← Quay lại trang sách

Chương 1172 Sao các ngươi sống được tới chừng này thế?

Ai nướng thịt cứ nướng thịt, ai nấu thịt cứ nấu thịt, cứ như chuyện rất bình thường, chẳng có gì bận tâm cả.

Bọn họ nấu nướng rất nhập tâm, trước mắt chỉ có việc nấu cơm, không quan tâm gì nữa cả, chỉ cần làm xong bữa cơm này là được rồi.

Hai vị Bán Thần Vương lại rất nóng ruột, nhưng không biết làm sao, phen này nếu không có mấy người Vân Tiêu, họ vốn dĩ không vào đây được thì không nói làm gì, cho dù có vào được đây, bây giờ cũng chỉ có nước nghĩ cách bỏ chạy.

Bây giờ chạy thì được, nhưng dòng kiếm khí như sông dài kia vẫn nằm ở đó, nếu nhóm người Vân Tiêu không đi, hai người họ cũng đi không được.

“Đừng lo lắng nữa, ăn no rồi mới có sức để lo lắng tiếp chứ.” Long Hạo lên tiếng nói: “Hắn ta sắp ăn chúng ta rồi, chúng ta tự vỗ béo mình một chút, như vậy hắn cũng ăn được nhiều hơn.”

“...”

Chết tiệt ngươi đã biết rõ thế rồi sao còn chưa chịu động thủ chứ?

Hai vị Bán Thần Vương đã hoàn toàn sụp đổ rồi, đã biết tên khốn kia sắp ăn chúng ta, mà các người vẫn còn tâm trí vỗ béo chính mình, giúp đối phương thêm no ư? Làm ma chết no à?

Nhìn vào chiếc nồi lớn, mùi thịt thơm sực nức, bọn người Giang Thái Huyền nhìn mà nuốt nước bọt chẳng buồn lo lắng, hai vị Bán Thần Vương đứng một bên nhức cả răng.

Rất nhanh một nồi thịt đã được nấu xong, nhóm người lấy bát đũa ra còn có cả rượu ngon, vây quanh chiếc nồi, hoàn toàn giống như đi du lịch nghỉ dưỡng.

“Sao hai ngươi không ăn đi?” Giang Thái Huyền đưa mắt nhìn hai vị Bán Thần Vương, nói: “Tay nghề của Long Hạo tiến bộ rồi đấy, nhưng mà còn thiếu chút độ lửa, sau này cần luyện tập thêm.”

“Yên tâm đi tràng chủ, ta cho rằng ngày sau mình nhất định trở thành đầu bếp giỏi nhất Thần giới, trừ ngươi ra.” Long Hạo vỗ ngực nói.

Chí hướng to đấy, đầu bếp giỏi nhất... Thần giới? Ngươi chắc chắn mình không nói nhầm chứ? Chết tiệt thật lãng phí ba vị cường giả ở ngay bên cạnh ngươi, ngươi đi theo bọn họ thế mà không nghĩ đến việc trở thành cường giả đỉnh cấp mà muốn trở thành một tên đầu bếp ư?

“Các ngươi đó...” Long Hạo nhìn hai lão già đang đứng ngây ra đấy, thở dài nói: “Tràng chủ đã nói, một đầu bếp nấu cơm không ngon thì không phải thương nhân giỏi.”

“...”

Bệnh của ngươi chắc chắn không nhẹ, đầu bếp và thương nhân thì liên quan quái gì đến nhau chứ?

Gương mặt màu máu không lộ cảm xúc gì chỉ quan sát, hắn đã dẹp bỏ chủ ý ăn mấy tên bệnh này rồi, lát nữa chỉ ăn hai vị Bán Thần Vương thôi, bằng không chắc bản thân cũng biến thành bất bình thường như bọn chúng mất.

“Ngươi muốn một miếng không?” Long Hạo nhìn gương mặt màu máu: “Lại đây uống một ly nào, dù gì ngươi cũng cần một khoảng thời gian nữa mà.”

Gương mặt màu máu: “...”

Ta có nên đồng ý không đây? Ta muốn ăn hai vị Bán Thần Vương nhất, không muốn ăn các ngươi, kể cả thịt thần thú do các ngươi chế biến, bởi vì chỉ có hai gã kia trông mới có vẻ bình thường.

Màn sương máu bốc lên, mỗi lúc một dày đặc, một cột ánh sáng màu máu bốc thẳng lên trời, trong cột sáng máu quái dị kia, còn có một luồng tà khí mê hoặc tâm thần con người.

“Sức mạnh của vạn thần, trở về một thân, đúc thành con đường bá chủ của ta!” Gương mặt màu máu kích động nói.

“Chúc mừng.” Giang Thái Huyền chắp tay nói.

“Cảm ơn.” Gương mặt màu máu theo bản năng đáp lại một câu, nhưng thoáng chốc nét mặt đã ngẩn ra, ngươi nhìn mà không hiểu à, rõ ràng ta sắp giết ngươi mà ngươi còn chúc mừng ta á?

Hai vị Bán Thần Vương nhìn cũng không hiểu, hiện giờ hai người họ đã bắt đầu thấy hối hận rồi, sớm biết thế đã không nhận nhiệm vụ này, đi tìm cái gì mà truyền thừa của Thần Vương đã mất.

Ầm

Chấn động vang vọng, toàn chiến trường đều đang rung động, huyết khí dày đặc lan tỏa ra, một luồng thần uy khủng khiếp tràn ngập, hiển lộ khí thế duy ngã độc tôn, tựa như bao phủ cả đất trời, khống chế vạn vật.

“Thần Vương!” Hai vị Bán Thần Vương kinh hãi, thốt lên trong đau khổ.

Thứ uy áp này chỉ thuộc về Thần Vương, vua của pháp tắc, pháp tắc thiên địa cúi đầu!

“Sắp rồi, nhanh thôi, các ngươi đều phải chết!” Đôi mắt của gương mặt màu máu hiện ra nét kích động sâu sắc, mình sắp đến được bước đó rồi, dung hợp hoàn toàn.

“Được đấy.” Giang Thái Huyền nhẹ nhàng gật đầu: “Mời ngươi bắt đầu buổi biểu diễn.”

Đoàn người tiếp tục ăn, hoàn toàn không chịu sự ảnh hưởng từ thần uy, cũng không coi vị Thần Vương ấy ra gì, thái độ rất bình tĩnh.

“Hơi no rồi.” Tiểu Hành Thiên xoa xoa cái bụng, lầm bầm nói: “Ngươi còn chưa xong nữa à?”

“Sắp rồi.” Gương mặt màu máu có chút căng thẳng, có phần bàng hoàng.

“Nhanh lên, bọn ta ăn sắp no rồi đây.” Long Hạo bất mãn nói: “Ngươi làm việc năng suất lên đi được không?”

“Ngươi còn không nhanh lên đi, ta sắp ăn no rồi này.” Ngọc Phong bất lực nói: “Quả nhiên ta còn nhỏ quá, mới ăn có chút đã no, sau này lớn lên rồi sẽ ăn được nhiều hơn.”

Gương mặt màu máu: “...”

Hai vị Bán Thần Vương ngước đầu nhìn trời, nét mặt tuyệt vọng, vì sao lại để ta gặp phải mấy tên điên khùng này cơ chứ? Chết tiệt chứ đầu óc ta có phải có vấn đề hay không mà đi cầu xin chúng đưa ta đến đây?

Lại còn bảo đối phương nhanh lên, đến giết bọn họ sớm một chút nữa chứ?

Đối tượng mà hắn muốn giết cũng bao gồm các ngươi nữa đấy!

Gầm

Trong màn sương máu, có một tiếng gào thét vang vọng, sóng máu cuồn cuộn, tà khí cực thịnh: “Vạn thần về một, giống loài nhỏ bé thấp kém, cùng hòa làm một thể với bản thần, chứng kiến bản thần nuốt chửng toàn bộ Thần giới...”.

“Ngươi xong rồi hả?” Long Hạo kích động, nhìn hắn với vẻ phấn khích.

“.... còn thiếu chút xíu nữa.” Gương mặt màu máu ngẩn ra, Chết tiệt ngươi đừng có kích động như vậy được không?

“Vậy đợi thêm lát nữa, thật vô dụng quá, lâu vậy rồi mà vẫn chưa xong nữa.” Tiểu Hành Thiên tỏ vẻ khinh miệt, nhìn gương mặt màu máu đến nhức cả mình.

Huyết quang dậy lên, sóng máu ngập trời, màn sương máu bao trùm dày đặc, nhóm người Giang Thái Huyền vẫn bình tĩnh như không, không để tâm tới.

Ầm

Lại có chấn động, đồng thời có âm thanh máu chảy, gương mặt màu máu lập tức biến mất, màn sương máu trước mặt cũng dần tan, để lộ một thông đạo.

“Đầm máu!” Hai vị Bán Thần Vương cùng run sợ trầm giọng thốt lên.

Đầm nước nằm ở vị trí này ngày trước, bây giờ đã biến thành đầm máu, nước trong đầm đỏ tươi màu máu, ánh kim quang chói mắt chập chờn, càng về phía sau thì kim quang càng đậm hơn, chung quy cả đầm nước đều biến thành một màu vàng rực rỡ chói mắt.

“Giống loài nhỏ bé thấp kém, nghênh tiếp sự nuốt chửng của bản thần đi!” Giọng nói lạnh lẽo u ám truyền ra, tà khí bốc lên, một cột nước màu vàng xuất hiện, tạo thành một con suối màu vàng, rồi lại biến thành một thanh niên tà dị.

“Chắc đó là nguyên hình của hắn rồi, thần huyết.” Giang Thái Huyền nhàn nhạt nói: “Dung hợp máu thịt của các thần minh, sinh ra linh tính, hoặc cũng có thể nói là tà vật, năng lực mạnh nhất là ăn tươi nuốt sống thần minh để thăng cấp.”

“Ăn tươi nuốt sống thần minh để thăng cấp.” Thánh Viên đắng lòng nói: “Hiện hắn đã tự ổn định được thân thể của mình, trở thành cường giả cấp Thần Vương thật sự, chúng ta chạy không thoát rồi, bây giờ các người có hối hận cũng không còn kịp nữa.”

“Không sai, các ngươi chạy không thoát đâu.” Thanh niên tà dị âm trầm lạnh lẽo cười nói: “Bữa cơm đầu tiên khi ta đến với thế gian, sao có thể để các ngươi chạy thoát được chứ?”

“Nói xong chưa?” Giang Thái Huyền cười nhạt một tiếng, nói: “Ngươi đã từng nghĩ rằng ngày ngươi đến thế gian cũng chính là lúc ngươi biến mất khỏi thế gian chưa?”

“Tép riu nhãi nhép, ta đã không định giết các ngươi, bởi vì các ngươi quá vô tri.” Thanh niên tà dị trừng mắt nhìn đám người Giang Thái Huyền, mang theo vẻ thương hại: “Thật khó để ta tưởng tượng, làm sao các ngươi sống được đến chừng này thế?”

Hai vị Bán Thần Vương cũng biểu thị rằng hai chúng ta cũng không tưởng tượng nổi, đầu óc bọn chúng có vấn đề, lại không bị người ta bóp chết, còn có thể sống được đến chừng này!

“Động thủ!” Thân hình Vân Tiêu đột nhiên chuyển động, một bước nhảy vọt ra, trong chớp mắt đã xuyên qua không gian đi đến trước mặt người thanh niên tà dị, đánh xuống một chưởng ầm vang.

“Đang muốn lĩnh giáo uy năng Thần Vương.” Thân hình Na Tra cũng không để chậm, Hỏa Tiêm Thương chỉ thẳng ra.

Ang

Tiếng rồng ngâm vang vọng, Ngao Bính hóa thành thân Kim Long, cũng xông đến, long uy cuồn cuộn càn quét tứ phương, sắc mặt thanh niên tà dị kịch biến, không ngờ uy áp này còn vượt qua cả hắn!