← Quay lại trang sách

Chương 1267 Mau tới cướp ta

Giang Thái Huyền và Hầu Tử hai mặt nhìn nhau, đồng loạt cười thành tiếng, bọn họ nhìn ra được Hằng Nga bực mình nên mới chủ động cáo từ.

Hằng Nga ngại động thủ trước mặt bọn họ, bọn họ vừa đi, Trư Bát Giới đã bị ném ra ngoài.

"Đại Thánh, Na Tra tới sớm hơn ngươi một bước, bây giờ đã là Thiên Thần đỉnh phong rồi." Giang Thái Huyền nói.

"Thằng nhóc Na Tra đó vậy mà lại tới trước lão Tôn?" Tôn Hầu Tử sốt ruột: "Thiên Thần đỉnh phong sao? Tràng chủ, ngươi nhất định phải cho ta thêm nhiều nhiệm vụ, còn phải cho lão Tôn giảng đạo nhiều vào."

"Ta thấy, Đạo của ngươi có thể sẽ khá thích hợp với một chủng tộc." Giang Thái Huyền ngẫm nghĩ rồi nói: "Thánh Viên tộc, có điều đối phương có Thần Vương, còn là hậu kỳ nữa, chưa chắc đã đồng ý nghe ngươi giảng."

"Thần Vương hậu kỳ?" Tôn Hầu Tử gật đầu: "Cũng không tệ, thế nên tràng chủ phải sắp xếp nhiều nhiệm vụ giúp lão Tôn sớm ngày trở thành Thiên Thần để đuổi kịp Na Tra, tới lúc đó Thần Vương gì cũng được, tới kẻ nào lão Tôn đánh chết kẻ đó."

"Không thành vấn đề." Giang Thái Huyền đáp ứng, sau đó truyền tin với hai thành nói rằng cường giả mới đồng ý giảng đạo, ai muốn nghe có thể tới đây.

Phụ tử Lục Thiên Lan tìm tới, Ngọc Hồng Sương cũng có mặt, bên cạnh còn xuất hiện một con rồng, là Ngọc Long Thành!

Rốt cuộc Ngọc Hồng Sương vẫn không nhịn được mà dẫn trượng phu qua đây, cùng nhau kiếm tiền phát tài phát lộc.

Giảng đạo bắt đầu, đầu tiên là Tôn Hầu Tử, sau đó là Hằng Nga.

Đương nhiên vẻ đẹp của Hằng Nga đã làm chấn động tất cả, cha con Lục Thiên Lan và Ngọc Long Thành thiếu chút đã không còn tâm trí nghe đạo, có mấy lần Ngọc Hồng Sương còn định dắt trượng phu nhà mình về nhà từ từ dạy lại.

May mà đạo Thái m của Hằng Nga tinh thâm, khiến mọi người đắm chìm trong đó nên mới không bị tha đi giữa chừng.

Tôn Hầu Tử lúc này khá nôn nóng, cấp thiết muốn tăng thực lực, thế nên hắn không ngừng yêu cầu Giang Thái Huyền cho hắn nhiệm vụ, nhưng gần đây rất an nhàn, dù gì Chân Thần đỉnh cũng không thể bày Cửu Khúc Hoàng Hà trận có khả năng trấn áp Thần Vương đỉnh phong như Vân Tiêu được.

Giang Thái Huyền chỉ có thể tận lực sắp xếp thời gian cho hắn giảng đạo, mấy chỗ xung quanh rất yên bình, mọi người đều đang nỗ lực kiếm tiền nên không có việc gì cần bọn họ phải ra tay.

Vả lại mỗi lần nghe đạo đều cần thời gian để chiêm nghiệm và tiêu hóa, vì vậy Tôn Hầu Tử hồi phục rất chậm.

Ngược lại, Hằng Nga không sốt ruột chút nào, rãnh rỗi thì ngồi trong Quảng Hàn Cung của mình, chẳng khác nào mấy cô nàng chỉ thích làm tổ trong nhà, ngày thường không có việc gì cũng sẽ không thấy người đâu.

Lần nào Trư Bát Giới cũng trông mòn con mắt, nhưng tràng chủ không đi, Hầu Tử không đi, hắn đi một mình sẽ bị đông thành tượng đá ngay, sau đó lại bị ném ra ngoài, sau mấy lần như vậy thì hắn chẳng dám bén mảng tới nữa.

Giang Thái Huyền bận rộn vì hai vị Thần Ma, liên tục mấy ngày trời không chú ý tới tình hình ở chiến trường Chư Thần.

Hôm nay, cuối cùng chiến trường Chư Thần cũng nghênh tiếp một biến cố mới, bí thược Chân Thần được đưa ra ngoài hết rồi!

Ngược lại không phải đưa hết toàn bộ mà vẫn giữ lại vài cái mà bọn họ cần, bọn họ còn đang định làm thêm vài Chư Thần lệnh đây này.

Chuyện này mấy người nhóm Long Hạo không hé môi nửa lời, nên chỉ có thể liên hệ với Tiểu Hàm Hàm, kết quả không thấy nó và Đế Tinh đâu, dù sao số lượng bí thược Chư Thần có hạn, phía bên kia cũng có người từ khi chiếm được bí thược đã trốn lủi đi đâu không thấy tung tích.

Mà không cần tới Long Hạo nói, các đại thế lực cũng đã rõ, bởi Chư Thần Bảng đã hiển hóa hình ảnh, hai mươi bảy cái cấp Thái Thượng!

Hai chiến trường khác cũng có ba cái, tính tổng cộng hết lại, thì ba chiến trường cấp Thái Thượng đã không còn dùng được nữa, mấy cấp bậc khác cũng gần như thế.

Các đại thế lực không tiếp tục chú ý tới Tứ Bảng lâu, nhóm thần minh cũng bắt đầu rút khỏi đó, trở về thế lực của mình, hoặc là tìm con mồi, nghĩ cách đoạt bí thược.

Tứ Bảng lâu cũng trở thành một trong những mục tiêu bị nhắm tới, bán được nhiều tin tức về bí thược như thế, lẽ nào bọn họ lại không giữ cái nào?

Hơn nữa, số tài nguyên mà bọn họ thu hoạch được đủ để khiến bất kỳ thế lực nào cảm thấy thèm thuồng.

Thần minh trong ngoài Tứ Bảng lâu đều bị Long Hạo đuổi về Đông Lam thành, chuyện tiếp theo không cần tới bọn hắn nữa.

"Giá trị của Tứ Bảng lâu đã cạn kiệt, không còn gì để lợi dụng nữa." Các thế lực lòng tỏ như gương.

Ngày nào cũng có thần minh ở bên ngoài nhìn chằm chằm vào Tứ Bảng lâu nhằm tìm xem cái vị suy trì trật tự, dùng một chưởng trấn áp Bán Thần Vương lúc trước có đó không, vị kia không hiện thân, trừ phi là Thần Vương của bọn họ ra tay, nếu không, ai cũng không dám càn rỡ ở Tứ Bảng lâu.

Đương nhiên, nếu bọn họ biến Tứ Bảng lâu bây giờ đã được Vân Tiêu bày Cửu Khúc Hoàng Hà, Thần Vương đỉnh phong có tới cũng vô ích thì chắc hẳn không có kẻ nào dám nảy ý đồ với nó, bọn họ đã nuôi Tứ Bảng lâu mập ụ rồi.

"Cứ có điêu dân muốn hại trẫm!" Long Hạo đeo Chư Thần lệnh, đắc ý đứng trước Tứ Bảng lâu, có bản lĩnh thì các ngươi xông lên đi.

Thần Vương không tới, con mẹ nó ta chỉ cần gọi đồ đệ của ta ra là cũng có thể đánh chết các ngươi, mà Thần Vương tới thì vừa khéo, có Chư Thần lệnh ở đây, ai dám động thủ, không cần tới Chư Thần Bảng, chỉ cần trực tiếp mời Vân Tiêu đại nhân giết một tên Thần Vương là xong, uy phong bừng bừng.

"Tiểu Hành Thiên, hôm nay ta và Vân Tiêu đại nhân, cùng với đồ đệ và Tô Thần ra ngoài, mai tới lượt ngươi." Long Hạo nói.

"Không thành vấn đề." Tiểu Hành Thiên gật đầu.

"Cầm chiêu bài của ta qua đây." Long Hạo cao giọng quát, Ngọc Phong lập tức khiêng một tấm bảng ra.

"Đậu má..."

Các thần minh ở bên ngoài giật nảy, ngươi điên rồi hả?

"Ta có bí thược, mau tới cướp ta?"