← Quay lại trang sách

Chương 1234 Mấy thế lực này điên rồi chăng

Tạm thời vẫn chưa có, dù sao Tứ Bảng lâu cũng vừa mới được thành lập, tuy có chút thành tựu nhưng vẫn chưa đủ để Ma La hài lòng." Long Hạo thở dài.

"Bây giờ ta sẽ bảo tộc nhân đi tuyên truyền." Viên Sùng Sơn vội nói.

Dứt lời, ông ta lập tức cắt đứt liên lạc, không tiếp tục trò chuyện với hắn nữa, vì tin tức về bí thược cấp Thái Thượng, ông ta dự định sẽ tuyên truyền cho Tứ Bảng lâu, giúp đỡ ba người Long Hạo chiếm niềm tin của Ma La bằng bất cứ giá nào, sau đó chiếm lấy bí thược.

Mà bên Ngọc Phong cũng vừa bàn bạc xong với Ngọc Long tộc, kết quả cuối cùng không khác nhau nhiều lắm, tộc nhân chịu chút thiệt thòi thì có xá gì, chỉ cần có thể sở hữu bí thược là được.

“Phá tan âm mưu của Ma La ư? Nực cười, ba kẻ chắc chắn phải chết, đợi bọn ta đến lấy bí thược, kết cục của các ngươi như thế nào, liên quan gì đến bổn vương chứ?” Trong chiến trường Chư Thần, Đế Thần Thần Vương cười lạnh nói.

Hắn chỉ cần chiếc bí thược, còn bọn họ và Ma La có quan hệ gì, hắn chẳng thèm để ý, thiên cơ tiên đoán kẻ chắc chắn phải chết, hắn sẽ không nghịch thiên mà ra tay giúp đỡ.

Về phần vì sao Ma La biết được vị trí của chiếc bí thược, bọn người Đế Thần Thần Vương không lấy làm nghi hoặc, Tứ Thần Vương năm xưa uy thế ngập trời, kể cả vị đã mở Chư Thần Bảng cũng phải nể mặt mấy phần, tiết lộ chút tin tức cũng chưa chắc là không thể.

Cộng thêm kinh nghiệm tung hoành Chư Thần Bảng của họ, cũng có thể đoán ra được.

“Mặc kệ Ma La sắp đặt thế nào, tổn thất đối với bổn vương, cùng lắm chỉ là để thủ hạ chịu chút nhục nhã, những lời Long Hạo nói rất đúng, chịu nhục một chút có đáng gì chứ?” Đế Thần Thần Vương nói.

Chỉ cần có thể vào Chư Thần Bảng sẽ có thể có được cơ duyên nghịch thiên, cho dù hắn không đi được, thủ hạ của hắn vào đó mang ra cũng đủ khiến hắn có thu hoạch.

Không chỉ mình Đế Thần nghĩ vậy, các vị Thần Vương khác cũng cùng chung ý nghĩ.

Ba kẻ chắc chắn phải chết, lúc trước kiêng sợ Ma La, không dám động vào, nay biết được tin tức về bí thược thần bí của Chư Thần, bọn họ vẫn không dám gây họa, bởi vì đây chính là đang giúp Ma La làm việc, nhưng bọn họ có thể lợi dụng, tương kế tựu kế

“Kết cuộc, ngươi sẽ phát hiện, lúc các ngươi rơi vào vực thẳm, sẽ chẳng có ai giúp các ngươi, chỉ thành toàn cho bọn ta.” Đế Thần Thần Vương cười lạnh.

...

“Được rồi, lần này Tứ Bảng lâu tuyên truyền không cần chúng ra phải nhọc lòng rồi.” Trong Tứ Bảng lâu, gương mặt của Long Hạo tươi cười.

“Nghĩ thử làm sao để có được lợi ích lớn nhất đi, cái bí thược thần bí cấp Thái Thượng kia sẽ bán đi chứ, với cả bán đi đâu?” Tiểu Hành Thiên xoa xoa tay nói, một tin tức đáng giá như vậy, chiếc bí thược chắc chắn còn đáng giá hơn.

“Tạm thời đừng bán, đợi đến phút cuối rồi tính.” Ngọc Phong nói: “Chiếc bí thược cuối cùng mới thực sự là chiếc bí thược đáng giá nhất, vả lại, Tiểu Hàm Hàm cũng đang cố gắng tập hợp bí thược, đến lúc đó mang qua đây, cùng vận hành, khiến cho chiến trường kia của nàng ta không còn gì để cướp.”

“Vừa liên lạc với Yên Tuyết Hàn, họ cũng sẽ mang bí thược đến để bán.” Tiểu Hành Thiên nói: “Bên phía nàng ta hình như không ổn lắm, kẻ đi theo bên cạnh Đế Tinh chưa rõ thực lực cụ thể ra sao nhưng nói cho cùng vẫn rất mạnh.”

Ở cùng nhau lâu như vậy, Tiểu Hành Thiên đã sớm biết Đế Tinh không phải tên Tinh Thần, thân phận thật sự của hắn chính là đệ đệ của Đế Thần Thần Vương.

“Nội tình của Đế Tinh vẫn rất mạnh, hắn quen biết với người nào đó bên phía Tiểu Hàm Hàm, mặc dù có thể chẳng mấy thân.” Long Hạo nói.

Giang Thái Huyền gật gật đầu, ngày trước cha của Đế Tinh bảo hắn đến thế gian lánh nạn, chắc chắn đã có sắp đặt sẵn ở Thần giới, bởi vì Đế Tinh không thể trốn tránh cả đời ở trần gian được, sớm muộn cũng sẽ trở về Thần giới, cường giả đi theo bên cạnh Đế Tinh lần này chắc hẳn là chiêu trò do người cha Thần Vương của hắn để lại.

Trong lúc nhóm người đang nói chuyện với nhau, tám thế lực lớn đã cùng ra sức, phổ biến Tứ Bảng lâu, thậm chí còn chuẩn bị đẩy ra khỏi chiến trường, vào Thần giới.

“Chuyện gì thế này?” Thần minh trong chiến trường ngẩn người, cho dù không động vào nổi Tứ Bảng lâu, cũng không đến mức thế này chứ, ý của các ngươi là gì, lấy lòng, ôm đùi ư?

Bọn chúng đang sỉ nhục đệ tử của các người đấy, các ngươi còn đứng một bên lửa cháy đổ thêm dầu, hét to làm đẹp lắm, để càng nhiều người biết đến bảng sỉ nhục này à?

“Mấy thế lực này điên rồi chăng?”

“Đầu óc có vấn đề, người ta đánh vào mặt ngươi mà ngươi còn đưa má cho người ta đánh à?”

Các thần minh không sao hiểu nổi, tấm lòng các ngươi to lớn quá nên mới làm ra được chuyện thế này nhỉ?

Người bàng hoàng nhất không phải bọn họ, mà là mấy tên Đế Mộng và Lưu Thành đang đứng một bên.

“Trưởng lão, ngươi có nhầm không đấy?” Đế Mộng tìm đến chỗ người phụ trách, một vị trưởng lão Bán Thần Vương: “Đây là đang tuyên truyền Tứ Đại bảng của Tứ Bảng lâu à?”

“Đúng.” Mặt trưởng lão không cảm xúc đáp.

“Bọn chúng nói ta là rác rưởi, đệ nhất Giang Sơn Sửu Nữ Bảng, các ngươi cũng tuyên truyền được à?” Đế Mộng sắp phát điên rồi, ta là Đế Nữ đấy, mặt mũi của Đế Thần Cung, chết tiệt ngươi không nói đỡ lấy lại thể diện cho ta, còn hành động báo cho tất cả thần minh biết rằng, ta xấu, ta rác rưởi à?

“Việc này theo ý của Thần Vương.” Da mặt của trưởng lão giật giật, chết tiệt ta cũng đang rất hoang mang đây, nhưng Thần Vương thật sự đã hạ lệnh như thế đấy, ta còn có thể có cách gì khác đây? Có bản lĩnh thì ngươi đến tìm Thần Vương mà nói!