← Quay lại trang sách

Chương 1228 Các ngươi còn có thể vô sỉ hơn nữa không

Thật hay giả đó, tin tức về bí thược cấp Thiên Thần? Tứ Bảng lâu phát hiện nơi có chìa khóa bí mật?"

Mọi người nghe xong thì kinh ngạc nhìn Long Hạo, thứ đồ tốt như thế này, các ngươi lại không muốn cướp?

"Tứ Bảng lâu bọn ta không tranh với đời, chỉ khi thỉnh thoảng phát hiện cơ duyên ở ngay chính địa bàn của mình mới ra tay thôi." Long Hạo thờ ơ đáp: "Lần này không phải nơi xuất hiện bí thược, mà là ai đã lấy được nó."

"Ai đã lấy được bí thược?" Các thần minh ở đây hai mặt nhìn nhau: "Tứ Bảng lâu các ngươi có bản lĩnh như vậy?"

Chư Thần Bảng cũng không có chức năng hiển hóa, tại sao Tứ Bảng lâu các ngươi lại biết được? Chẳng lẽ, các ngươi có thể theo giỏi nhất cử nhất động ở chiến địa hay sao?

"Nhắc nhở hữu nghị đây, nếu các ngươi tiếp tục hỏi như thế nữa, đối phương sẽ chạy mất đó." Long Hạo bình tĩnh nói.

"Ta ra mười một cây thần dược cấp Thiên Thần." Một vị Thiên Thần vội vã lên tiếng.

"Ta trả mười ba gốc." Các Thiên Thần còn lại cũng ra giá, là chìa khóa Chư Thần Bảng đó!

"Mười bốn gốc..."

"Mười lăm!"

Phàm là mười người đứng đầu của Chư Thần Bảng lần trước, tuy không phải tất cả đều trở thành Thần Vương, nhưng cường giả cấp Thái Thượng Chân Thần khi đó đã tấn cấp lên Thần Vương rồi, những người còn lại không thành công là bởi vì tu vi của bản thân quá thấp, nhưng thật chất ai ai cũng là cường giả và thiên tài một phương, đều có tư cách trở thành Thần Vương.

Rốt cuộc trong Chư Thần Bảng có cơ duyên gì, trước nay chưa từng có người tiết lộ, nhưng vẫn khiến vô số thần minh điên cuồng truy cầu.

Đừng nói là hơn mười gốc thần dược cấp Thiên Thần, cho dù là mấy chục cây, chỉ cần bọn họ trả nổi thì chắc chắn bọn họ sẽ trả.

Trong suy nghĩ của bọn họ, bí thược Chư Thần Bảng chính là cơ duyên trở thành Thần Vương!

"Chúc mừng vị này đã giành được tin tức về bí thược cấp Thiên Thần với giá mười chín gốc thần dược cấp Thiên Thần." Long Hạo nói: "Kết toán tại chỗ, ở đây không cho mua thiếu, bằng không loạn côn đánh chết."

Thiên Thần: "..."

Bọn ta đều là người có bối cảnh đó, có cần phải vậy không?

Sau khi giao thần dược, Thiên Thần nhận được một tấm bản đồ và một bức tranh, Long Hạo cười nói: "Mau đi đi, đừng để hắn chạy."

"Đa tạ, chờ khi ta cầm được bí thược cấp Thiên Thần trong tay, sẽ mời các vị uống rượu." Thiên Thần bỏ lại một câu rồi nhanh chóng rời đi.

Các Thiên Thần khác định đứng dậy theo đuôi người nọ, thì Long Hạo lạnh lùng lên tiếng: "Ai dám đuổi theo, sẽ trở thành kẻ địch của Tứ bảng lâu ta!"

Tập thể Thiên Thần nghe xong rén ngay, Vân Tiêu còn đang ở bên cạnh kìa, vị này có thể xử lý hết bọn họ chỉ trong một giây.

Thiên Thần nọ nghe vậy thì cảm động vô cùng, phục vụ quá chu toàn, hắn lại cảm tạ một lần nữa, sau đó lập tức rời đi tranh đoạt bí thược.

Long Hạo mỉm cười, nhác thấy sắc mặt của các Thiên Thần đều khó coi, hắn lên tiếng: "Chư vị đừng gấp, chúng ta sẽ tiếp tục đấu giá, tin tức bí thược cấp Thiên Thần, giá khởi điểm mười gốc thần dược, tin tức sẽ thuộc về người trả giá cao nhất."

Các thần minh có mặt ở đây: "..."

Ngươi làm vậy là sao, chẳng phải ngươi mới bán nó rồi hả?

"Đây là tin tức của bí thược khác sao?" Một vị Thiên Thần dò hỏi.

"Là của cái mới bán đi." Long Hạo mặt không đổi sắc: "Ai nói bán một lần thì không thể bán lần thứ hai? Bản đồ có thể được bán thành nhiều bản, dựa vào đâu không được bán tin tức kiểu đó?"

Con mẹ nó ngươi nói nghe có lý vờ lờ, thế mà bọn ta lại không biết phản bác như thế nào.

"Đây là vấn đề về tiên cơ, có ai mua không? Tên kia mới vừa đi thôi đó." Long Hạo lên tiếng.

"Ta trả mười bốn cây." Người mới nãy trả mười bốn gốc vẫn không giành được lập tức kêu lên.

"Thành giao, đây là bản đồ và bức tranh của ngươi, đưa ta tài nguyên, ngươi có thể đi rồi." Long Hạo nói: "Các ngươi tranh thủ thời gian, chú ý hiệu suất, đừng để bí thược chạy mất."

E là ngươi sợ bọn họ giành được bí thược thì ngươi không bán tin tức được nữa mới đúng chứ nhỉ?

Cuối cùng các thần minh cũng bừng tỉnh, cái năng lực lừa tài nguyên của thằng nhãi này quá ghê gớm, mặt cũng đủ dày, ấy thế mà bọn họ lại cứ muốn có cho bằng được.

Sau đó lại tiếp tục đấu giá thành công một lần, Long Hạo lại tiếp tục tổ chức đấu giá, kết quả không có ai mua nữa.

Không phải ai trong số những thần minh này đều là Thiên Thần, cũng có Chân Thần và Thần Linh, song không có Thái Thượng Chân Thần, thực lực của bọn họ không ra làm sao, nên mới có tâm trạng tới Tứ Bảng lâu nghe ngóng tin tức.

Còn có mấy vị Thiên Thần, cuộc sống không được khấm khá lắm, không lấy ra được mười gốc thần dược cấp Thiên Thần, nên chỉ có thể cắn răng nhìn những Thiên Thần khác rời đi.

"Nào nào, lập khế ước nào, mỗi người một gốc thần dược cấp Thiên Thần, mọi người sẽ có được tin tức, nhưng chỉ có thể tự mình đi tranh lấy, trước khi cuộc tranh đoạt kết thúc, tin tức sẽ không được truyền ra ngoài, thế nào?" Long Hạo nói: "Ta làm vậy là đang cho các vị một tầng bảo hộ."

Bảo hộ cái đếch gì, tin tức này của ngươi đã bán cho bao nhiêu người? Ta thấy chắc không phải chỉ có mỗi bọn ta đâu nhỉ?

"Được." Các Thiên Thần đồng ý, bọn họ vẫn có thể trả nổi một gốc thần dược cấp Thiên Thần, vả lại, nếu giành được thì coi như có bản lĩnh, không giành được thì chỉ tổn thất một cây thần dược cấp Thiên Thần, cũng không đau lòng lắm.

Nhìn bọn họ rời đi, Long Hạo cười tươi rói: "Yên tâm, bọn ta sẽ không giành với các ngươi, bọn ta không phải loại người đó."

Các Thần Linh còn lại đảo mắt trắng dã, các ngươi cũng chả phải người tốt.

"Chư vị có quen cao thủ cấp Thiên Thần nào không? Tại hạ muốn bàn chuyện làm ăn với y." Long Hạo mỉm cười, trịnh trọng hỏi.

"..."

Con mẹ nó ngươi cứ trực tiếp gọi hết Thiên Thần qua rồi đào cho mỗi người một cái hố đi, hỏi ta làm gì, các ngươi còn có thể vô liêm sỉ hơn nữa không?