← Quay lại trang sách

Chương 1135 Để ngươi mở mang tầm mắt

Hai người nói chuyện một chút rồi các bên tự rời đi, ở phía khác, hai huynh đệ Tiểu Hành Thiên và Lục Hành Đạo cũng đang lừa gạt thương đoàn, lấy danh nghĩa của Ngọc Long tộc, đồng thời cũng nêu tên thành chủ Lục Thiên Lan ra.

Qua lại thân thiết với bọn họ chính là qua lại thân thiết với thành chủ của hai thành, tới lúc đó, hai thành có gặp bất cứ rắc rối gì, đều có thể tìm bọn họ giải quyết, các thương đoàn lớn đương nhiên vui mừng, vội vàng tặng thần dược.

Về phần những gì mà bọn họ đã làm, Giang Thái Huyền đều biết được, không can thiệp vào, đây là phương pháp kiếm tiền của bọn họ, hơn nữa, cũng là đang giúp hắn đẩy mạnh tiêu thụ thương phẩm.

Chỉ hi vọng những anh chàng này sau khi biết được giá cả thật sự của thương phẩm sẽ không khóc lóc quá thảm thiết.

Các thương đoàn lớn mua đồ rời đi, về cơ bản đều mặt mày hớn hở, đồng thời cảnh giác nhìn những thương đoàn khác, có tức giận, cũng có tươi cười, dù sao đều là đang than thở, giá mười cây quá đắt, âm thầm hưng phấn không thôi, trong lòng có cảm giác ưu việt.

Cảm giác ưu việt này rất đơn giản, bọn họ quen biết nhân vật lớn của hai thành, còn vắt lên một chút quan hệ với chấp sự của Ngọc Long tộc, giá mua đồ cũng rẻ, tin rằng chỉ cần chăm chỉ một chút là được, bọn họ có thể ôm đùi Ngọc Long tộc, hơn nữa cảm thấy đối thủ tranh giành của các thương hội khác không bằng mình.

Thú Vương thành đã có những thay đổi, Đông Lam thành cũng như vậy, chỉ là sự thay đổi ở Đông Lam thành diễn ra chậm hơn rất nhiều, thần dần không phải là thần thú.

Đối với thần dân mà nói, bọn họ đã quen với cuộc sống trước đây rồi, cũng không có lý do gì phải thay đổi, Thú Vương thành thì khác, bọn chúng vốn dĩ phải trở thành nô lệ, có thể không chết, còn có thể có được sự đãi ngộ của thần dân, phấn khích không thôi, thêm với việc lão tổ Thái Thượng Chân Thần ra mặt, đương nhiên nguyện ý thay đổi.

Hơn nữa, cấp bậc trong thần thú còn nghiêm khắc hơn rất nhiều so với Nhân tộc, lời nói của lão tổ chính là trời, không có quanh quanh co co giống như Nhân tộc.

Lục Thiên Lan không ngừng nghe ngóng tin tức, chú ý tới một số chuyện của Thần giới, cân nhắc có thể kiếm tiền, kiếm được rất nhiều tiền từ đâu.

Đám người Long Hạo lại đưa Ô Nha Kim Sắc đi vào trong núi sâu, tìm kiếm những thần thú khác, bàn bạc chuyện hợp tác.

"Phía trước chính là lãnh địa của một bằng hữu cũ của ta, cũng là Thái Thượng Chân Thần sơ kỳ, là một con Giao Long có tên là Long Hải." Ô Nha Kim Sắc nói.

Ô Nha Kim Sắc vỗ cánh ngự không đưa bọn họ đến lãnh địa của Long Hải, tới lãnh địa của Long Hải, vẫn bay nhanh cho đến khi nhìn thấy một hồ nước, mới dừng lại và giáng lâm xuống.

“Vị bằng hữu này của ngươi, hình như lãnh địa lớn hơn ngươi.” Long Hạo bĩu môi nói.

“Đó là đương nhiên, dù sao y cũng có quan hệ huyết mạch với Long tộc, thần thú xung quanh nói thế nào cũng phải nể mặt mấy phần.” Ô Nha Kim Sắc bất lực nói.

Ầm ầm

Bọn họ không hề che giấu khí tức, vừa đến gần hồ nước, từng con thần thú xuất hiện, liếc nhìn rồi trực tiếp rời đi, trong hồ nước, cột nước thông thiên, xuất hiện một con cá vàng: "Thì ra là Hoả Nha lão tổ, Long Hải lão tổ đã biết ngươi đến đây, đang mở tiệc. "

“Được, xem ra vẫn chưa quên người bằng hữu cũ như ta.” Ô Nha Kim Sắc bật cười một tiếng, biến thành hình người, trực tiếp lao vào trong hồ nước.

Một nhóm người xông vào trong hồ, cá vàng đi trước dẫn đường, mặt hồ dao động, dưới đáy không có động thiên, mà lại là một Thuỷ Tinh cung.

“Trông cũng không tồi.” Long Hạo nói.

“Không tồi ư?” Ô Nha Kim Sắc chế nhạo một tiếng, nói: “Thuỷ Tinh cung của cái tên học theo Long tộc này, cả đời đều muốn trở thành chân long, kết quả chỉ có thể dùng mấy chế phẩm ghép vào cho đủ số lượng, cái này trông có vẻ khá tốt, thật ra đều là rác rưởi."

“Lão Ô Nha!” Một tiếng gào thét tức giận từ trong Thuỷ Tinh Cung truyền đến, một nam tử trung niên tức giận nhìn ông ta: “Ngươi nói bậy bạ cái gì đó, cái này của ông đây là Thuỷ Tinh Cung thật!”

“Được, được, ngươi nói thật thì thật.” Lão Ô Nha không muốn tranh luận với ông ta về vấn đề này, bĩu môi nói: “Còn không mang rượu ngon và đồ ăn lên, chào hỏi ta và các bằng hữu của ta sao?”

“Nhân tộc ư?” Nam tử trung niên Long Hải nheo mắt lại, cười lạnh nói: “Thú Vương Sơn ngươi chiến bại, đã trở thành nô lệ của Nhân tộc, xem ra ngươi còn khá trung thành đấy, ngươi tới đây là để làm thuyết khách sao?”

“Nô lệ cái gì, nhìn xem đây là cái gì, đứng thứ hai ở Thú Vương thành!” Ô Nha Kim Sắc e thẹn, trực tiếp lấy ra một tấm lệnh bài: “Ngươi nhìn cho kỹ, ở Thú Vương thành, ngoài thành chủ Ngọc Hồng Sương, ta là lớn nhất!"

“Không phải vẫn bị người khác quản sao?” Long Hải chế nhạo nói: “Cũng chỉ cho ngươi một cái tên, để ngươi dương dương tự đắc, khống chế thần thú, dốc sức cho Nhân tộc mà thôi, nhìn ngươi vui vẻ kìa, làm một con chó trong vui vẻ.”

Lão Ô Nha buồn bực ngay tại chỗ, đôi mắt cũng có thể phun ra lửa: "Long Hải, ông đây nể mặt giao tình nhiều năm của chúng ta, mới định kéo ngươi ra ngoài, thỏa mãn nguyện vọng ngàn năm của ngươi, ngươi lại không biết tốt xấu như vậy!"

"Kéo ta ra ngoài ư? Dựa vào ngươi? Đến làm chó cho Nhân tộc sao?" Long Hải chế nhạo một tiếng, ánh mắt càng ngày càng khinh thường: "Nếu là như vậy, sau thiết đãi ngày hôm nay, giao tình giữa ngươi và ta cứ vậy mà chấm dứt đi."

“Được, được, Long Hải, chết tiệt lát nữa đừng có mà cầu xin ta.” Ô Nha Kim Sắc cười lạnh nói.

“Ta làm sao có thể cầu xin ngươi chứ?” Long Hải chế nhạo: “Bảo ta cầu xin ngươi, chi bằng bảo ta gọi ngươi là cha!”

“Được rồi, đến đây là để gặp bằng hữu cũ, đại ca, ngươi bớt nói vài câu đi.” Long Hạo nói.

“Đại ca?” Long Hải trợn tròn mắt, chết tiệt, một người cấp Thần Nhân, rõ ràng vẫn là rắn chưa thành niên, gọi ngươi là đại ca sao?

“Sư đệ nói đúng.” Ô Nha Kim Sắc gật đầu, trực tiếp đi vào Thuỷ Tinh cung: “Đặt hết đồ ăn ngon của ngươi lên bàn đi, lát nữa sẽ để ngươi mở mang tầm mắt”.

“Để ta mở mang tầm mắt?” Long Hải chế nhạo nói, “Kến thức của ngươi, e rằng còn không bằng ta đấy chứ? Thế nào, bây giờ đã trở thành nô lệ của Nhân tộc, không lẽ ngược lại còn tăng thêm kiến thức không chừng?”