← Quay lại trang sách

Chương 1206 Có dị vật trong người

“Lần sau các ngươi…bỏ đi, quán bar này các ngươi đều có cổ phần.” Ngọc Chính Long thở dài, cho dù lần sau để bọn chúng thanh toán, tiền này vẫn sẽ quay về túi của bọn chúng.

Lần này kiếm được tiền, bổn Thần Vương không thèm tính toán với các ngươi!

Ngọc Chính Long lần này cũng kiếm được rất nhiều tiền, đã mua Hỗn Độn đan, sau khi xác nhận Hỗn Độn đan thực sự có tác dụng đối với hắn, hắn mới hoàn toàn quan tâm đến tiền bạc.

Lưu Đào thực sự không hiểu nổi, rốt cuộc là lòng dạ to lớn đến thế nào khiến bọn họ sau khi đắc tội với Thần Vương, vẫn vô tâm vô phế như vậy, hát hò, uống rượu, hoàn toàn không coi trọng.

Bùm

Không lâu sau, một tiếng chấn động, một luồng thần uy cường đại quét qua bầu trời phía trên Thú Vương thành: "Long Hạo là ai? Lưu Đào, lập tức cút ra ngoài cho bổn toạ!"

Các thần thú của Thú Vương thành kinh hãi nhìn bóng dáng trên bầu trời, tóc bạc trắng như tuyết, nhưng sắc mặt lại vô cùng hồng nhuận, toát ra thần uy hùng vĩ, các thần thú từ cấp Thần Nhân cho đến Thái Thượng Chân Thần toàn bộ đều run lẩy bẩy.

“Đây là do Long Hạo khiêu khích đến sao?” Sắc mặt của Ngọc Hồng Sương cứng đờ, truyền tin ra: “Long Hạo, kẻ thù của ngươi tìm tới, ở trên bầu trời của Thú Vương thành.”

“Bảo y đến quán bar đi, chúng ta đang uống rượu vui vẻ.” Long Hạo nói.

Chết tiệt, có bản lĩnh thì ngươi đi mà nói, vị này chỉ cần uy thế cũng có thể trấn áp ta, ta đi nói chuyện với ông ta sao? Có phải sẽ giết chết ta không?

“Thành chủ của thành này là ai?” Người tới lạnh lùng nói, thần uy hùng vĩ quét ra, trực tiếp giam cầm một đám người trong phủ thành chủ, nâng bọn họ vào trong hư không: “Các ngươi ai là thành chủ?"

“Thành chủ không có ở đây, không biết vị đại nhân này có chuyện gì sao?” Ngọc Hồng Sương cung kính nói.

Một đám thần thú: "..."

Thành chủ không ở đây? Vậy ngươi là ai?

Người đến sửng sốt, lập tức lạnh lùng nói: "Bất luận có ở đây hay không, bây giờ các ngươi nói cho ta biết, ai là Long Hạo? Đang ở đâu? Nếu như không nói, Thú Vương thành bị phá hủy, Đế Thần Thần Vương cũng sẽ không nói bất cứ điều gì."

Trong lòng của quần chúng thần thú khiếp sợ, lời này đã rất rõ ràng rồi, người này không sợ Thần Vương, còn có uy thế như vậy thì chắc chắn là một cường giả cấp Thần Vương.

“Long Hạo đang uống rượu trong quán bar ở Đông Lam thành.” Ngọc Hồng Sương nói.

“Quán bar?” Thần Vương cau mày, có chút bối rối, ông ta đã từng nghe nói đến tửu lâu, tửu trang, nhưng hoàn toàn chưa từng nghe nói đến quán bar, nhưng mà đang uống rượu ở Đông Lam thành, như vậy là đủ rồi.

“Thật là can đảm, lúc này rồi, còn có tâm trạng uống rượu ư?” Thần Vương cười lạnh một tiếng, cũng không phân biệt được là khen ngợi hay là tức giận, đã đắc tội với ông ta, không nghĩ cách làm sao mà chạy, lại chạy đi uống rượu ư?

"Long Hạo, cút cho ta..."

Thần Vương lại lần nữa rống lên, uy thế còn chưa truyền ra, hư không chấn động, ma điện mạnh mẽ giáng lâm, trên khắc bốn chữ lớn Chính Long thần điện, bên dưới còn có bốn chữ nhỏ, Thiên Vương thần điện.

“Ngươi tìm ta hả?” Long Hạo và Ngọc Chính Long đứng ở trên thần điện, bình tĩnh nhìn ông ta.

Thần Vương: "..."

Ta có thể hỏi một câu không, thần điện này từ đâu tới vậy? Có phải là hàng thật không? Tại sao phía trên còn có bốn chữ Chính Long thần điện gì đó chứ?

“Ngươi là Long Hạo?” Thần Vương nuốt nước bọt, sắc mặt không được tự nhiên, hoàn toàn không còn thái độ điên cuồng trước đó.

“Ừ.” Long Hạo gật đầu.

“Thần điện này là của ngươi?” Trong mắt Thần Vương lóe lên một tia sợ hãi, thần điện này ông ta chưa từng nhìn thấy trước đó, nhưng đã từng nghe nói qua, đây không phải của Ma La sao? Sao lại chạy tới đây chứ? Đừng tưởng rằng đổi tên thì ta không nhận ra!

“Quà bái sư của Ma La.” Long Hạo rơi vào hồi tưởng, khẽ thở dài: “Hắn thấy ta chính là kỳ tài trong vạn người, nhất định phải bái ta làm sư, nhưng ta không đồng ý, hắn dùng tài nguyên để sỉ nhục ta, cuối cùng nghĩ cách thỏa hiệp, để đồ đệ của hắn bái ta làm sư phụ, hắn làm tiểu đệ”.

"..."

Lời này, ngươi nghĩ ta tin sao? Nếu không phải cảm nhận được uy thế của thần điện này, ta chắc chắn sẽ không tin!

Hơn nữa, ta còn chưa nói chủ nhân của thần điện này, ngươi đã nói ra rồi, Ma La danh tiếng cực lớn, nhưng cũng chỉ giới hạn giữa Thần Vương và một số vị Thái Thượng Chân Thần, ngươi chỉ là một Thần Linh... không đúng, bên cạnh hắn là Thần Vương!

“Bổn tọa Ngọc Chính Long, có chuyện gì sao?” Ngọc Chính Long thờ ơ nói.

Ngọc Chính Long, Chính Long thần điện?

“Đây không phải là tiểu bằng hữu Long Hạo nói, có thể chữa trị vết thương cho cháu trai ta sao, ta vội vàng tới đây là muốn mời tiểu bằng hữu Long Hạo giúp khám thử.” Thần Vương dứt khoát đổi giọng, dừng lại một chút, lại nói: “Tại hạ Phong Vân Bạch gia Bạch Miểu, tham kiến hai vị."

“Nói đi, cháu trai ngươi đâu?” Long Hạo hỏi: “Trước tiên đến quán bar, vừa uống vừa nói.”

Bạch Miểu khẽ gật đầu, sải bước đi, đột nhiên lại dừng lại: "Không biết Ma La Thần Vương có ở đó không?"

“Không có.” Long Hạo xua tay, nếu như Ma La ở đây, chết tiệt sớm đã đánh nhau rồi, ngươi thật sự cho rằng thần điện này là tặng cho chúng ta sao? Cái này là do chúng ta cưới đấy!

Bên trong quán bar, Bạch Miểu với vẻ mặt sững sờ, ông ta đã đưa cháu trai của mình đến và luôn giữ nó trong quan tài để giữ cho vết thương không nặng thêm.

“Phục vụ, thêm một tá thần tửu nữa, loại đắt nhất.” Ngọc Chính Long búng tay, rất là hào sảng.

“Chư vị, hay là giúp xem thử cháu trai của ta trước đã.” Bạch Miểu lo lắng nói.

Lưu Đào lẳng lặng ngồi sang một bên, vừa rồi Bạch Miểu đi vào, suýt chút nữa doạ hắn sợ chết khiếp, kết quả không ngờ rằng Bạch Miểu ngông cuồng vô biên trước đó, lúc này lại khách khí như vậy.

“Chờ chút, đã tới rồi.” Long Hạo nói.

"Long Hạo."

Giọng nói vừa rơi xuống, Giang Thái Huyền và Vân Tiêu bước tới, liếc nhìn thiếu niên trong quan tài khẽ cau mày, còn chưa mở hệ thống ra kiểm tra, Vân Tiêu đã nói: "Không cần xem nữa, có thứ gì trong cơ thể nó."