← Quay lại trang sách

Chương 1270 Uy hiếp

Lúc này, tại Đế Thần cung.

“Thần Vương đại nhân.” Đế Mộng cung kính nhìn Đế Thần Thần Vương, đây là một luồng thần lực hóa thân, không phải bản thể.

Đế Thần Thần Vương chắp tay mà đứng, chân giẫm lên hư không, nhìn xuống Đế Mộng: "Để Tô Thần thăm dò kỹ càng tài nguyên của Tứ Bảng lâu đang ở đâu."

“Thần Vương đại nhân, tài nguyên của Tứ Bảng lâu, chắc chắn là đang nằm trong tay của ba người Long Hạo.” Sắc mặt của Đế Mộng hơi thay đổi rồi vội vàng nói.

“Ừm, vậy thì hỏi thử nàng ta, vị Thần Vương ẩn giấu trong Tứ Bảng lâu là ai, là tu vi đằng cấp nào.” Đế Thần Thần Vương lại nói.

“Thần Vương đại nhân, đây là muốn ra tay với Tứ Bảng lâu sao?” Vẻ mặt của Đế Mộng liền vui vẻ, ba cái tên lừa gạt này, lẽ ra phải thu dọn từ lâu rồi.

“Đúng vậy, những tài nguyên đó của bổn vương không phải là dễ lấy!” Đế Thần cười lạnh một tiếng rồi nói: “Thông báo cho Tô Thần, trong ứng ngoại hợp, cướp đoạt tài nguyên của Tứ Bảng lâu.”

“Ba người Long Hạo sao?” Đế Mộng thăm dò nói.

“Ba người bọn họ tạm thời không thể chết, nếu thiên cơ đã bảo bọn họ chết ở trong tay Huyết Thiên Tinh, vậy thì quấn lấy bọn họ cũng không chết.” Đôi mắt của Đế Thần Thần Vương hơi híp lại, sát khí trong mắt liền loé ra.

Đế Mộng có hơi thất vọng: "Ta đã từng gặp qua Huyết Thiên Tinh rồi, còn tệ hơn rất nhiều so với bọn họ."

“Đây không phải là chuyện mà ngươi nên quan tâm, không giết được thì cũng có thể giết.” Đôi mắt của Đế Thần Thần Vương lạnh lùng, mang theo một tia hàn ý: “Còn có Nhiếp Hàn, cũng cùng thông báo, lần này lập được đại công, bổn vương sẽ không xử tệ với bọn họ.”

"Nhưng mà, Thần Vương đại nhân, trước đó Nhiếp Hàn xảy ra chuyện..."

Đế Mộng vẻ mặt khó coi, trước đó Nhiếp Hàn đã bị bắt sống, nhưng ngươi không ra tay giúp đỡ, mấy cây thần dược còn không nỡ, bây giờ muốn hắn giúp đỡ sao?

“Đây là mệnh lệnh của bổn vương. Nếu như không được, không phải vẫn còn có Dương Na sao?” Đế Thần Thần Vương hừ lạnh một tiếng: “Làm xong chuyện này, trong vòng ba ngày nhất định phải cho bổn vương câu trả lời, điều tra ra Thần Vương của đối phương, sẽ có người đích thân ra tay!"

Trái tim của Đế Mộng run lên, Dương Na? Lấy Dương Na uy hiếp? Vậy tình nghĩa tỷ muội này của mình, còn có thể còn lại cái gì chứ?

Thần Đế Đế Vương xua tay bảo Đế Mộng lui xuống, ánh mắt lạnh lùng: "Tứ Bảng lâu? Hay cho một Ma La bị lợi dụng điểm yếu uy hiếp, nếu không phải Ma La liên hệ với bổn vương, bổn vương vẫn còn bị các ngươi lừa gạt!"

"Cái gọi là thiên cơ, cũng chỉ là một trò cười, hy vọng lời Ma La nói là thật."

Đế Thần Thần Vương cười lạnh một tiếng, thần lực hóa thân ngay lập tức biến mất, rời khỏi Đế Thần cung.

Đế Mộng nhìn Dương Na, cuối cùng không nói lời nào, đi đến Tứ Bảng lâu.

Trước tiên nàng phải hỏi xem Nhiếp Hàn có đồng ý giúp đỡ hay không, nếu như đồng ý thì tình nghĩa tỷ muội sẽ không bị ảnh hưởng, về phần Tô Thần, rõ ràng là nội ứng, chắc chắn sẽ đồng ý.

Bước vào Tứ Bảng lâu, Đế Mộng thuận lợi tìm thấy hai người, mời bọn họ ra ngoài và nói ra tất cả mọi chuyện.

“Đế Thần cung ra tay với Tứ Bảng lâu ư?” Tô Thần có chút kinh ngạc: “Ta nghe Long Hạo nói, bọn họ và Đế Thần cung quan hệ cũng không tồi, Đế Thần Thần Vương sao có thể như vậy chứ?

“Tài nguyên, tài nguyên mà Tứ Bảng lâu thu thập được quá nhiều, đủ để khiến bất kỳ một thế lực nào động lòng.” Đế Mộng nghiêm nghị nói: “Hy vọng hai vị có thể giúp ta.”

“Đế Mộng, ta có câu này không biết có nên nói hay không?” Nhiếp Hàn nói, vẻ mặt không tốt lắm.

“Ta biết Nhiếp Hàn ca ca muốn nói gì, lần trước là ta có lỗi với ngươi.” Đế Mộng với vẻ áy náy nói.

“Ngươi rất tốt, ta nợ ngươi một ân tình, nhưng không nợ Đế Thần Thần Vương.” Nhiếp Hàn lạnh lùng nói: “Ngươi đã vì Đế Thần cung mà tranh giành biết bao nhiêu bí thược, lập được bao nhiêu đại công, bây giờ để ngươi làm chuyện này sao? Nếu như ta không đồng ý, ngươi phải làm thế nào? "

"Ta..." Đế Mộng mở miệng, nhưng lại im lặng.

"Ta nói một câu khó nghe, ở trong mắt Đế Thần, ngươi chỉ là một con chó, thậm chí đến một con chó còn không bằng." Nhiếp Hàn với vẻ mặt không chút lưu tình nói: "Một khi ngươi không còn giá trị, tất cả mọi thứ ngươi đều sẽ kết thúc."

Đế Mộng im lặng, những gì mà Nhiếp Hàn nói không sai, trong lòng nàng cũng biết rõ.

"Chuyện này ta đồng ý, ngươi cũng không cần phải khó xử, cứ coi như ta trả phần ân tình cho ngươi, về phần sẽ không xử tệ với bọn ta ư? Trễ rồi, ta không cần, hắn cũng không cho nổi!” Nhiếp Hàn kiêu ngạo nói.

Những gì ta muốn, Đế Thần Thần Vương có thể cho sao? Ngươi có tìm được ba vị sư phụ vung tay đã tạo ra công pháp cho ta không?

“Đa tạ.” Đế Mộng cảm kích nói.

“Không sao, ngươi không cần cảm ơn ta.” Nhiếp Hàn xua tay, ngươi thật sự không cần cảm ơn ta, khi nào trở về ta sẽ nói cho sư phụ ta biết kế hoạch của ngươi.

“Ngươi yên tâm đi, chỉ dựa vào tình tỷ muội này của chúng ta, ta nhất định sẽ giúp ngươi.” Tô Thần gật đầu, với vẻ mặt ta nhất định làm tốt, sau khi quay về, chúng ta sẽ thảo luận khi nào sẽ thông báo cho các ngươi.

Đế Mộng vui vẻ trở về, báo cáo chuyện này với Đế Thần Thần Vương và được khen ngợi.

Trong Tứ Bảng lâu, ba người Long Hạo nghe hai người kể lại, không khỏi hài lòng nhìn bọn họ: "Các ngươi làm rất tốt, đặc biệt là Nhiếp Hàn đồ nhi, làm rất đẹp."

“Sư phụ, đao pháp này?” Nhiếp Hàn vội vàng nói.

“Yên tâm, vi sư sẽ không quên công lao của ngươi.” Long Hạo vỗ ngực đảm bảo.

“Được rồi, nói tiếp phải làm thế nào.” Tô Thần nói: “Liệu có thể kiếm được tài nguyên hay không.”

Hiện tại nàng chỉ quan tâm đến điều này, liệu có thể kiếm được tài nguyên hay không và có thể kiếm được bao nhiêu tài nguyên.

"Trước tiên để bọn họ đợi vài ngày, hắn chẳng qua là kiêng nể Vân Tiêu đại nhân, không biết cụ thể tu vi của Vân Tiêu đại nhân, cũng không cách nào xác định được cụ thể là ai." Long Hạo nói.

Tô Thần gật đầu, khiêu khích một Thần Vương vẫn là rất đáng sợ, đặc biệt là ẩn nấp trong bóng tối, cho dù có thể hạ gục đám người Long Hạo cũng không dám làm quá đáng, ai biết được sau chuyện này vị Thần Vương đó sẽ làm ra chuyện gì chứ?

“Trước tiên cứ để cho hắn chờ, chúng ta chơi mấy ngày, ừm, ba đến năm ngày đi, tới lúc đó ngươi nói với Đế Mộng, Thần Vương sơ kỳ.” Long Hạo nói.

“Đi, chúng ta đi xem thử chiến trường Chư Thần này.” Long Hạo đứng lên, chắp tay sau lưng mà rời đi.