Chương 1176 Chúc phúc
Lần nữa bước lên lưng Long Hải, rời khỏi nơi đây, tiến vào dòng kiếm khí, trở về đường cũ.
“Kỳ thật, ta có nỗi nghi hoặc, làm thế nào các ngươi lấy được bản đồ, làm sao biết được nơi này có truyền thừa của Thần Vương chứ?” Ngọc Phong nghi hoặc hỏi: “Cái này dù sao cũng là chiến trường hủy diệt Cổ Long tộc, chẳng lẽ, lúc trước tộc của hai người các ngươi cũng từng có tham dự sao?”
“Không sai, con tà vật kia thế mà biết các ngươi sẽ đi qua, đừng nói với ta là các ngươi cơ duyên trùng hợp mà nhặt được.” Long Hạo cười lạnh nói.
“Cơ mật của tộc đàn.” Thánh Viên nheo mắt, trầm mặc nói.
Người khổng lồ cũng rơi vào trầm mặc, hiển nhiên không muốn nói ra.
“Vậy ném các ngươi từ nơi này xuống.” Tiểu Hành Thiên nhìn dòng kiếm khí chung quanh: “Nguyên khi của các ngươi tổn hao nhiều, không chắc có từ nơi này nhảy xuống được không?”
“Khụ, cũng không phải cơ mật gì, lúc trước Cổ Long tộc bị diệt, không ít tộc đàn đều có tham dự, Ngọc Long tộc của ngươi cũng có, lúc trước bọn ta tương trợ Cổ Long tộc.” Thánh Viên ho nhẹ một tiếng, vội vàng nói.
“Chỉ tiếc, lúc trước kẻ địch quá mạnh, xuất hết các cao thủ trong tộc, vẫn không cách nào ngăn cản Cổ Long tộc bị diệt.” Cự nhân thở dài nói: “Bản đồ của bọn ta là trong tộc truyền thừa xuống, vẫn luôn tồn tại, cũng luôn muốn đến tìm truyền thừa, mãi cho đến ngày hôm nay.”
Ngọc Phong khẽ nhíu mày, không nói chuyện, những người còn lại biểu lộ vẻ mặt giật mình: “Thì ra là thế, xem ra quan hệ của các ngươi với Cổ Long tộc cũng không tệ.”
“Đó là đương nhiên, cũng chính là bởi vậy, quan hệ của bọn ta với Ngọc Long tộc, Kim Long tộc cũng không tệ.” Cự nhân cười nói.
“Trong truyền thừa Long Vương không nói tới hai tộc này, Ngọc Long tộc và Kim Long tộc, cũng là sau khi Cổ Long tộc xảy ra chuyện mới phân chia ra.” Ngọc Phong truyền âm thảo luận.
“Hai lão già này, không biết nói thật hay giả, chúng ta cũng không cách nào phán đoán.” Long Hạo truyền âm.
“Tạm thời mặc kệ, đến lúc đó hỏi Ngọc Thiên Lâm và Long Thừa Hám một chút, để bọn họ từ từ điều tra đi.” Tiểu Hành Thiên hoàn toàn không xem ra gì: “Chúng ta cố gắng kiếm tiền, tăng thực lực lên là được rồi.”
Xuyên qua dòng kiếm khí đi ra cửa động, trở lại bên trong dãy núi lần nữa, hai vị Bán Thần Vương không kịp chờ đợi mong muốn rời khỏi: “Tộc đàn có việc, bọn ta cần nhanh chóng trở về, chia tay như vậy đi.”
“Ừm. Chúc các ngươi sớm ngày đột phá vào cảnh giới Thần Vương.” Tiểu Hành Thiên chắp tay nói.
Hai vị Bán Thần Vương thống khổ, sớm ngày đột phá vào Thần Vương sao? Chết tiệt ta trở về, còn phải chậm rãi điều dưỡng thân thể, trước tiên khôi phục lại nguyên khí rồi nói, đột phá này vẫn là chờ một chút đi.
“Mấy vị, tuyệt đối đừng quên Thánh hội của tộc ta, lão viên chờ mong chư vị đến.” Thánh Viên chắp tay nói.
“Nhất định, nhất định.” Bọn người Long Hạo liên tục gật đầu, nhưng trong lòng thì kỳ quái, bọn ta đã lừa các ngươi như thế, còn muốn bọn ta tham gia Thánh hội gì đó của tộc ngươi sao?
Hai vị Bán Thần Vương vừa đi, mấy tên vội vàng xúm lại: “Vân Tiêu đại nhân, không bị phát hiện chứ?”
“Không, Huyết Ngục tộc và hắn tách rời trấn áp, không cảm ứng được.” Vân Tiêu thản nhiên nói.
“Phát tài, thật sự phát tài, cự nhân, truyền thừa của Thần Vương hai tộc Thánh Viên, ngoài ra còn có truyền thừa cường giả, cái này có giá trị bao nhiêu tiền?” Tiểu Hành Thiên kích động toàn thân run rẩy.
Những người còn lại cũng hết sức kích động, thanh niên tà dị trân quý cũng không phải huyết tinh gì đó, mà là thứ trong đầu hắn, các loại truyền thừa!
Bọn chúng rất sảng khoái, nhìn cũng không nhìn bia đá truyền thừa, nguyên nhân trực tiếp bán đi, bởi vì đây còn có cái càng toàn diện, càng tốt hơn.
“Trước tiên mặc kệ phát tài hay không, chúng ta nhanh đến địa phương còn lại xem, còn có đồ vật gì hay không, đừng bị hai con lão Long cho vượt lên trước.” Ngọc Phong kiềm chế lại kích động, nói.
“Đi, đi, đồ vật này giữ lại trở về bán đi.” Bọn người Tiểu Hành Thiên liên tục gật đầu.
Di tích Cổ Long, khu vực chưa rõ, đám người Giang Thái Huyền không ngừng xuyên thẳng qua đó, vơ vét tài nguyên, chỉ đáng tiếc, cũng không phải là chỗ nào cũng có, có chỗ đại chiến quá khốc liệt, hủy đi toàn bộ.
Vơ vét xong tất cả tài nguyên, bọn họ lại lần nữa tìm được hai lão Long, nhưng mà chỉ có Ngọc Phong tiến vào, còn đám người Giang Thái Huyền ở bên ngoài chờ đợi, làm chuyện cướp bóc, nhân số cũng là một điểm đáng ngờ lớn.
Hai lão Long tất nhiên là thoát thân rời đi, hiện tại đã không còn tiền để kiếm, cướp bóc cũng có bọn chúng, ở lại nơi này bắt hung thủ cái gì, đó thuần túy là lãng phí thời gian, còn không bằng về sớm một chút để bế quan, sớm ngày trở thành Thần Vương.
“Chúc mừng hai vị, sắp đạt thành tựu Thần Vương.” Tiểu Hành Thiên chúc mừng nói.
Hai lão Long mừng rỡ không ngậm miệng được: “Vẫn chưa hoàn toàn nắm chắc, bọn ta cũng không dám khoác lác.”
“Đây là thu hoạch của bọn ta, năm viên Hỗn Độn đan.” Ngọc Thiên Lâm xoa xoa tay nói.
“Ta cũng năm viên.” Long Thừa Hám cũng lấy ra tài nguyên.
“Cho các ngươi.” Cười híp mắt thu tất cả tài nguyên, Long Hạo ngửa đầu nhìn trời: “Di tích Cổ Long, cuối cùng cũng kết thúc, lúc nào mời bọn ta đến tộc đàn của các ngươi làm khách vậy?”
“Cút!” Sắc mặt của Ngọc Thiên Lâm trong nháy mắt thay đổi, xù lông: “Cả đời các ngươi cũng đừng hòng, mãi mãi đừng hòng!”
Long Thừa Hám gật đầu thật sâu: “Các ngươi cút được bao xa thì cút, tuyệt đối đừng đến Kim Long tộc của ta.”
“Thôi đi, hẹp hòi như thế, Thánh Viên tộc người ta, còn mong bọn ta đến tham gia Thánh hội đó.” Tiểu Hành Thiên bất mãn nói.
“Thánh Viên tộc à? Thánh hội?” Hai lão Long cổ quái nhìn xem bọn hắn.
“Không sai.” Tiểu Hành Thiên đắc ý nói.
“Vậy các ngươi cứ đi đi, nếu như các ngươi nói muốn một con Mẫu Viên (*) làm bạn đời, lão Long tuyệt đối sẽ đưa lên đại lễ, chúc phúc các ngươi cả đời vui vẻ.” Ngọc Thiên Lâm nói.
(*) Vượn cái
“Bổn trưởng lão cũng chúc phúc, thân thể lông xù của Mẫu Viên kia, vô cùng thích hợp với các ngươi.” Long Thừa Hám gật đầu, biểu thị nếu như các ngươi thành, ta tuyệt đối cho lễ vật tốt nhất.
“...”
Chết tiệt, Thánh hội này là để cho Mẫu Viên tìm bạn đời sao? Khóe miệng của mấy tiểu tử kia giật một cái, bị lừa rồi!
“Nói cho các ngươi biết thêm một chút, Mẫu Viên của Thánh hội, đều là huyết mạch hỗn tạp, thực lực không mạnh, cực kỳ xấu xí, cho nên mới phải tổ chức Thánh hội, gả bọn họ đi, để tăng thêm mối quan hệ, có lối vươn lên.” Ngọc Thiên Lâm cười lạnh nói.
Đám người Long Hạo hiểu rồi: “Nói cách khác, Thánh Viên tộc không gả đi được, cứng rắn nhét thôi sao?”
Hai vị lão Long gật đầu thật sâu, câu nói này nói không sai chút nào, quả thật là như thế.
“Không nói với các ngươi nữa, lão Long ta muốn về tộc đàn.” Long Thừa Hám nhìn về phía biển cả, vẻ tươi cười trên mặt càng đậm hơn: “Ngọc Thiên Lâm, chờ ta đột phá Thần Vương, chúng ta cùng nhau tung hoành... bỏ đi, chúng ta cùng nhau uống trà, ôn lại chuyện cũ.”
Lúc đầu muốn nói tung hoành Thần giới, nhưng liếc nhìn đám người Vân Tiêu, Long Thừa Hám quả quyết đổi giọng, trở thành Thần Vương, đoán chừng vẫn bị bọn họ treo lên đánh.