Chương 1243 Đâu phải chuyện khó khăn gì
Lời Tô Thần nói ra rất mực cung kính, hoàn toàn không để ý đến cách nhìn của các thần minh đối với mình, kể cả Dương Na.
Nàng sợ hãi thật rồi, với thiên phú của nàng, sớm đã thành Thần Vương, nhưng mãi mà chưa bước qua được ải khó này, hoàn toàn vì nàng mơ hồ!
Bước vào Chư Thần Bảng, tuy có thể giúp thực lực của nàng thăng cấp rất nhanh, trở thành Bán Thần Vương, nhưng cũng do đó, khiến nàng khó lòng bước vào cảnh giới Thần Vương.
Có lúc, nàng thậm chí thấy hối hận, nếu không vào Chư Thần Bảng, có lẽ nàng đã sớm bước qua cửa ải ấy, trở thành một vị Thần Vương bá chủ.
Chuyện đó, từ trước đến nay nàng vẫn chưa từng nói với ai, cho dù người đó là Dương Na, chẳng ngờ rằng lại bị Vân Tiêu nhìn ra, nàng mới thành tâm thỉnh giáo.
“Đợi đã, chỉ điểm á?” Long Hạo bĩu môi nói: “Với thái độ đó của mấy người à?”
“Cũng đâu phải tìm người xin chỉ điểm!” Dương Na vẫn không khách khí, lạnh lùng nhìn hắn ta.
“Ngươi biết Vân Tiêu đại nhân là ai không? Nghệ nhân đỉnh cấp của Tứ Bảng lâu, hiểu chứ? Là người của Tứ Bảng lâu ta, cách hành xử này của ngươi, có tin ta nói một câu với Vân Tiêu đại nhân, cho các ngươi cút hết không?” Long Hạo khinh khi nói.
Chỉ điểm á? Hiện đang trong thời gian bọn ta thuê, trừ khi hai ngươi thông qua được sự đồng ý của tràng chủ, còn phải trả tiền thuê, bằng không thì các ngươi đừng mong ai được Vân Tiêu đại nhân chỉ điểm.
“Hai vị, vào trong trước đã rồi nói.” Tiểu Hành Thiên xoay người, trên mặt thoáng nét cười: “Vị ca ca này của ta không biết nói chuyện, mời vào trong dùng trà.”
“Đa tạ.” Tô Thần khách khí nói, theo Tiểu Hành Thiên vào trong.
Dương Na hậm hực trố mắt nhìn Long Hạo rồi vội vã đi theo.
Trong Tứ Bảng lâu, có hai nơi để nghỉ ngơi, một nơi dành cho Thần Ma của đạo tràng thưởng trà luận đạo, một nơi dành cho họ nghỉ ngơi.
Đương nhiên, nơi Long Hạo đưa hai người Tô Thần đến là chỗ mà bản thân hắn nghỉ ngơi, bên phía Thần Ma của đạo tràng, trừ khi được Thần Ma đồng ý, nếu không kể cả bọn người Ngọc Chính Long, Long Hạo cũng không được phép vào, luận đạo, chuyện tốt như vậy, phải trả tiền, không thì cũng như trộm tài sản của đạo tràng, tràng chủ nói như vậy đấy.
Pha một bình trà, Dương Na nổi giận tại chỗ: “Trà gì thế này, khó uống quá, cả một chút thần nguyên khí cũng không có à?”
Tốt xấu gì tỷ tỷ nhà ta cũng là Bán Thần Vương, cho dù Vân Tiêu có gì đó đặc biệt, cũng chỉ là một Thiên Thần đỉnh phong, theo nàng thấy, tỷ tỷ khách khí đã đủ nể mặt rồi, ai biết được mấy người này chẳng biết điều gì cả.
“Ngu dốt.” Long Hạo lạnh giọng mỉa mai.
Mẹ kiếp, ngươi đem ra thứ trà rác rưởi thế này còn mặt mũi mắng ta ngu dốt á?
Tô Thần nhìn nước trà, nghĩ đến câu nói nọ của Vân Tiêu, tâm đạo, có khi nào trong trà này có gì đó đặc biệt chăng?
Uống một ngụm, được lắm, chết tiệt nó chỉ là rác rưởi thôi, một thứ trà bình thường, chẳng có gì đặc biệt cả.
“Xin hỏi, ta phải làm sao thì Vân Tiêu mới chỉ điểm cho ta?” Tô Thần nhấp một ngụm trà, nhẹ giọng hỏi.
“Chỉ điểm ư? Vấn đề của ngươi à?” Tiểu Hành Thiên thở dài một tiếng, lắc đầu không nói.
Lòng Tô Thần trầm xuống: “Lẽ nào Vân Tiêu tiền bối cũng không có cách nào sao?”
“Không phải, ý ta muốn nói, mấy chuyện nhỏ nhặt thế này đừng phiền đến Vân Tiêu đại nhân, tìm Long Hạo thì được rồi.” Tiểu Hành Thiên lắc đầu nói: “Vấn đề này của ngươi quá đơn giản, Vân Tiêu đại nhân chẳng buồn làm.”
“Vấn đề của ta quá đơn giản ư?” Tô Thần ngẩn người, thần sắc phức tạp: “Hai vị biết vấn đề của ta là gì sao?”
Hai người không phải đang đùa ta đấy chứ? Long Hạo kia chỉ là một Thần Linh, hắn ta làm sao giúp ta giải quyết vấn đề được cơ chứ?
Mặc dù Vân Tiêu cũng chỉ là một Thiên Thần đỉnh phong, nhưng người ta chỉ liếc mắt cũng nhìn ra vấn đề của ta, cho dù không có cách giải quyết, ít nhất cũng giải thích được vài thứ, có thể chỉ điểm cho ta phần nào, nhưng chỉ một Thần Linh thì được gì?
“Được nhiên biết chứ, cũng không phải vấn đề gì to tác mà.” Tiểu Hành Thiên bĩu môi nói: “Ngươi chỉ bị ảnh hưởng bởi võ đạo của Thần Vương, tâm quá lớn, muốn đem võ đạo của Thần Vương để dung hợp với võ đạo của chính mình, sáng tạo công pháp mới, kết quả khiến cho bản thần có phần hoài nghi nhân sinh thôi, phải không?”
Tô Thần: “...”
Ngươi nói rất đúng, nhưng mà hoài nghi nhân sinh là cái quỷ gì vậy?
Một Thần Linh như ngươi sao có thể nhìn ra được chứ, Vân Tiêu truyền tin nói cho các ngươi biết à?
Rất có thể, cũng có lẽ Vân Tiêu tiền bối muốn mượn miệng của họ để chỉ điểm cho ta, Tô Thần thầm nghĩ trong lòng.
Cứ như vậy, Tô Thần càng vững tin, bọn họ có thể giúp mình giải quyết vấn đề, giúp nàng bứt phá huyền quan, trở thành Thần Vương bá chủ.
“Tỷ tỷ, lời hắn nói là thật sao?” Dương Na kinh ngạc đến ngây người, vốn dĩ nàng không tin, nhưng nhìn biểu cảm của Tô Thần, rõ ràng đúng như vậy.
Không ngờ, lý do Tô Thần chưa thể bước vào cảnh giới Thần Vương chính là vì nguyên nhân thế này.
“Cách giải quyết, ngoại trừ Vân Tiêu đại nhân ra thì chỉ có Long Hạo ca ca có thể.” Tiểu Hành Thiên nói.
“Ngươi cũng có cách giải quyết ư?” Tô Thần vội hỏi, lòng tràn ngập suy nghĩ, khẳng định do Vân Tiêu truyền.
“Có, đâu phải chuyện khó khăn gì, sáng tạo công pháp là được rồi.” Long Hạo ngạo nghễ nói: “Với căn cơ của ngươi, sáng tạo ra một bộ công pháp, trong vài phút sẽ phá được huyền quan.”
“...”
Chết tiệt, ngươi nói có lý lắm, nhưng nếu ta có thể sáng tạo được thì còn ở đây nhiều lời lắm chuyện với ngươi làm gì? Ngươi sáng tạo à? Một Thần Linh như ngươi, sáng với tạo cái gì?