: “Từ chối đưa thành viên của Huyết Ngục tộc lên đường Long Vương.”

Thành viên của các tộc: "..."

Chúng ta hiện tại không muốn nói cái gì, chúng ta chỉ muốn hỏi một câu, các ngươi có thù hận lớn thế nào với Ngọc Long Tộc, có thù hận lớn thế nào với Huyết Thiên Tinh chứ?

“Ngọc Long Thành, lập tức bảo con trai ngươi và bằng hữu của nó xuống hết toàn bộ, Ngọc Long tộc ta sẽ dùng kiệu lớn tám người khiêng mời nó trở về.” Chấp sự trung niên sắp khóc rồi, không thể đi tiếp nữa đâu!

Ngọc Long Thành há miệng, thở dài nói: "Phá hoại cuộc thử luyện như vậy thật sự được sao?"

“Vậy cũng không thể trơ mắt nhìn, bọn chúng lấy đi hết toàn bộ Hồn Dịch, bọn chúng lấy một phần là được rồi, sao còn muốn đưa người lên chứ?” Chấp sự trung niên cảm thấy mình sắp phát điên lên rồi.

Ngọc Long Thành im lặng một lúc rồi nói: "Ta đi thương lượng với Hồng Sương một chút."

"Còn thương lượng cái gì nữa, chỉ cần bọn chúng xuống, muốn cái gì ta cho cái đó, không phải chỉ là tới Ngọc Long Trì (*) ngâm mình một chút sao? Không phải chỉ là vào Ngọc Long tộc sao? Được, ta đều đồng ý, ta sẽ đi quỳ lạy cầu xin trưởng lão ngay bây giờ.” Chấp sự trung niên đang run rẩy.

(*) trì có nghĩa là ao

Đồng ý để Ngọc Phong trở về, điều này không sao cả, Ngọc Long tộc không phải là nuôi không nổi, cứ để mặc bọn chúng tiếp tục như vậy, tới lúc đó trưởng lão sẽ đánh chết ta mất.

“Tràng chủ, đây lại là ngươi dạy sao?” Khoé miệng của Ngọc Hồng Sương giật giật, nhưng trong lòng lại cười như nở hoa, cái này kiếm được bao nhiêu tiền chứ?

Giang Thái Huyền thờ ơ nói: "Đừng chuyện gì cũng đổ lên người ta, ta không phải loại người đó."

Ngọc Hồng Sương trợn tròn mắt, Thần Ma bên cạnh bĩu môi, không phải ngươi thì là ai chứ?

Ngươi bảo chúng ta nghiên cứu ra bí pháp, sau đó giúp bọn chúng giải quyết uy áp của Thần Vương, bây giờ còn không thừa nhận sao?