← Quay lại trang sách

Chương 1126 Hồ đồ

Ngọc Long Thiên: "... Thiên, Thiên Lâm trưởng lão?"

Vị trưởng lão này sao lại đến đây chứ? Không phải ngươi đang bế quan sao?

“Ngươi còn biết ta ư? Ta hỏi ngươi, Băng Vân trưởng lão, có phải là ngươi mời đi không?” Ngọc Long khổng lồ chính là Ngọc Thiên Lâm.

"Vâng, trưởng lão, ta..."

“Đừng ngươi nữa, trước tiên để ông đây đánh một trận!” Ngọc Thiên Lâm tức giận hét lên một tiếng, nhảy bổ tới đánh một trận hung hãn: “Chết tiệt ai cho ngươi không có việc gì làm đi mời Băng Vân, não của ngươi có hố, không đánh chết ngươi, trong lòng ta không thể hả giận. "

"Trưởng lão, ngươi nghe ta giải..."

"Giải thích ư? Cục tức này trong lòng ta còn chưa giải toả thì ngươi đừng hòng giải thích." Ngọc Thiên Lâm lạnh lùng nói, chết tiệt, ngươi hại ta bị người ta hầm, nếu không phải dốc toàn lực trở về thì ta sớm đã bị nấu chín rồi.

Người sững sờ nhất là Ngọc Long Thiên, não của trưởng lão này có vấn đề gì sao? Chết tiệt, ta đắc tội với ngươi khi nào chứ, vừa xuất hiện đã muốnđánh ta!

Về phần lợi dụng quyền lực của bản thân can dự vào sự công bằng của cuộc luyện thử, Ngọc Long tộc cũng không phải là chưa từng làm qua, các ngươi cũng không nói gì cả, sao lần này lại phản ứng mạnh như vậy?

Ngọc Thiên Lâm càng ngày càng tức giận, bị người ta hầm trong sào huyệt của mình, người hầm ông ta còn là một đám con nít, cái này tìm ai nói đây chứ?

Nếu chuyện này truyền ra ngoài, Ngọc Thiên Lâm ông ta không chỉ là trò cười của Ngọc Long tộc, mà là trò cười trong toàn bộ Thần giới.

Ngọc Long ở một bên chết lặng người mà nhìn, tự hỏi không biết Ngọc Thiên Lâm này đang phát điên cái gì, Ngọc Long Thiên đã làm chuyện gì mà khiến trưởng lão tức giận như vậy?

Không lẽ, thực sự là bởi vì can dự vào công bằng của cuộc thử luyện ư? Nghĩ đến đây, tất cả những Ngọc Long khác đều không dám nhúc nhích, sợ rằng cũng bị Ngọc Thiên Lâm đánh cho tơi tả.

Sau một trận đánh tàn nhẫn, mãi cho đến khi Ngọc Long Thiên mặt mũi bầm dập, Ngọc Thiên Lâm lúc này mới miễn cưỡng dừng lại.

"Trưởng lão, ngươi nghe ta giải thích, ta lợi dụng chức quyền can dự vào cuộc thử luyện là vì Ngọc Long tộc." Ngọc Long Thiên rất uất ức nói.

“Ta đánh ngươi không phải vì chuyện này.” Ngọc Thiên Lâm xua tay nói.

Ngọc Long Thiên: "..."

Ngọc Thiên Lâm chắc chắn là điên rồi, chết tiệt ngươi không vì chuyện này mà đánh ta, vậy thì vì cái gì? Tâm trạng khó chịu, muốn đánh thì đánh hả?

Ngọc Thiên Lâm lạnh lùng nhìn ông ta, lạnh giọng nói: "Ngươi vừa mới nói là can dự vào công bằng của cuộc thử luyện ư? Tại sao? Ai cho ngươi cái gan đó?"

“Trưởng lão à, nhóm người này chính là một nhóm thổ phỉ, thổ phỉ đó!” Ngọc Long Thiên cũng sắp khóc rồi, kích động chạy tới: “Trưởng lão, ngươi nhanh hạ lệnh đuổi bọn chúng ra ngoài đi.”

“Ngươi đang nói đến đám người Long Hạo, Ngọc Phong sao?” Ngọc Thiên Lâm liếc nhìn khu rừng rậm, lạnh giọng hỏi.

"Đúng, đúng, chính là bọn chúng, trưởng lão đã hiểu rồi, vậy thì nhanh chóng hạ lệnh đuổi mấy người này ra khỏi Ngọc Long tộc và cấm bọn chúng vĩnh viễn không được tiến vào lãnh địa của Ngọc Long tộc đi!" Ngọc Long Thiên vội vàng nói.

Sắc mặt của Ngọc Thiên Lâm càng ngày càng xấu đi, đây chính là hy vọng trở thành Thần Vương của ta, trước đó còn cùng nhau ăn thịt rồng, uống rượu ngon, tổ chức tiệc tùng, ngươi bảo ta đuổi bọn chúng đi sao?

“Ngọc Long Thiên, ngươi càng sống càng thụt lùi rồi!” Ngọc Thiên Lâm lạnh lùng khiển trách, kiêu ngạo nói: “Ngọc Long tộc ta cũng là một chủng tộc lớn nổi tiếng trong toàn bộ Thần giới, tài nguyên trong tộc thịnh vượng đến mức nào chứ? Chủng tộc phụ thuộc mỗi năm cống nạp bao nhiêu, người ta dựa vào thực lực lấy một chút đồ, ngươi liền muốn đuổi bọn chúng đi sao? "

"Ngọc Long Thiên, ngươi đây là đang xé nát da mặt của Ngọc Long tộc ta!"

Ngọc Thiên Lâm nghiêm mặt nặng lời, uy áp tiến lại gần khiến Ngọc Long Thiên chấn động.

Ngọc Long Thiên: "..."

Trưởng lão, ngươi có biết không, trước khi lên đường Long Vương, chết tiệt ta cũng có suy nghĩ giống hệt như ngươi vậy.

“Trưởng lão, cho dù là rút cạn Ngọc Long Hồn Dịch của đường Long Vương cũng như vậy sao?” Một con Ngọc Long không nhịn được hỏi, ngươi rốt cuộc có hiểu không?

“Tiểu Ngọc Long… chết tiệt, ngươi nói cái gì, rút cạn đường Long Vương sao?” Ngọc Thiên Lâm trợn tròn mắt, sững sờ nhìn Ngọc Long lên tiếng.

“Ngươi không biết sao?” Ngọc Long Thiên đau đớn, ngươi đã không biết còn làm như mình đã biết tất cả vậy.

“Khụ, cụ thể là có chuyện gì vậy?” Ngọc Thiên Lâm ngượng ngùng, đám người Long Hạo nói với ta, chỉ lấy một chút ít tài nguyên, cũng không bao nhiêu cả, sao lại trở thành rút cạn Ngọc Long Hồn Dịch của đường Ngọc Long chứ?

"Bọn chúng đi đường Long Vương vô cùng dễ dàng, còn có thể lấy đi Ngọc Long Hồn Dịch, một giọt cũng không chừa, lấy cớ là vừa đi vừa hấp thu quá lãng phí thời gian, làm chậm trễ thời gian thử nghiệm, nên quyết định sau khi đi xong rồi từ từ hấp thu.” Ngọc Long bất lực nói.

“Cho dù toàn bộ bọn chúng có làm như vậy, Ngọc Long tộc ta vẫn có thể gánh vác được, đúng chứ?” Ngọc Thiên Lâm cau mày nói.

“Bọn chúng còn đưa người đi.” Ngọc Long Thiên sắp khóc rồi: “Bây giờ là trận thử luyện thứ ba, trước đó quyết định là hai trận, kết quả bọn họ dẫn người thông quan đường Long Vương, thu thập Ngọc Long Hồn Dịch, dẫn tới chỉ bị loại có một người."

“Chỉ bị loại có một người sao?” Vẻ mặt của Ngọc Thiên Lâm thật đặc sắc, chết tiệt, mấy chục người trong trận thi đấu thứ ba này, toàn bộ đều thông quan đường Long Vương ư?

“Đúng, chỉ có Huyết Thiên Tinh của Huyết Ngục tộc có thù với Lục Hành Thiên mới bị loại bỏ thôi.” Ngọc Long Thiên bất lực nói.

Huyết Thiên Tinh quả nhiên có thù với bọn chúng, mấy tên nhóc này, không có lấy một người thành thật!

“Cho nên, trưởng lão, ngươi nhanh hạ lệnh đuổi bọn chúng đi đi, bọn chúng sắp tiến vào Ngọc Long Trì rồi, không thể để bọn chúng gây thiệt hại tiếp nữa.” Ngọc Long Thiên trong lòng đang rỉ máu.

"Ta..." Ngọc Thiên Lâm vừa định mở miệng, một trận đại khủng bố ập tới, một cỗ uy áp kinh người trực tiếp trút vào linh hồn, khiến vị Thái Thượng Chân Thần đỉnh phong như ông ta, cũng sinh ra một loại cảm giác diệt vong.

Khế ước pháp tắc!

Chết tiệt!

Ngọc Thiên Lâm nhớ ra, mình và những tên này đã ký khế ước pháp tắc, còn nói muốn giúp bọn họ làm chủ sao?

Tại sao lúc đó ta lại hồ đồ như vậy, làm sao có thể bị Hỗn Độn khí và Hỗn Độn đan thu hút chứ? Đúng vậy, nếu không phải ánh sáng pháp tắc, ta có lẽ sẽ không dễ dàng lập khế ước pháp tắc.