Chương 1159 Liên thủ
“Ta cũng có một chiêu, Huyết Ngục Tu La Đạo, vừa mới sáng tạo ra, đủ đánh trọng thương mấy tên này.” Ngọc Thiên Lâm trầm giọng lên tiếng, thần kiếm loé lên huyết quang yêu dị, một đường kiếm quang đỏ máu chém thẳng xuống.
Trong lòng của Thái Thượng Chân Thần run lên, nhưng nhìn thấy sát chiêu này, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, mạnh hơn lúc nãy nhưng chẳng hơn được mấy, có thể thấy là chiêu thức mới tạo ra, chưa được hoàn thiện.
Giang Thái Huyền xoa ấn đường, hai lão rồng này không làm Huyết Ngục tộc thì phí thật, lại còn chơi trò tự sáng tạo nữa chứ?
“Có người đến, rất nhiều Thái Thượng Chân Thần.” Vân Tiêu thờ ơ nói: “Nếu các ngươi muốn chết, bọn ta sẽ bỏ mặc.”
“Có người đến ư? Đi.” Mặc dù thần trí hai lão rồng vẫn chịu ảnh hưởng, nhưng chẳng phải kẻ ngốc, đánh ra một chiêu, rồi rút thân lui về sau.
Vân Tiêu đưa một chưởng lên, kim quang lóe sáng: “Đừng chống cự, ta đưa các ngươi vào trận để rời đi.”
Trận pháp bao trùm, trong chốc lát nhóm người đã biến mất, cường giả Kim Long tộc còn phải ứng phó với hai sát chiêu, chỉ có thể tức tối nhìn bọn họ đi mất, giận dữ hét lên: “Huyết Ngục tộc, bản thần chưa xong với các ngươi đâu!”
“Đến chậm một bước rồi.” Đến nơi, nhìn theo hướng đối phương biến mất, giận dữ đánh ra một chưởng, đánh nổ tung tóe cả mặt đất, bụi bay mù trời, nhưng đã không còn bóng người.
“Nguy hiểm quá, suýt chút bị bắt rồi.” Long Hạo cảm thấy may mắn nói: “Đám người đó cùng tìm đến một lúc, thật đáng sợ.”
“Hi hi, không cần biết sắp đặt thế nào, nhưng có thể cướp thì cướp, trừ Kim Long tộc của ta ra.” Long Thừa Hám lộ vẻ tươi cười, huyết quang trên người loé sáng: “Phen này, bọn họ đều biết chúng ta là người Huyết Ngục tộc rồi.”
“Ừm, chắc chắn không cần cướp Kim Long tộc.” Nhóm người biểu thị đồng ý, tiếp tục nói: “Bởi vì vừa rồi, ngươi đã cướp của Kim Long tộc rồi còn đâu.”
“Ngươi nói cái gì?” Long Thừa Hám bùng nổ ngay tại chỗ, Huyết đan ảnh hưởng, sát khí cuồn cuộn, nếu không phải biết rõ thực lực của đám người Vân Tiêu, suýt chút nữa đã cắn chết Long Hạo.
Đám người Giang Thái Huyền rất bình tĩnh, Long Thừa Hám không hiểu rõ hết về di tích Cổ Long, không biết cụ thể bao nhiêu chủng tộc, cũng chẳng tường đường rõ lối, ngày trước ông ta cũng chỉ phụ trách đến lấy tài nguyên rồi đi, không hiểu rõ quá nhiều.
Nếu Long Thừa Hám có hiểu biết đầy đủ, nhất định có thể phát hiện, sau khi đoạt Phượng Hoàng tộc, cũng không cần cướp nữa, bởi khi ấy chỉ còn lại Kim Long tộc, nhưng nếu không cướp, Kim Long tộc sẽ thật sự bị lừa gạt.
“Đừng kích động, ngươi cũng là Thái Thượng Chân Thần đỉnh phong, trưởng lão Long tộc, lão quái vật.” Long Hạo bĩu môi: “Trên cơ bản tất cả chủng tộc đều đã bị cướp sạch, nếu chỉ có mình Kim Long tộc không sao, ngươi thấy mấy chủng tộc khác sẽ nghĩ thế nào?”
Long Thừa Hám động lòng, chỉ thấy toàn thân toát mồ hôi lạnh, nếu như vậy, chắc hẳn Kim Long tộc sẽ bị hoài nghi, thậm chí bị các tộc còn lại công kích, đến lúc ấy cho dù có trong sạch thật cũng sẽ bị ghi thù!
“Phần tài nguyên của Kim Long tộc, ta hưởng nhiều hơn một phần.” Sau khi nghĩ thông suốt, Long Thừa Hám lên tiếng.
“Được, đợi hai vị khôi phục, chúng ta đi đến tầng sâu hơn, chúng ta vơ vét được không ít, có được một số tin tức.” Long Hạo mỉm cười nói.
“Được.” Hai lão rồng mừng rỡ, càng thêm hưng phấn: “Mau đưa Hỗn Độn Đan đây.”
Đợi qua một ngày, cứ ẩn thân trong Cửu Khúc Hoàng Hà, mặc kệ bên ngoài có tìm kiếm thế nào, cũng không tìm ra nơi bọn họ đang ở.
Uy lực của Huyết đan đã mất, hai lão rồng trở lại bình thường, thu hoạch cũng không nhỏ, nguyên khí khôi phục không ít, nhận lấy Hỗn Độn đan, vội nuốt vào luyện hóa.
“Đây là tài nguyên chuyến này, cùng chia đi.” Long Hạo nói.
“Hả?” Hai lão rồng vội quay nhìn, Long Thừa Hám cầm lấy một tấm ngọc bội, cười nói: “Thu hoạch chuyến này rất khá, ôi, miếng ngọc bội này cũng được lắm, có long uy, còn có công pháp của Long tộc ẩn giấu bên trong, ta lấy nhé.”
“Được, nhưng thứ bên trong bọn ta cũng lấy một phần, không thành vấn đề chứ?” Long Hạo nói.
“Không thành vấn đề, chỉ là một công pháp cấp Chân Thần thôi mà, không có tác dụng là bao, trong miếng ngọc bội này có long uy, còn có công hiệu ôn dưỡng huyết mạch, tuy phẩm chất có hơi kém, nhưng có thể cho đứa cháu nhỏ của ta sử dụng, đến lúc ấy thay đổi một chút, người khác cũng không nhận ra được.” Long Thừa Hám nói.
Công pháp cấp Chân Thần, đám người Long Hạo cũng không xem trọng, bọn chúng chỉ quan tâm đến việc có thể bán lấy tiền hay không thôi, còn về ôn dưỡng huyết mạch, có long uy, bọn chúng lại càng không để tâm.
Hiển nhiên con rồng già này biết Hỗn Độn đan quý giá, không nỡ đem cho người khác, cho nên mới muốn giữ lại tấm ngọc bội cho đứa cháu của mình.
Ngọc Thiên Lâm không cần tài nguyên, ông ta không con không cháu gì cả, kẻ độc thân như ông ta chỉ cần lấy Hỗn Độn đan.
Nghỉ ngơi xong, nhóm người lại tiếp tục xuất phát, Long Hải lẳng lặng cất đi phần tài nguyên được chia của mình, không nói câu nào, lặng lẽ phát tài, ông ta đã hạ quyết tâm, sau khi ra khỏi đây sẽ dọn nhà, chuyển lên Thú Vương thành, ở cùng với đám người Long Hạo.
Ở một mình trong hồ nước, lúc trước thì không sao, nhưng bây giờ chẳng có chút cảm giác an toàn nào cả, ai biết được sau khi rời khỏi đây, hai lão rồng này có xông qua lột da ông ta hay không.
Những khu vực còn chưa biết đến, họ vẫn chưa dò xét, nơi ấy quá nguy hiểm, kể cả các tộc cũng không dám vào một cách khinh suất, chỉ vì nguy hiểm bên trong cao hơn phần thu thập về, không có lợi.
Dưới tầng sâu, thông đạo ấy nằm ở tử môn Huyết Ngục tộc, trong một không gian rạn nứt.
“Bọn chúng xuất hiện rồi!”
Đám người Giang Thái Huyền vừa hiện thân liền có thần minh phát hiện ra bọn họ, từ xa nhìn lại, báo tin ra ngoài.
Rất nhanh, Thái Thượng Chân Thần các tộc đều tề tựu, vì để tìm kiếm đám người Giang Thái Huyền, bọn họ đã bằng lòng hứa, thưởng công hậu hĩnh, nhất định phải tìm ra đám người Giang Thái Huyền cho bằng được.
“Bọn chúng đi vào chỗ không gian rạn nứt kia rồi, ta không biết tình hình bên trong, vẫn chưa đi vào.” Thần minh mở miệng nói.
“Ngươi làm khá lắm, đây là phần thưởng dành cho ngươi.” Lập tức lấy ra một bình đan dược: “Ngươi tạm nhận lấy, gắng sức tu luyện, rất có khả năng trở thành Thái Thượng Chân Thần.”
“Đa tạ đại nhân.” Thần minh vui mừng khôn xiết, không ngừng cúi lạy.
“Đi.” Cường giả Kim Long tộc lạnh lùng mở miệng, ánh mắt tỏa sát khí, lần này nhất định phải bắt được bọn chúng, hỏi ra chủng tộc của chúng, sau đó diệt hết cả tộc!
Mấy vị Thái Thượng Chân Thần liên thủ, thuần một sắc cấp bậc đỉnh phong, sức chiến đấu này, từ Thần Vương trở xuống, gần như không trị nổi, quan trọng nhất là không đụng độ Vân Tiêu của đạo tràng.
Bước vào không gian rạn nứt, đám người Giang Thái Huyền tránh lực xoắn, trước mặt xuất hiện một thông đạo đen kịt, đặt chân tiến tới.
Xé rách không gian, xung quanh thông đạo là dòng lũ vô tận, kể cả hai lão rồng cũng chẳng muốn động vào, cẩn thận từng li từng tí đi lên.