← Quay lại trang sách

Chương 1229 Chẳng lẽ Hồn tộc có gian tế?

Lãnh địa Đế Thần Cung.

Bạch Minh vừa lấy được bí thược Chư Thần không lâu, ngay khi định rời đi, đột nhiên kim quang lóe sáng, bốn vị Thần Nữ ngự không tới, thần uy lẫm lẫm, hàn ý dày đặc, ngăn trở lối đi.

"Đế Nữ giá lâm, còn không mau quỳ xuống nghênh tiếp!" Một vị Thần Nữ lạnh lùng quát.

"Đế Nữ Đế Mộng?" Bạch Minh nhíu mày, lộ vẻ kinh ngạc xen lẫn nghi hoặc, năng lực chưởng khống lãnh địa của Đế Thần Cung mạnh thật, nhanh như vậy đã phát hiện ra bọn ta?

"Mau giao bí thược Thiên Thần ra, ta sẽ tha cho ngươi một mạng!" Đế Mộng cường thế giáng xuống, sau lưng xuất hiện vô số ngôi sao, thanh thế không nhỏ.

"Ngươi chính là Đế Mộng? Khẩu khí lớn thật, không hổ là đệ nhất xú nữ." Bạch Minh cười gằn, trong mắt toàn là sự khinh thường, ngoài sáng hắn là Bạch Minh, nhưng thật chất trong tối hắn là Hồn tộc.

Đế Mộng: "..."

Mẹ nó, ngươi có thể đừng nhắc tới hai chữ 'đệ nhất' này không?

"Hôm nay, bí thược ta muốn, mạng của ngươi, bản Đế Nữ cũng muốn!" Đế Mộng phẫn nộ, vốn nàng còn cố kỵ thế lực của Bạch gia, không định lấy mạng hắn, nhưng hôm nay nàng nhất định phải giết chết kẻ này.

"Không hổ là Đế Nữ Đế Thần Cung, quản chế lãnh địa của mình rõ như lòng bàn tay, chuyện về bí thược, sao Đế Nữ có thể độc chiếm? Cho Lưu mỗ nếm một chút ngon ngọt cùng chứ, thế nào?" Một tiếng cười khẽ vang lên, uy áp thuộc về Thiên Thần phủ xuống, Lưu Thành cũng đã tới.

Đế Mộng hơi sửng sốt, tin tức này là do Long Hạo bán cho nàng, sao Lưu Thành này lại biết? Chẳng lẽ động tĩnh nàng gây ra quá lớn, bị người khác theo dõi?

"Hai vị thật chẳng có lòng gì cả, việc trọng đại như thế, sao có thể thiếu ta được?"

"Các ngươi đúng là gấp gáp, ta cũng tới rồi đây."

"Các ngươi..."

"..."

Khoan đã, đậu má ta thấy hơi loạn loạn rồi nha!

Lưu Thành cũng bối rối, Đế Mộng đến lãnh địa Đế Thần Cung này trước một bước là do người ta có quyền chưởng khống lãnh địa của bản thân, còn hắn thì nhờ tin tức mới mua được, nhưng sao đám này lại tới được đây?

Lúc này Bạch Minh cũng không bình tĩnh nổi nữa, con mẹ nó rốt cuộc chuyện này là sao? Ta chỉ tới lấy một cái chìa khóa, bị Đế Thần Cung phát hiện thì thôi đi, nhưng đờ mờ bây giờ lại xuất hiện thêm bao nhiêu Thiên Thần, mà hình như vẫn còn Thiên Thần đang theo tới nữa chứ?

Bí thược này của ta còn có thể... không đúng, là ta còn có thể sống sót rời khỏi đây không? Ta chỉ có một bí thược này, sợ là không đủ chia đâu.

Đế Mộng ngây ngẩn cả người, nếu như bị một hoặc một vài Thiên Thần phát hiện, theo dõi thì ta không còn gì để nói, nhưng nếu cả một đám Thiên Thần các ngươi muốn theo dõi ta, thì ta có ngu hơn nữa cũng có thể phát hiện ra chứ, rốt cuộc sao các ngươi lại biết được chỗ này?

"Ừm, là Bạch Minh không sai." Một vị Thiên Thần lấy bức tranh ra, xem xét một cái rồi gật đầu nói, nhưng hiện tại sắc mặt hắn cũng rất khó coi, hắn dò hỏi: "Các ngươi đều mua tin từ Tứ Bảng lâu à?"

"..."

Các ngươi đều mua tin ở Tứ Bảng lâu?

Một câu nói, khiến tất cả các Thiên Thần đang có mặt sửng sốt, đờ mờ, Long Hạo, rốt cuộc ngươi đã bán cho bao nhiêu người?

"Chuyện này, giờ đừng nói gì nữa, cứ giết Bạch Minh trước đã, sau khi thấy được bí thược, mọi chuyện còn lại đều dựa vào bản lĩnh của mình." Lưu Thành khó chịu nói.

Đã tới đây rồi, cũng đâu thể nào nói các ngươi về đi, nhường bí thược cho ta?

Còn về việc cho Bạch Minh cầm bí thược rời đi thì lại càng không có khả năng, hiện tại chỉ có thể đại chiến một phen, dựa vào thực lực của bản thân.

Ai có năng lực cướp được bí được thì bí thược sẽ thuộc về người đó, nhưng sau này có bảo vệ được nó hay không thì lại là chuyện khác.

Hỗn chiến lập tức bắt đầu, trong lúc Bạch Minh vẫn còn đang nghệch mặt ra thì thần lực đầy trời đã ầm ầm phủ xuống, hắn đơ hết cả người, con mẹ nó giờ ta đánh tiếp kiểu gì?

Chỉ có một Đế Mộng thôi thì hắn vẫn có lòng tin có thể ung dung rời đi, nhưng đây là một đám Thiên Thần, tổng cộng hai chục ba chục tên lận!

Hơn nữa, không nói đến việc những Thiên Thần này đều là thiên tài của các thế lực lớn, nhưng ít nhất họ đều không phải là kẻ yếu, đánh tay đôi với một, hai người đã thấy miễn cưỡng, càng đừng nói tới việc cả nhóm Thiên Thần cùng đồng thời ra tay như thế này.

Bạch Minh trực tiếp quỳ luôn, thần lực oanh kích giáng xuống, ngay cả cặn cũng không còn, chỉ sót lại một chiếc nhẫn không gian.

"Chắc chắn bí thược ở bên trong chiếc nhẫn!" Nhóm Thiên Thần nhìn về phía nhẫn không gian với ánh mắt rực lửa, thần lực tiếp tục dồn dập lao tới.

Cuộc chém giết chính thức nổ ra, thần lực chấn động, nơi này dù sao cũng là địa bàn của Đế Thần Cung, vừa có lệnh, không ít thần minh đã chạy tới tiếp ứng, nhóm Lưu Thành chỉ có thể liều mình chiến đấu, hy vọng có thể nhân trước khi thần minh Đế Thần Cung tới, cướp được chiếc nhẫn.

"Đã xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ Hồn tộc có gian tế?" Một bóng đen run lên bần bật, hắn chính là Bạch Minh đã bị đánh chết khi nãy, thân phận thật sự chính là Hồn tộc.

Hắn phụng mệnh đến đây tìm bí thược, kết quả mọi chuyện lại trở thành như vầy, khó khăn lắm hắn mới khống chế được Bạch Minh, thế mà trực tiếp bị đánh thành tro luôn, mà hiện tại bản thân hắn vẫn còn đang gặp nguy hiểm, thế nên hắn vội vàng chui xuống lòng đất, không dám ló đầu.

Tuy thủ đoạn của Hồn tộc quỷ dị, nhưng cũng không phải là không sợ thần lực, nhiều Thiên Thần ra tay như vậy, nếu không phải hắn kịp thời trốn thoát, thì hắn đã chết thật rồi.