← Quay lại trang sách

Chương 1216 Thần Linh mười tuổi

Ầm

Đột nhiên, một luồng thần uy đáng sợ phát ra, Lưu Thành phụt một tiếng, trực tiếp bị áp chế xuống, Ngọc Chính Long hờ hững nói: “Muốn gây phiền phức ở Tứ Bảng lâu? Hỏi thử Thần Vương của nhà ngươi có dám hay không.”

Tất cả thần minh cười không nổi nữa, hoảng sợ nhìn Ngọc Chính Long, là một Thần Vương!

“Thần Vương thì sao? Ngươi chắc chắn muốn trở thành kẻ địch của tất cả thế lực bọn ta sao?” Đế Mộng lạnh lùng nói, sau lưng nàng là Đế Thần Thần Vương, nhất định không sợ Tứ Bảng lâu này.

“Đừng kích động, Tứ Bảng lâu bọn ta chỉ phụ trách phát bảng đơn.” Long Hạo cười nói: “Tuyệt đối đừng kích động, còn hai bảng đơn nữa, nghe xong thì kích động cũng chưa muộn.”

Đế Mộng: “…”

Chết tiệt ý ngươi là gì, còn cái bảng sỉ nhục nào nữa hả?

“Tặng Tiền Đồng Tử Bảng, vị trí đầu, Lâm Khâu, đưa ra hai cây thần dược cấp Thái Thượng, xin lên bảng, thứ hai, Cao Siêu, đưa ra…” Long Hạo tiếp tục đọc.

Mỗi lần hắn nói ra một cái tên, sắc mặt vài vị Thiên Thần đều tái xanh, nghiến răng nghiến lợi, hận không thể nuốt sống Long Hạo.

Chết tiệt ngươi có thể đừng đọc nữa được không, ngươi nhìn xem các vị thần xung quanh ta đều nhìn ta như một tên ngốc!

“Bảng đơn thứ ba, Giang Sơn Sửu Nữ Bảng, vị trí thứ nhất, Đế Thần Cung đế nữ Đế Mộng.”

Ầm

Đế Mộng hoàn toàn bùng nổ, ngươi có thể nói ta phế tài, nhưng ngươi không thể nói ta xấu!

Chín vị Thiên Thần khác cũng bùng nổ, quan tâm Thần Vương cái gì chứ, hôm nay nhất định phải liều mạng với mấy tên này.

“Tốt lắm, Tứ Bảng lâu, chuyện xấu hổ hôm nay, ta nhớ kỹ!” Đế Mộng sắc mặt lạnh lùng, xoay người rời đi.

Chín vị Thiên Thần khác cũng vậy, nhiều thần minh khoé miệng run lên, rất muốn cười, nhưng sợ chọc tức mười vị nên đều kìm nén.

Mười vị Thiên Thần bước ra khỏi Tứ Bảng lâu, nhìn thấy tấm bảng Tứ Bảng lâu, cười lạnh, đồng thời xuất thủ đánh ra thần lực.

Ầm

Chấn động một tiếng, tấm bảng Tứ Bảng lâu vỡ tung, mười vị Thiên Thần đang chuẩn bị thu hồi động tác, một luồng thần lực khổng lồ ập đến, mười người bay ra ngoài, phun ra một ngụm máu, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào trong Tứ Bảng lâu.

“Lần này ta sẽ dạy cho các ngươi một bài học.” Ngọc Chính Long thản nhiên nói.

“Một bài học? Làm hỏng bảng hiệu chỉ dạy một bài học, vị Thần Vương này thật sự tốt tính.” Không ít thần minh cười nhạo trong lòng, ra khỏi Tứ Bảng lâu.

“Tứ bảng… Đây là, Thiên Vương ma điện?”

Không ít thần minh bước ra ngoài, một vị Thái Thượng Chân Thần ngẩng đầu liếc mắt một cái, như bị sét đánh, ngây người đứng tại chỗ.

“Thiên Vương ma điện?” Nhiều thần minh nghi hoặc, nhìn về phía tấm bảng lúc trước, quả nhiên có bốn chữ Thiên Vương ma điện.

“Đây chẳng lẽ là thần điện của ai sao? Cố tình cải tạo thành Tứ Bảng lâu?” Một số thần minh nghi hoặc.

Thái Thượng Chân Thần đứng sững sờ, trong mắt hiện lên một tia hoảng sợ, hắn nhanh chóng hành lễ: “Không biết là thần điện của đại nhân, trước đó không hiểu chuyện, mong đại nhân tha thứ.”

Không ai trả lời.

“Trưởng lão, ngươi làm sao vậy?” Một vị Thiên Thần khó hiểu: “Chỉ là bốn chữ mà thôi, có cần đến mức như thế không? Cho dù là thần điện thì thần điện của chúng ta cũng không có ít.”

“Câm miệng!” Thái Thượng Chân Thần lạnh lùng quát, vội vàng rời đi: “Đi mau, lần sau nhìn thấy người của Tứ Bảng lâu thì lễ phép chút.”

Rất nhiều Thái Thượng Chân Thần cũng sợ hãi, vẻ mặt hoảng sợ, bọn họ biết đây là ma điện, Thiên Vương ma điện, thần điện của Thần Vương Ma La đứng đầu, cũng là thần khí của hắn!

Chỉ là Chư Thần Bảng mở ra, vị Thần Vương này không mang thần khí bên người để dốc toàn lực tranh đoạt Chư Thần Bảng, mà lại đem ma điện đặt ở đây chơi trò Tứ Bảng lâu gì chứ.

Không hổ là Thần Vương đứng đầu, tâm tư thật khó đoán!

“Thiên Vương ma điện?” Mười người Đế Mộng đều trầm mặc, hoàn toàn ngẩn ra, ánh mắt ngưng tụ, có người không biết, nhưng Đế Mộng thì biết.

Hầu hết các Thần Vương về cơ bản đều đã từng nghe đến tên Ma La, Đế Mộng thân là Đế Nữ, cũng vô tình biết được một số thông tin, biết được hung danh của Ma La, thậm chí, Đế Thần Thần Vương nhà mình đến cũng không đánh nổi người ta.

Trở về gọi Thần Vương? Nếu Thần Vương biết mình đánh vỡ bảng của Ma La, liệu có sai người đưa mình đến trước mặt Ma La, đánh mình cho đến chết, để hắn tha thứ không?

“Mọi người đừng nhắc tới chuyện này nữa, đừng mời Thần Vương.” Đế Mộng chua xót nói.

“Đế Nữ, bốn chữ này có nghĩa là gì?” Lưu Thành nghi hoặc.

“Lúc trước một trong bốn vị Thần Vương lên Chư Thần Bảng, phần lớn Thần Vương tranh đoạt đều bị vùi thây trong tay hắn.” Đế Mộng sợ hãi nói: “Đây hoàn toàn là một đại ma đầu, Thần Vương đứng đầu!”

Thần Vương đứng đầu!

Chín vị Thiên Thần run lên, không thể khiêu khích được!

“Nhưng mà bọn họ lại không giết chúng ta.” Đế Mộng cũng cảm thấy kì lạ, theo lý mà nói, nếu mình đập vỡ bảng hiệu, nhất định sẽ bị giết, lần này lại không giết bọn họ.

“Mau đi thôi, về sau ta sẽ không đến nơi này nữa, cái gì mà bảng đơn, ta cũng không quan tâm nữa.” Lưu Thành lắc đầu liên tục.

“Đế Nữ.” Bốn vị Thần Nữ ở bên cạnh, dìu Đế Mộng.

“Không được, ta vẫn chưa thể đi được, nếu không giết chúng ta, chắc chắn là vì không thể ra tay với chúng ta.” Đế Mộng suy nghĩ một lát, quan trọng nhất là nàng không thể nuốt trôi cục tức này.

Nghĩ đến đây, Đế Mộng trực tiếp bước vào Tứ Bảng lâu: “Các ngươi ra đây!”

“Đế Mộng, có chuyện gì?” Long Hạo bước ra ngoài, bình tĩnh nhìn nàng, lại lấy ra một tấm biển khác, treo lên.

“Ngươi nói ta là phế tài? Ta hơn hai ngàn tuổi đã trở thành Thiên Thần, chưa nói tới thứ hạng của ta trong Thần giới, ít nhất cũng không phải là phế vật, ngươi dựa vào cái gì nói ta là phế tài?” Đế Mộng bùng nổ, bản thân ở Đế Thần cung chính là một thiên tài đứng đầu!

“Này, đây là huynh đệ của ta, năm nay mười tuổi.” Long Hạo lôi Tiểu Hành Thiên ra, bình tĩnh nói.

Đế Mộng: “…”

Chết tiệt ngươi đang đùa à, Thần Linh mười tuổi?