Chương 1271 Bạch Tam Thủy
Chiến trường Chư Thần, ba người Long Hạo hầu như đi tới đâu, đều có thần minh nhìn chằm chằm, Long Hạo không quan tâm chút nào, ngược lại còn cười khúc khích nhìn bọn họ: "Ta chính là thích biểu hiện này của các ngươi, nhìn không quen ngươi lại không giết được ta."
Một đám thần minh tức giận nghiến răng nghiến lợi, người của Hồn tộc và Thiên Vũ lâu thờ ơ nhìn, ánh mắt giống như đang nhìn một người chết.
"Long Hạo!"
Phía xa xa, Huyết Thiên Tinh lạnh lùng nhìn, hận không thể nuốt sống hắn.
“Không cần gấp, sư tôn đã xuất quan, đã bố trí xong cả rồi. Chỉ đợi sư tôn dứt ra rồi qua đây.” Thiên Ngữ lạnh lùng nói: “Lần này, bọn chúng chết chắc rồi.”
“Vâng, sư tỷ.” Huyết Thiên Tinh cố nhẫn nại, “Ta nhất định phải chém chết bọn chúng trước mặt hàng vạn thần minh.”
“Ngươi sẽ được như ý nguyện.” Thiên Ngữ nói: “Nếu không phải sư tôn lo lắng sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch của bọn họ, cũng sẽ không từ bỏ tài nguyên này. Chờ bọn hắn cướp tài nguyên đi chính là lúc ngươi ra tay chém chết đám người Long Hạo.”
Long Hạo cân nhắc, đá truyền tin sáng lên, Tiểu Hành Thiên truyền tin: "Long Hạo, nhanh quay lại, đưa Nhiếp Hàn đến đạo tràng ngay lập tức."
“Xảy ra chuyện gì vậy?” Sắc mặt của Long Hạo hơi thay đổi.
“Tiểu Hàm Hàm gửi thư đến, Ma La đã xuất quan rồi.” Vẻ mặt của Tiểu Hành Thiên rất trịnh trọng.
“Xuất quan thì xuất quan, có chuyện gì lớn đâu.” Long Hạo bĩu môi: “Ma La bây giờ đã không đủ để sợ nữa.”
Mặc dù là nói như vậy, Long Hạo vẫn trở lại Tứ Bảng lâu.
"Ma La không đủ để sợ, nhưng mà thêm Thượng Đế Thần cung, Hồn tộc và Thiên Vũ lâu, các thế lực khác cũng không thể không đề phòng. Chúng ta hiện tại chỉ có thể khẳng định rằng Thánh Viên, Ngọc Long, Bạch gia đều đứng về phía chúng ta." Ngọc Phong nói:" Chi bằng thêm hai vị Thần Vương nữa. "
“Đây không phải là hời cho bọn họ sao?” Long Hạo rất bất mãn.
“Đồ nhi, Tô Thần, các ngươi ký vào hợp đồng này.” Tiểu Hành Thiên lấy ra hai bản hợp đồng và nói: “Sau khi ký, chúng ta lập tức biến mong muốn của các ngươi thành hiện thực.”
“Tiền nợ?” Khóe miệng Tô Thần giật giật: “Ngươi là nói, giúp ta đột phá trước, sau đó để ta trả lại tài nguyên sao?
"Không sai." Tiểu Hành Thiên gật đầu: "Có đồng ý không?"
“Đương nhiên là đồng ý.” Tô Thần nhanh chóng ký tên, Nhiếp Hàn nghĩ cũng không nghĩ, trực tiếp ký tên, bên trên không có tiền nợ gì, chỉ có hiếu thảo với sư phụ định kỳ.
Gật đầu hài lòng và yêu cầu Na Tra đưa bọn hắn đến đạo tràng để nghe đạo, tiền nghe đạo, bọn họ đã trả rồi.
“Khi nào trở thành Thần Vương, khi nào trở về, nhớ kỹ, sau khi thành Thần Vương, không được bại lộ, phải âm điệu thấp, ẩn nấp.” Long Hạo lại nói.
Chịu đau hợp thành công pháp cho Tô Thần, để nàng vừa luyện tập vừa nghe đạo, về phần Nhiếp Hàn, mời Vân Tiêu viết một bản đao pháp, ném cho hắn, để hắn đến đạo tràng.
Cũng may, công pháp này không đáng là gì cả, chỉ là một thời cơ, không tốn bao nhiêu tiền, nếu không đám người Long Hạo thật sự sẽ hộc máu mất.
“Thật may là lần này kiếm được nhiều tiền.” Long Hạo nói.
“Sau này lấy lại là được rồi.” Tiểu Hành Thiên chuyển ghế, trực tiếp đi ra ngoài tận hưởng ánh nắng mặt trời, nhân tiện tiếp tục cập nhật danh sách Tứ Đại Sỉ Nhục Bảng.
Bên ngoài Tứ Bảng lâu, thần minh rình mò càng ngày càng ít, hình như là từ bỏ rồi, chỉ có một số ít người biết rõ rằng chuyện trọng đại thực sự sắp sửa xảy ra.
Năm ngày sau, Tô Thần và Nhiếp Hàn trở lại, có kinh ngạc cũng có tức giận, ánh mắt nhìn đám người Long Hạo tràn đầy oán hận trong lòng: "Ba tên lừa gạt các ngươi."
“Biết tầm quan trọng của tiền bạc rồi chứ?” Long Hạo vui mừng, tình ý sâu xa nói: “Sau này phải chăm chỉ kiếm tiền, trước tiên trả nợ đã. Nhiếp Hàn phải thường xuyên hiếu thảo với sư phụ, tuyệt đối đừng quên.”
“Vậy thì Thần Vương ẩn giấu của chúng ta là ai?” Nhiếp Hàn hỏi.
“Bạch Miểu Thần Vương sơ kỳ.” Long Hạo thì thầm nói, đương nhiên phải đổi tên: “Cứ gọi là Bạch Tam Thuỷ.” (*)
(*) Trong chữ Miểu có ba chữ Thủy
Cái tên đổi này của ngươi có phải là quá tuỳ tiện rồi không? Người ta Tam Thuỷ, ngươi gọi là Bạch Tam Thuỷ? Nếu như gọi Bạch Tinh thì sao?
Tô Thần dứt khoát thông báo qua, Đế Mộng nhanh chóng trả lời: "Có thể tìm cách lôi kéo Bạch Tam Thuỷ được không?"
"Có thể, nửa đêm ta sẽ bảo Long Hạo ra ngoài, Bạch Tam Thuỷ sẽ bảo vệ hắn, còn tài nguyên cũng đã điều tra rõ, có một mật thất ở trong Tứ Bảng lâu, có trận pháp bao phủ." Tô Thần lại nói: "Tài nguyên nhiều như vậy, bọn họ không dám mang trên người."
"Đa tạ Tô Thần tỷ tỷ." Đế Mộng cảm kích không ngớt:" Sau chuyện, ta nhất định sẽ xin Thần Vương giúp tỷ đột phá. "
“Đa tạ.” Tô Thần bỏ lại một câu không nói thêm nữa, đột phá? Ta đã là Thần Vương rồi, ngươi vẫn là nên lo lắng cho Đế Thần Thần Vương của nhà ngươi đi, hi vọng lần này sẽ không quá thê thảm.
Thời gian nửa đêm nhanh chóng đến, Long Hạo ngẩng cao đầu đi về phía Tứ Bảng lâu, theo bên cạnh là một người đàn ông trung niên xa lạ, còn có Nhiếp Hàn.
Chiến trường Chư Thần, cũng trở nên yên lặng đến lạ thường, không giống như thường ngày, khắp nơi đều lay động.
Một Thần Linh thiếu niên đi về phía trước trong đêm tối, từng bước đi theo sau ba người Long Hạo.
Khi đi được trăm dặm, tốc độ của thanh niên đột nhiên tăng lên, tốc độ của Long Hạo vốn chậm rãi, ngay tức khắc bị đuổi kịp.
“Ngươi là?” Long Hạo với vẻ mặt khó hiểu.
“Nghe đồn đại danh Long Hạo lâu chủ của Tứ Bảng lâu, hôm nay được gặp, thật là có phúc ba đời.” Thần Linh bình tĩnh nói.
"Quá khen, quá khen." Long Hạo với vẻ mặt hưởng thụ nói: "Ngươi rất biết nói chuyện, ngươi tên là gì vậy? Sau này theo ta, bảo đảm có tiền tiêu."
"Ta không chỉ biết nói chuyện, mà còn biết giết..."
“Còn biết giết người, đúng không?” Long Hạo bĩu môi: “Thiên Vũ Thần Vương của Thiên Vũ lâu?
Trước đó tóm được người của Thiên Vũ lâu, sớm đã thẩm vấn ra thông tin, biết rằng Thiên Vũ Thần Vương hoá thân thành một vị Thần Linh, ẩn nấp trong thần minh, trước giờ luôn không tìm kiếm, chỉ chờ hắn xuất hiện.
Thần Linh: "..."
Ta bị lộ khi nào vậy?
“Bất luận ngươi biết được từ đâu, hôm nay Tứ Bảng lâu của ngươi phải bị phá hủy!” Thiên Vũ Thần Vương hừ lạnh một tiếng, trong mắt hiện lên sát ý đậm đặc: “Ta phế bỏ ngươi, Huyết Thiên Tinh có thể dễ dàng chém chết ngươi, để thiên cơ này thành sự thật."
“Nào, nào, ta ở đây, ngươi tới giết đi.” Long Hạo chủ động tiến lên, với biểu cảm chịu chết: “Đánh ở đây, một chưởng đánh xuống, ta chắc chắn sẽ chết.”
Ngươi đang chơi cái trò gì vậy? Muốn chết hả?