Chương 1134 n nhân
“Dù sao, đây cũng là Ngọc Long tộc.” Long Hạo tràn đầy thâm ý nói.
“Long Hạo lão tổ, ngươi xem, nếu như ta mua với số lượng lớn, có thể rẻ hơn chút không?” Lưu Đào lại nhét thêm một thần dược.
Đôi mắt của Long Hạo hơi nheo lại, ánh mắt nhìn Lưu Đạo càng trở nên tốt hơn, nhưng vẫn tỏ vẻ băn khoăn nói: "Dù sao đây cũng là chuyện làm ăn của Ngọc Long tộc, tuy rằng ta có chút địa vị, nhưng..."
“Long Hạo lão tổ, ta tin tưởng ngươi có bản lĩnh lớn.” Lưu Đạo lại nhét thêm một thần dược.
“Được rồi, Hỗn Độn khí đó tính cho ngươi chín cây dược liệu cấp Thần Nhân.” Long Hạo nghiến răng nghiến lợi nói: “Hỗn Độn đan sẽ không thay đổi.”
“Long Hạo lão tổ, có thể rẻ thêm chút được không? Chúng ta có thể hợp tác lâu dài.” Lưu Đào lại nhét thần dược.
Long Hạo trầm tư một lát, thần dược thu được trong tay đã gần chục cây rồi, chậm rãi lắc đầu, ánh mắt nhìn về phía tay của Lưu Đào.
Lưu Đào thầm nguyền rủa, chết tiệt thật là quá tham lam.
Bất lực, chỉ đành phải tiếp tục nhét thần dược, lúc này, Long Hạo mới có vẻ mặt hài lòng nói: "Tám cây dược liệu cấp Thần Nhân, đây là cái giá hợp lý nhất mà ta có thể đưa ra, ngươi không cần nhét thần dược cho ta nữa."
Mặc dù Lưu Đào có chút thất vọng, nhưng nhiều hơn vẫn là sự hưng phấn và kích động nói: "Đa tạ Long Hạo lão tổ, chúng ta cứ giao dịch ngay bây giờ đi."
“Được.” Long Hạo gật gật đầu, đưa Lưu Đào đi giao dịch, đồng thời nói: “Cái giá mà ta cho ngươi, nhớ không được nói ra ngoài, bằng không Ngọc Long tộc biết được, ta và ngươi đều coi như xong, cũng sẽ ảnh hưởng đến những người khác."
“Ta hiểu.” Lưu Đào vội vàng trả lời, thân là một thương nhân, làm sao có thể không biết rằng chuyện này cần được giữ bí mật chứ?
“Ta muốn mười tia Hỗn Độn khí, ba viên Hỗn Độn đan.” Lưu Đào nói: “Vừa mới tới, không mang theo nhiều tài nguyên, lần sau tới đây, nhất định sẽ mang theo đủ thần dược.”
“Không nhất thiết phải là thần dược, thần khí cũng được, thần cách cũng có thể giao dịch.” Long Hạo nói: “Các ngươi đã là thương hội, chắc hẳn sẽ không thiếu thần khí và thần cách."
“Đương nhiên không thiếu.” Lưu Đào suy tư rồi nói: “Thần khí cũng có thể giao dịch, vậy giá cả tính như thế nào?”
"Tuy rằng thần khí so với thần dược bình thường quý giá hơn một chút, nhưng cũng không quý hơn là bao, chỉ dựa theo sáu cái thần khí một tia Hỗn Độn khí, thần cách thì cũng giống như vậy." Long Hạo nói.
“Nếu tính theo cách này, giao dịch của thần khí và thần cách là không thoả đáng nhất.” Lưu Đào cười khổ nói.
"Chuyện này cũng không còn cách nào khác, chế tạo ra thần khí, rất nhiều nguyên liệu bị tổn thất, đã không còn giá trị gì cả, về phần thần cách, chẳng qua chỉ là cảm thụ võ công của một vị Thần, ngươi cảm thấy thần cách cấp Thần Nhân đáng giá lắm sao?” Long Hạo khinh thường nói.
Lưu Đào trầm mặc một lát rồi gật đầu nói: "Được, ta đây vẫn còn có bảy mươi viên thần cách, giữ lại mười viên, còn lại đổi thành Hỗn Độn khí, thần khí thì thôi vậy."
“Ngươi không có thần khí sao?” Long Hạo kinh ngạc nói: “Không phải chứ, ngươi chắc phải có rất nhiều thần khí.”
“Thần khí vẫn phải giữ lại và mang về, bán ra với cái giá hợp lý hơn.” Lưu Đào lắc đầu.
“Đừng, ta nói cho ngươi biết, Hỗn Độn khí và Hỗn Độn đan, thứ quý hiếm như vậy, tuỳ tiện bán đi một tia, một viên đều mạnh hơn so với việc ngươi mua thần khí.” Long Hạo nói, dừng lại một chút rồi lại nói: “Hơn nữa, ngươi mang Hỗn Độn khí và Hỗn Độn đan quay về, biết được tác dụng của thứ này, chủ tử của ngươi sẽ để ý đến chút này sao? Chắc chắn sẽ tăng thêm thần khí cho người."
Thấy vẻ mặt của Lưu Đào dần dần thay đổi, Long Hạo cười nhẹ nói: "Ngươi nghĩ đi, ngươi nói nhiều một chút, nói bản thân vĩ đại, thê thảm một chút, vì sự phát triển của thương hội, chịu khổ bán đi thần khí của mình, tất cả đều là vì thương hội, ngươi âm thầm ăn một chút hoa hồng, không phải sẽ có thể kiếm được một khoản sao?
“Ăn hoa hồng ư?” Lưu Đào nhướng mày.
"Đồ ngốc, chúng ta lên tiếng khẳng định với bên ngoài, đều là mười cây thần dược một tia, ta cho ngươi cái giá tám cây, hai cây trong này, ngươi ăn một cây, ta ăn một cây, không phải tốt hơn sao?" Long Hạo nháy mắt nói: "Như vậy, ai biết được ngươi đã kiếm tiền từ bên trong chứ?"
Ánh mắt của Lưu Đào liền sáng lên, nghiêm túc nhìn Long Hạo nói: "Đại ân đại đức của ngươi, tiểu nhân suốt đời không quên, thật là ân nhân mà!"
Chết tiệt sao ta lại không nghĩ đến điều này chứ!
“Cảm tạ Long Hạo lão tổ đã chỉ điểm đến con đường lầm lạc, những thần khí này, không đúng, còn có những thuộc hạ đó của ta, ta sẽ bảo bọn họ lấy hết toàn bộ tài nguyên trong tay ra.” Lưu Đào nóng lòng muốn đi ra ngoài.
Long Hạo cười mà không nói lời nào, trong lòng giễu cợt, đã đến Thú Vương thành của ta, còn muốn lấy tài nguyên của ta đi sao? Nếu không lột sạch các ngươi, sẽ hổ thẹn với sự bồi dưỡng mà tràng chủ dành cho ta!
Lưu Đào lúc này rất phấn khích, thì ra còn có thể làm việc như vậy, âm thầm ăn hoa hồng, lúc trước chỉ là tặng quà và nhận quà, không ngờ có thể như vậy.
“Ta cảm thấy mình sắp phát tài rồi, nhất định phải tạo dựng quan hệ tốt với Long Hạo lão tổ. Mỗi lần báo lên mười cây dược liệu với hội trưởng, ta liền có thể ăn một cây.” Lưu Đạo trong lòng hân hoan đến điên cuồng, đây là tiết tấu sắp đi lên đỉnh cao của cuộc đời.
Mình cũng có thể sử dụng Hỗn Độn khí, mà không phải giúp thương hội bán Hỗn Độn khí!
Ngọc Phong đã đến, lấy lại lệnh bài chấp sự của mình rồi nói: "Ta phải đi đánh lừa một thương đoàn, ngoài ra, ta cũng đã thương lượng xong với Lục Thiên Lan rồi, hai thành qua lại, chỉ có thể cưỡi thần thú qua đây, không được trực tiếp tiến vào.”
“Được, nhưng Đế Thần Cung khi nào thì đến vậy, tới lúc đó có phải sẽ trở nên rắc rối không?” Long Hạo mang theo chút lo lắng, nhà mình biết chuyện nhà mình, Ngọc Phong chỉ treo cái danh, Đế Thần Cung thật sự đến làm khó, bọn họ cũng không có cách gì hay.
"Sắp rồi, chắc sẽ không trở nên rắc rối đâu, tới lúc đó để Đông Lam thành và Đế Thần Cung tiếp xúc một chút là biết thôi." Ngọc Phong cũng có chút lo lắng, nó cũng không biết Thần Vương của Đế Thần Cung sẽ đối phó với Thú Vương thành như thế nào.