Chương 1147 Sụp thì sụp
“Đa tạ, ngươi mau rời đi, nơi này rất nguy hiểm.” Long Thừa Hám cắn chặt răng, được rồi, nể tình ngươi còn trẻ không biết gì với lại còn là cháu trai của bằng hữu ta, ta sẽ không tính toán, nhưng chết tiệt ngươi lập tức cút đi cho ta, ta muốn mở rộng.
“Vâng ạ.” Ngọc Phong ngoan ngoãn rời đi.
Trong lòng Long Thừa Hám căng thẳng, long trảo lại nắm lấy, gương lại di chuyển qua, ông ta lại ngây người: “Ngươi cũng tới đưa đan dược cho ta sao?”
“Ừ.” Long Hạo nghiêm túc gật đầu.
“Vậy ngươi có thể trả lại long huyết cho ta không?” Vẻ mặt của Long Thừa Hám thật sự tồi tệ, ngươi có phải mù không, nhìn không ra ta muốn làm gì à?
“Ở đây nguy hiểm quá, ta phải rời đi.” Long Hạo bỏ lại viên đan dược chữa thương cấp Thần Nhân, rồi nhanh chóng rời đi.
Long Thừa Hám sững sờ, tức giận nhìn về phía Ngọc Thiên Lâm: “Ngươi có thể quản cháu trai của mình cho tốt được không? Bọn chúng không hiểu chuyện cũng không sao, chết tiệt ngươi cũng không hiểu à?”
Ngọc Thiên Lâm liếc nhìn bọn họ, ta quản làm sao được? Không phải chỉ là lừa một chút long huyết của ngươi thôi sao, chết tiệt toàn bộ vảy rồng của ta đều bị lột hết rồi.
“Khụ, bạn già, bọn trẻ không hiểu chuyện, ta sẽ kiềm chế chúng lại.” Ngọc Thiên Lâm ho nhẹ một tiếng, mấy tên này còn hơn trộm, vừa rồi bọn chúng vào bằng cách nào ông ta căn bản không nhìn thấy, ông ta cũng ngẩn ra.
“Các ngươi có thể thành thật chút được không hả? Bọn ta hiện giờ đang nghĩ cách để phá vỡ trận pháp, lập tức sẽ có thu hoạch rồi, đây không phải là mục đích của các ngươi sao?” Ngọc Thiên Lâm với vẻ mặt khó coi nói.
Nếu các ngươi cứ tiếp tục làm như vậy, Long Thừa Hám sớm muộn gì cũng sẽ cắt đứt tình bạn với ta!
“Ồ.” Đám người Ngọc Phong mặt không chút thay đổi, căn bản không để tâm đến lời nói của Ngọc Thiên Lâm.
Long Thừa Hám nhấc long trảo lên, sau đó lại dừng lại, nhìn phía dưới thân mình, đảm bảo không có người tới, lúc này móng vuốt mới hạ xuống, long huyết lại chảy ra, tràn ra trên gương.
“Ngọc Thiên Lâm!” Long Thừa Hám điên rồi, bởi vì phía dưới lại xuất hiện một tên khác đang đi thu thập long huyết của ông ta.
“Long Thừa Hám gia gia, ngươi không biết dùng miệng phun à? Sao lại muốn tự mình hại mình vậy?” Tiểu Hành Thiên với vẻ vô tội nhìn ông ta, lẳng lặng xoay người rời đi.
Long Thừa Hám: “…”
Chết tiệt ta muốn chỗ nào chảy máu thì chỗ đó chảy máu, các ngươi quản được sao?
“Các ngươi đủ rồi đấy!” Ngọc Thiên Lâm tức giận, các ngươi hãm hại bạn ta như vậy, có phải quá đáng lắm không?
“Được rồi, chết tiệt ta dùng miệng phun là được chứ gì.” Nếu không phải còn muốn Ngọc Thiên Lâm giúp đỡ, chết tiệt ta nhất định xử đẹp các ngươi!
Long Thừa Hám tức giận thiếu chút nữa không cho bọn chúng đến, trực tiếp mở miệng, một ngụm long huyết phun lên gương, khí thế cường đại nhất thời suy yếu một phần.
“Thứ mà các ngươi thu thập không phải là máu của ông ta.” Na Tra thờ ơ nói: “Trước kia ông ta cất giữ long huyết của những con rồng khác ở đó, không luyện hoá, trực tiếp cắt ra là tiện nhất, thế mà đều bị các ngươi thu thập hết.”
“Lão già này thật là gian trá, thế mà lại dùng máu của con rồng khác.” Tiểu Hành Thiên bĩu môi.
Ầm
Long huyết phun ra, tấm gương bùng lên ánh sáng vàng, xé rách sương máu, một làn sóng thần lực dao động, tấm gương lao thẳng vào trận pháp, Long Hồn, Ngọc Thiên Lâm, ông lão của Huyết Ngục tộc đồng thời ra tay, truyền thần lực của mình vào trong gương.
“Đây là thần khí gì vậy?” Ngọc Thiên Lâm cùng ông lão Huyết Ngục tộc đồng thời kinh ngạc, uy lực bùng nổ của thần khí này vượt xa Thái Thượng Chân Thần, chỉ e cũng gần tới Thần Vương.
Long Thừa Hám không nói, dồn hết sức mạnh của mình vào đó.
Trời đất rung chuyển, sơn cốc chấn động kịch liệt, gương thần vỡ tung, trận pháp rung động, vết nứt xuất hiện, một cái hố đen kịt xuất hiện tại nơi phát nổ.
“Đi.” Hai mắt nhìn nhau, ba vị Thái Thượng Chân Thần đồng thời hét lên một tiếng, nhảy vào trong hố.
Hố đen trong nháy mắt đã khép lại, hai vị Thiên Thần đỉnh phong còn chưa kịp phản ứng thì bọn họ đã biến mất rồi.
“Thực sự tiến vào sao?” Tuy rằng hai vị Thiên Thần đỉnh phong không tiến vào, nhưng cũng không có biểu hiện thất vọng, đứng sang một bên: “Chờ các vị trưởng lão xuất hiện đi.”
“Các ngươi không đi vào sao?” Long Hạo nghi ngờ nhìn bọn họ.
Hai vị Thiên Thần liếc nhìn bọn họ, lạnh lùng nói: “Các ngươi là đồ ngốc à? Thời cơ đã qua rồi làm sao mà vào được?”
“Vậy chúng ta vào đi.” Long Hạo bĩu môi.
Grừm
Một tiếng thét dài, Long Hải lao thẳng tới, trực tiếp đánh vào trận pháp.
“Một đám không có… chết tiệt, thật sự đi vào sao?” Hai vị Thiên Thần định cười nhạo một câu, giờ trực tiếp ngây người, các ngươi thật sự có thể đi vào được ư? Chết tiệt, bọn ta còn tốn bao nhiêu công sức, Long Thừa Hám còn huyết tế thần khí, còn làm nổ thần khí kia nữa.
Trận pháp vẫn đang chuyển vận, Long Hồn gào thét, phong toả sơn cốc, tiến vào trong sơn cốc, nhưng không có trận pháp công kích.
“Cuối cùng cũng vào được! Ha ha ha, hy vọng của ta!” Long Thừa Hám kích động hét lên, rống lên liên tục.
“Đúng vậy, vào được rồi!” Ngọc Thiên Lâm khẽ thở dài, nhìn trận pháp, trong lòng cười nhạo: “Những tên lưu manh kia không vào được, thu hoạch lần này là của ta, bọn chúng không có phần!”
“Không hổ là trưởng lão của Kim Long tộc, lại có phân nội tình, Huyết La Sơn bội phục.” Lão tổ Huyết Ngục tộc hai mắt híp lại, chắp tay nói.
“Lần này, ta cũng tiêu hao hết tất cả, đánh cược một phen, thật may là ta đã thành công.” Long Thừa Hám ánh mắt ngưng trọng: “Để xem lần này có thể thu hoạch được không.”
“Nếu đã như thế, ta sẽ không đi cùng các ngươi.” Huyết La Sơn bỏ lại một câu, trực tiếp rời đi.
Long Thừa Hám cùng Ngọc Thiên Lâm kết đồng bọn mà đi, vừa rồi huyết tế thần khí làm cho nguyên khí của ông ta bị hao tổn, nếu không phải tình huống càn rỡ của đám người Ngọc Phong, thì cũng không đến mức như vậy, nghĩ đến đây, Long Thừa Hám tức giận nghiến răng.
Hai người vừa đi, đám người Giang Thái Huyền liền xuất hiện, Long Hạo suy tư nói: “Trận pháp này đến bây giờ vẫn còn chuyển vận, xem ra uy lực rất phi thường, nguyên liệu cũng tốt, hay là chúng ta huỷ nó đi?”
“Huỷ đi, Cửu Khúc Hoàng Hà còn thiếu nguyên liệu, Vân Tiêu đại nhân, có thể sử dụng nó không?” Ngọc Phong với vẻ mong chờ nhìn về phía Vân Tiêu.
“Chắc là được.” Vân Tiêu gật đầu: “Ta vừa mới kiểm tra trận pháp, uy năng rất tốt, nguyên liệu cũng không tệ. Có thể cải tạo Cửu Khúc Hoàng Hà, nhưng mà có một vấn đề.”
“Vấn đề gì?”
“Trận pháp này đã hợp nhất với sơn cốc này rồi, một khi huỷ trận pháp thì sơn cốc này cũng sẽ sụp đổ.” Vân Tiêu nói.
“Sụp thì sụp, làm như chúng ta sẽ để lại cho họ thứ gì đó vậy.” Tiểu Hành Thiên bĩu môi nói, bọn ta vào không có ý định để lại cho họ bất cứ thứ gì, ngoại trừ những ám ảnh tâm lý.