Chương 1266 Ngươi trồng ta lên chỉ để hỏi cái này?
Cường giả mới của đạo tràng? Rốt cuộc đạo tràng có bao nhiêu cường giả?" Hai vị thành chủ thầm run rẩy trong lòng, Vân Tiêu, Na Tra, còn có Đường Tăng đã đủ kinh khủng rồi, giờ lại xuất hiện thêm cường giả mới?
"Tràng chủ, cuối cùng chúng ta cũng gặp nhau." Gậy Như Ý biến mất, một con vượn khỉ kim sắc xuất hiện, kim quang trong mắt chói lóa, trong nét kiệt ngạo lại có xen lẫn phật ý, thế nhưng vẫn không thể thay đổi tư thái cuồng dã ban đầu.
"Đại Thánh." Giang Thái Huyền mỉm cười chắp tay: "Ta cũng vẫn luôn muốn mời ngươi tới đây, không ngờ lại kéo dài tới bây giờ."
"Hằng Nga tiên tử, chẳng lẽ tới rồi mà không định ra gặp lão Trư sao?" Trong mắt Trư Bát Giới bây giờ toàn là sao nhỏ lấp lánh, chỉ hận không thể phi lên đó.
"Đã vào phật môn, thế mà vẫn chứng nào tật đó." Một tiếng thở dài vang lên, thần cung biến mất, một thân ảnh bạch y phấp phới hạ xuống.
"Ra mắt Hằng Nga tiên tử." Trư Bát Giới cười khì khì, mắt lại nhìn chằm chằm vào Hằng Nga.
"Bát Giới, ngươi cứ như vậy nữa, lão Tôn ta sẽ dạy ngươi cách làm Phật." Tôn Hầu Tử lạnh lùng nói.
Trư Bát Giới nghe thế vội tém tém lại: "Hầu ca, sư phụ đã tới từ lâu rồi, bây giờ đang ở trong chiến trường Chư Thần, hay là ngươi đi tìm sư phụ, ta cùng Hằng Nga tiên tử ôn chuyện cũ?"
"Con lừa trọc già đó, lão Tôn ta lười tìm y." Tôn Hầu Tử hừ lạnh một tiếng, từ chối việc đi kiếm Đường Tăng.
Giang Thái Huyền mở thông tin của hai vị Thần Ma ra xem:
Thần Ma đỉnh cấp:
Tôn Ngộ Không: Mỹ Hầu Vương (Tề Thiên Đại Thánh, Đấu Chiến Thắng Phật)
Thần công: Đấu Chiến Thánh Điển
Thần Ma bất diệt thể: Đấu Chiến Thánh thể
Ấu niên kỳ: Chân Thần đỉnh phong
Thiên phú: Chiến ý vô biên, tối đa có thể tăng chiến lực lên gấp mười lần, có thể kích phát sức mạnh Thần Ma khi tham chiến
Thần khí: Như Ý Kim Cô Bổng (đỉnh cấp), cao cấp: tử kim quan đuôi phượng, giáp hoàng kim, giày bộ vân...
Thần Ma đỉnh cấp:
Hằng Nga: Quảng Hàn tiên tử
Thần công: Thái m Bí Điển
Thần Ma bất diệt thể: Thái m thần thể
Ấu niên kỳ: Chân Thần đỉnh phong
Thiên phú: Tinh thông cầm đạo, cảnh giới Thái m, có thể kích phát sức mạnh Thần Ma khi tham chiến
Giang Thái Huyền đọc thông tin xong lại nhìn về phía Hằng Nga, không thể không nói, Hằng Nga thật sự rất đẹp, đẹp tới nỗi khiến người ta không dám nhìn ngắm, cũng chỉ có Trư Bát Giới mới dám nhìn chằm chằm vào nàng, ngay cả hắn cũng không dám nhìn trực diện vào Hằng Nga.
Nếu như nói nhóm Vân Tiêu là tiên tử trên trời, đã đẹp đến mức không thể soi mói, thì hằng thì Hằng Nga chắc hẳn là kiểu chỉ tồn tại trong tưởng tượng, quá mức xinh đẹp, ngay cả câu 'hại nước hại dân' cũng không đủ để hình dung nàng.
Chỉ cần kéo nàng đi dạo một vòng, phỏng chừng toàn thể nữ thần của Thần giới sẽ tự sát hết, chí ít thì nhóm người như Đế Mộng sẽ không còn ôm tự tin nghĩ rằng bản thân cũng rất dễ nhìn.
"Đại Thánh, hỏi ngươi chuyện này." Giang Thái Huyền nghiêng đầu qua chỗ khác, không nhìn Hằng Nga nữa mà quay sang hỏi Tôn Hầu Tử.
"Tràng chủ, có nhiệm vụ gì à?" Tôn Hầu Tử lên tiếng.
"Không phải, Đường Tăng nói chỉ một giọt máu trên người ngươi cũng đã chứa đầy hiệu lực như tiên dược, có phải thật không thế? Ta có thể nếm thử không?" Giang Thái Huyền nghiêm túc hỏi.
Tôn Hầu Tử: "..."
Ngươi trồng ta lên là để hỏi cái này?
Sức chiến đấu của Tôn Hầu Tử rất mạnh, trong số các Thần Ma đỉnh cấp, hắn chắc chắn có thể xếp vào hàng đỉnh của đỉnh, cũng chỉ có cường giả vừa có thần khí Tiên Thiên vừa am hiểu trận pháp như Vân Tiêu mới có thể chiếm thế thượng phong.
Tôn Hầu Tử thành Phật đương Tổ, trong quá trình thỉnh kinh Tây Thiên trắc trở đã lĩnh ngộ được không ít, cuối cùng ngộ ra được con đường chiến đấu của bản thân.
Tôn Hầu Tử có thể nói là một trong những cường giả mạnh nhất trong thiên hạ, hơn nữa còn là thực lực cá nhân hàng thật giá thật, cũng chỉ có mỗi cây gậy Như Ý là có góp một chút sức.
Nếu kích phát thiên phú, tăng mười lần chiến lực thì quả thật không biết Hầu Tử này sẽ còn nghịch thiên tới mức độ nào, khó trách năm đó khi đánh lên Thiên Đình, lại dám nói ra câu thay phiên làm Ngọc Hoàng, năm sau tới lượt ta.
"Tiên tử, Đại Thánh, đến phía sau phẩm trà nào." Giang Thái Huyền nói.
"Tràng chủ, Đại Thánh, không ngại đến Quảng Hàn Cung của ta ngồi một lát chứ?" Hằng Nga ngỏ lời.
"Được được được, lâu lắm rồi không được tới Quảng Hàn Cung." Trư Bát Giới rối rít đáp.
Hằng Nga không tiếp lời, nàng phất tay, Quảng Hàn Cung lại xuất hiện lần nữa, khí tức băng lạnh đó không phải là thứ mà thần minh bình thường có thể chịu đựng được, Tôn Hầu Tử đứng cách Trư Bát Giới mấy bước, hết cách, mất mặt quá mà.
Cái con heo mặt dày như tường thành này, Hằng Nga người ta không có mời ngươi, vậy mà ngươi còn chường cái mặt lại đây?
Trong lúc pha trà, thần sắc Hằng Nga rất lạnh nhạt, Tôn Hầu Tử là người không ngồi yên được, vừa uống xong một hớp là lại đứng dậy đi vài bước.
Trư Bát Giới lại ôm tách trà nhìn chăm chăm vào Hằng Nga từ đầu tới cuối, mắt cũng không thèm chớp một cái, giống như đời này của hắn chỉ cần ngắm Hằng Nga là đủ.
Hằng Nga bị nhìn tới khó chịu, nhưng lại không thể đuổi Trư Bát Giới ra ngoài, nên chỉ đành đứng dậy cáo từ, vào trong thay y phục.
"Hầu ca, Hầu ca, Hằng Nga tiên tử đi thay đồ rồi, mau cho ta mượn Hỏa Nhãn Kim Tinh của ngươi tí coi." Trư Bát Giới vội thấp giọng bảo.
Giang Thái Huyền: "..."
Lúc các ngươi ở Tiên giới cũng là kiểu này đó hả? Mẹ nó, ngay cả chuyện này mà các ngươi cũng làm được? Hỏa Nhãn Kim Tinh còn có tác dụng này à?
Ơn trời, đáp lại Trư Bát Giới chính là một cây gậy, Tôn Hầu Tử cười lạnh: "Ngươi còn như thế nữa, lão Tôn ta sẽ vì phật môn thanh lý môn hộ."
Trư Bát Giới nghe thế thì sun vòi, hắn vẫn rất sợ Hầu Tử.
Chẳng mấy chốc Hằng Nga đã trở lại, đổi thành một chiếc váy màu xanh nhạt.
"Tiên tử đẹp quá, dù mặc y phục kiểu nào cũng thật là..."
"Hằng Nga tiên tử, bản tràng chủ còn có chút việc, lần sau lại tiếp tục phẩm trà." Giang Thái Huyền đứng dậy cáo từ.
"Lão Tôn ta cũng có việc." Tôn Hầu Tử đặt ly trà xuống rồi rời đi.
"Khà khà." Trư Bát Giới cười tới nỗi sắp chảy cả nước dãi, tràng chủ với Hầu ca đang giúp hắn tạo cơ hội cho hai người ở riêng ư?
Hai người vừa đi, thần sắc hờ hững của Hằng Nga chợt trở nên lạnh lẽo, một cỗ hàn khí dày đặc kéo tới, Quảng Hàn Cung rung chuyển một chốc, rồi xuất hiện một con heo đông lạnh bay ra ngoài.