← Quay lại trang sách

Chương 1125 Lợi dụng chức quyền

Ầm ầm

Một tiếng chấn động cực lớn truyền ra, sóng khí cuồng bạo quét qua, trong vòng vài dặm, cây cối bị phá hủy toàn bộ, thần uy hùng vĩ dao động, cây đại thụ cao chọc trời ngay lập tức hoá thành bột mịn.

“Hiện tại đã ổn rồi.” Tiểu Hành Thiên mỉm cười hài lòng, tiếp tục đi tiếp mà không cần quan tâm đến bất kỳ cạm bẫy nào.

Ngọc Long trên bầu trời: "..."

“Các ngươi… nhìn thấy rồi sao?” Khoé miệng của Ngọc Long giật giật.

“Nhìn thấy rồi.” Ngọc Long cấp Chân Thần chua chát nói: “Cái này đến gần ta một chút nữa, nhất định là chết chắc.”

“Hắn gian lận!” Một con Ngọc Long khác trầm mặc một hồi lâu, mới thốt ra một câu.

“Nhưng mà, sự dao động của thần khí đó quả thực là cấp Thần Nhân.” Các Ngọc Long bối rối, ai có thể nói cho ta biết, tại sao lại như vậy không?

“Thần khí tự nổ, có uy lực lớn như vậy sao?” Có Ngọc Long sững sờ, không thể nào tin nổi nói.

"Người khác thì ta không biết, thần khí cấp Chân Thần tự nổ của ta, tuyệt đối không thể so sánh với cái của tên Lục Hành Thiên này." Ngọc Long cấp Chân Thần đau lòng, ta đường đường là cấp Chân Thần, còn không bằng một người cấp Thần Nhân ư?

“Có cần báo cáo với chấp sự đại nhân không?” Ngọc Long khác nói.

“Báo cáo.” Mấy Ngọc Long vội vàng gật đầu.

Ngọc Long Thiên nhận được tin tức, cảm thấy giống như nghe một câu chuyện nực cười không thể nào tin được: "Các ngươi nói với ta, thần khí cấp Thần Nhân mà các ngươi dùng tự nổ sao? Đã huỷ diệt mấy dặm đất đai trong khu rừng rậm ư?"

“Đúng vậy, chấp sự đại nhân.” Ngọc Long cấp Thần Nhân cũng cảm thấy không thể tin nổi, nhưng sự thật chính là như vậy.

“Ta lập tức đến ngay.” Ngọc Long Thiên không thể ngồi yên, đám người này thực sự không thể lý giải theo lẽ thường được.

Đợi Ngọc Long Thiên đến, Thiên Mộng và Đoàn Thiên, còn có một vị Thiên Thần của Phượng Hoàng tộc cũng đã đến rồi, ở một bên lẳng lặng theo dõi, đồng thời cũng gây một chút áp lực cho Ngọc Long tộc, ý tứ rất rõ ràng, bọn họ đều ở đây, đừng hòng ngang ngược ức hiếp người khác.

Ngọc Long Thiên tới, vừa hay một vụ nổ từ chỗ của Hoàng Linh Nhi truyền đến, cả khu rừng rậm đều rung lên, một vùng rộng lớn bị phá hủy, một cái hố sâu xuất hiện, Hoàng Linh Nhi bình tĩnh bước đi, bất cứ nguy hiểm nào cũng không thể tiếp cận được.

"Cái này..." Vẻ mặt của Ngọc Long rất đặc sắc, các ngươi làm như vậy, thật sự ổn sao?

“Thần khí của ta cho là cấp Thần Nhân, cấp Thần Linh, không có vi phạm quy định đúng chứ?” Thiên Thần của Phượng Hoàng tộc lạnh lùng nói.

“Không, không có.” Ngọc Long Thiên chua chát nói, tại sao, ta đã chơi trò nội gián như vậy rồi, các ngươi còn trả lại ta như vậy sao?

Thiên tài các tộc, các ngươi là đồ ngốc sao, bây giờ lại còn bị người khác vượt qua sao? Các ngươi nhanh chút đi.

“Dám hỏi mấy vị, thần khí của các vị đều có uy lực mạnh mẽ đến như vậy sao?” Ngọc Long Thiên cảm thấy cả cái đầu rồng của mình cũng không ổn nữa rồi, thần khí của nhà bọn họ tại sao lại có uy lực mạnh đến như vậy chứ?

“Cũng tàm tạm thôi.” Ba người thờ ơ nói, nhưng trái tim lại đang rỉ máu.

Ngươi có biết cái này tốn bao nhiêu tiền không? Chúng ta đã thuê thần khí của Na Tra đại nhân, một cái là một lần thuê, những thần khí này, còn là Vân Tiêu đại nhân truyền một chút thần lực vào bên trong, nếu không lấy đâu ra uy lực lớn đến như vậy chứ?

Nếu không phải vì cuộc thử luyện nhảm nhí này, nhiều tiền như vậy, cũng có thể mời Vân Tiêu đại nhận giết vào giết ra ở Ngọc Long tộc của ngươi, các ngươi có tin không?

Cũng tàm tạm thôi……

Các Ngọc Long có mặt đều rất đau lòng, chết tiệt đây mà là cũng tàm tạm thôi ư? Thêm một vài cái có uy lực này cũng có thể san bằng toàn bộ khu rừng rậm rạp đúng không chứ?

“Dám hỏi, loại thần khí này có bao nhiêu cái vậy?” Ngọc Long Thiên lau mồ hôi, giọng nói cũng trở nên run rẩy.

“Không nhiều, cũng chỉ mấy chục đến trăm cái cho bọn chúng phòng thân thôi.” Thiên Mộng xua tay nói, với dáng vẻ chỉ cho có chút ít thôi.

Phụt

“Chấp sự, ngươi không sao chứ? Sao lại nôn ra máu thế này?” Thiên Mộng vội vàng quan tâm.

“Ta… ta không sao.” Ngọc Long Thiên cười khan một tiếng, cười còn khó coi hơn cả khóc, trong lòng đang run rẩy, sau cuộc thi lần này, liệu cái da rồng này của ta có còn giữ được không chứ? Các trưởng lão có giết chết ta không?

Tại sao ta chủ trì có một cuộc thi mà lại gặp phải cái đám phá hoại này chứ?

“Mấy vị, ta còn có chuyện nên không ở cùng được.” Ngọc Long Thiên ném xuống một câu, không chờ bọn họ lên tiếng đã trực tiếp rời đi, trong bóng tối truyền âm ra: “Tìm một vài Ngọc Long, đi thông báo cho thiên tài các tộc, để bọn chúng đẩy nhanh tiến độ, bọn chúng đã bị vượt mặt rồi."

Ầm ầm

Chết tiệt, các ngươi còn tiếp tục nữa sao?

Ngọc Long Thiên trợn tròn mắt, chỉ nhìn thấy trong khu rừng rậm hoa nở khắp nơi, sóng khí cuồn cuộn quét qua, phạm vi trên mười dặm biến thành vùng chết, đám người Long Hạo bước nhanh tới, tốc độ gia tăng đến cực hạn.

“Ngọc Long Thành, ngươi có thể sinh tiếp đứa con trai nữa được không? Đứa con trai này của ngươi, ta muốn đánh chết!” Ngọc Long Thiên lẳng lặng trầm tư, thật sự giống như đánh chết nó.

“Không được, bất luận là cách gì, cũng không thể để những kẻ này đoạt chức vô địch!” Trong mắt của Ngọc Long Thiên loé lên một tia tàn nhẫn, một khi để bọn chúng gây thiệt hại cho Ngọc Long Trì, mình sẽ thực sự kết thúc.

Ngọc Long Trì còn quý giá hơn cả đường Long Vương, những kẻ này mang theo cái chai, cho dù không dùng chai, gây thiệt hại cho Ngọc Long Trì, sau này kẻ bị hoá vào Ngọc Long Trì sẽ chính là ông ta.

“Người đâu.” Nghĩ đến đây, Ngọc Long Thiên lãnh đạm nói: “Đi thông báo cho các chủng tộc lớn, bảo bọn họ nghĩ cách, cho dù là cho người mình gian lận cũng được, miễn là không quá đáng.”

“Chấp sự đại nhân, làm vậy có ổn không?” Ngọc Long cấp Chân Thần do dự, chúng ta chơi trò nội gián, mở cửa sau đã đủ mất mặt rồi, lại còn tìm người giúp bọn chúng sao? Những thiên tài của các tộc này đều vô dụng như vậy ư?

“Ngươi muốn Ngọc Long Trì cũng bị thiệt hại sao?” Ngọc Long Thiên lạnh lùng nói.

"Vâng..."

"Ngọc Long Thiên!" Một giọng nói nghiêm nghị truyền đến, một con Ngọc Long khổng lồ xuất hiện trên bầu trời, ánh mắt lạnh lùng khóa chặt vào người Ngọc Long Thiên: "Đây chính là cuộc thử luyện do ngươi chủ trì sao? Lợi dụng chức quyền của mình can dự vào sự công bằng ư?"