← Quay lại trang sách

Chương 1316 Chẳng lẽ các ngươi không thích à?

Các thanh niên thiên tài có chút bối rối, đồng thời cũng hơi lay động, nhưng càng nhiều hơn chính là phẫn nộ và ghen ghét: “Ngươi với Hoàng Linh Nhi có chuyện gì với nhau?”

Mẹ nó còn là chuyện không thể không nói, ngươi chạy tới chọc bọn ta, để bọn ta đánh chết ngươi à?

“Động não tí đi.” Long Hạo xem thường một tiếng, nói: “Quyển sách này sẽ dạy ngươi làm cách nào để ở chung với Hoàng Linh Nhi, không phải cái kiểu ở chung giống như các ngươi nghĩ, không tin ngươi nhìn xem, thái độ của Hoàng Linh Nhi đối với ta tuyệt đối không giống các ngươi.”

“Có thể có khác biệt gì?” Một đám các thiên tài nhíu mày.

Sắc mặt Hoàng Linh Nhi biến thành màu đen, ta rất muốn giết chết ngươi, rốt cuộc ngươi muốn chơi trò gì?

“Ta với Hoàng Linh Nhi, là tri kỉ.” Long Hạo ngạo nghễ một câu: “Ta hiểu rất rõ nàng, có phải không, Linh Nhi?”

“Linh Nhi?” Một đám các thiên tài không bình tĩnh nổi nữa, xưng hô này quá thân mật.

Phượng Hoàng lão tổ là Thần Vương hậu kỳ, Hoàng Linh Nhi là tiểu công chúa của Phượng Hoàng tộc, thiên phú và địa vị của nàng đều khiến các thế lực lớn hài lòng, đặc biệt là khi đi xong lộ trình Thần Vương ở thử luyện của Ngọc Long tộc, nó vô cùng thích hợp để tiến hành bồi dưỡng cho Thần Vương.

Nếu như có thể cưới được Hoàng Linh Nhi, thân phận địa vị của bọn họ cũng sẽ tăng lên, quan trọng là có thể được Phượng Hoàng tộc ủng hộ, đây cũng là nguyên nhân lớn nhất khiến bọn họ hao tâm tổn trí theo đuổi nàng.

“Đúng, Hạo Hạo nói không sai, bọn ta là tri kỉ.” Hoàng Linh Nhi lộ ra một tia nụ cười, đi đến bên cạnh Long Hạo, ôm nhau thân mật, hung hăng ngắt hắn một cái, truyền âm nói: “Rốt cuộc ngươi muốn chơi trò gì?”

“Đáng tiếc, ta không thích ngươi.” Vẻ mặt Long Hạo ghét bỏ đẩy nàng ra: “Chúng ta làm bằng hữu là được rồi, đừng vượt rào.”

Hoàng Linh Nhi: “...”

Ta có câu nói, không biết có nên nói hay không?

Mật đám thanh niên thiên tài tái mặt, ngươi đây là có ý gì, Hoàng Linh Nhi có ý với ngươi mà ngươi còn không vui sao? Bọn ta muốn theo đuổi cũng theo không được đây này!

“Ta đi làm việc.” Hoàng Linh Nhi không muốn ở lại bèn quay người rời đi, nàng mà còn ở đây nữa chắc sẽ bị tên này làm tức chết.

“Tiểu tử, đến tột cùng ngươi là có ý gì?” Hoàng Linh Nhi vừa đi, sắc mặt các đại thiên tài âm trầm xuống, hiện ra hàn ý dày đặc.

“Chư vị bình tĩnh, ta đã nói rất rõ ràng, ta không thích Hoàng Linh Nhi.” Long Hạo vội vàng giải thích: “Ta với Hoàng Linh Nhi thân mật như vậy, hoàn toàn là nhờ ba quyển sách được viết ra sau nhiều năm quan sát bằng hữu này.”

“Ba quyển sách này sao?” Các thiên tài nhướn mày.

“Không sai, ngươi biết làm cách nào có được ba quyển sách này không? Nào, các ngươi đi theo ta.” Long Hạo đắc ý ngẩng đầu lên, kéo bọn họ đi sang một bên, thấp giọng nói: “Ta vì việc này, thậm chí còn mua chuộc tộc nhân Phượng Hoàng tộc, còn có hảo hữu Thiên Mộng của Hoàng Linh Nhi, ghi chép lại đặc điểm của Hoàng Linh Nhi, sau đó dùng cái này để bắt đầu làm quen.”

“Ngươi cũng bắt đầu theo đuổi nàng?” Sắc mặt các thiên tài càng thêm khó coi, cách theo đuổi ngươi hiển nhiên có hiệu quả, mẹ nó bây giờ ngươi nói chuyện này ra, thuần túy là chọc bọn ta tức chết phải không?

“Đây chẳng qua là thí nghiệm, kết quả, các ngươi nhìn thấy hiệu quả rồi đấy, nếu như các ngươi dựa theo ba quyển sách này mà làm, nhất định có thể thành công.” Long Hạo nói: “Không cần lo lắng vấn đề của ta, vừa rồi ta làm mất mặt Hoàng Linh Nhi như vậy, các ngươi cảm thấy ta còn có hi vọng sao?”

Các thiên tài sững sờ, đúng vậy, vừa rồi Long Hạo không cho Hoàng Linh Nhi chút mặt mũi nào, khiến nàng khó xử rời khỏi, hiện tại trong lòng nàng chắc chắn đang hận chết Long Hạo.

“Nào, một cây thần dược một bản, chỉ cần thần dược cấp Thần Nhân là có thể mua được, tiểu công chúa của Phượng Hoàng tộc sẽ là vật trong túi của ngươi, có lời như thế, các ngươi không động lòng sao?” Long Hạo thấp giọng nói.

“Ta muốn hết ba quyển.” Một vị thiên tài vội vàng lấy một cây thần dược cấp Chân Thần ra: “Ta không có cấp Thần Nhân, hay là, ngươi lại...”

“Ta lại cái gì? Câu nói đầu tiên trên sách, Hoàng Linh Nhi thích người ra tay hào phóng, ngươi dùng một cây cấp Chân Thần mua ba quyển sách, trong túi cũng không còn lại bao nhiêu, lúc đó nàng còn phải tìm ngươi sao?” Vẻ mặt Long Hạo bất mãn nói: “Nhìn dáng vẻ keo kiệt của ngươi, đáng đời Hoàng Linh Nhi chướng mắt ngươi.”

Thiên tài: “...”

Mẹ nó, ta không thèm nữa, cũng không cần ngươi tìm thần dược khác của ta để thanh toán nữa, ngươi cầm lấy toàn bộ đi.

“Vừa vặn, ta có cấp Thần Nhân, ta dùng bốn cây mua, dư một gốc mời huynh đệ uống rượu.” Một vị thiên tài nói.

“Hào phóng, người Hoàng Linh Nhi thích chính là loại như ngươi.” Long Hạo giơ ngón tay cái lên.

“Hào phóng sao?” Vị thiên tài không bình tĩnh được nữa, bốn cây cấp Thần Nhân này, kém xa một cây cấp Chân Thần của ta, mẹ nó ngươi nói hắn hào phóng, nói ta keo kiệt hả? Mẹ nó chứ!

“Mau tới mua nào, sách này số lượng có hạn.” Long Hạo mở miệng lần nữa: “Bán xong là hết luôn, tới trước được trước.”

“Ta lấy ba quyển.”

“Ta lấy ba quyển...”

Trong nháy mắt, trước mặt Long Hạo vây đầy thiên tài, tất cả đều mua ba quyển sách.

“Mọi người đừng mua.” Lúc này, một tiếng quát lạnh truyền đến, vị thiên tài đã trả bằng Chân Thần dược trước đó âm trầm chen chúc tới: “Long Hạo, ngươi dám lừa bọn ta?”

“Lừa? Ngươi có ý gì?” Long Hạo nhíu mày.

“Ba quyển sách này của ngươi, mẹ nó toàn là nói nhảm, hơn nữa chỉ có một câu mà bị ngươi viết đi viết lại mấy trăm lần, lừa thần dược của bọn ta!” Vị thiên tài này tức giận nói: “Mọi người đừng mua, tên này đang lừa thần dược của chúng ta.”

“Ta cũng vậy, Long Hạo, ngươi đang tìm chết!” Các thanh niên mua sách còn lại cũng phẫn nộ.

“Hắn ghi cái gì cơ? Có thể cho bọn ta xem thử hay không?” Các thiên tài vẫn chưa mua còn lại hiếu kì.

“Lấy xem đi.” Các thiên tài tức giận nói.

“Hoàng Linh Nhi yêu tiền nhất, tiền chính là tài nguyên, không có tiền thì theo đuổi nữ nhân con mẹ gì, ở đây lặp lại mấy trăm lần.” Một vị thiên tài đọc lên, sắc mặt cực kỳ phức tạp.

Mẹ nó ngươi đang đùa ta, có ai không thích thần dược chứ? Câu nói kia của ngươi là muốn lừa thần dược của bọn ta?

“Đúng rồi, đây là đặc điểm lớn nhất của Hoàng Linh Nhi đó, có cái gì không đúng sao?” Mặt Long Hạo không thay đổi nói: “Chẳng lẽ các ngươi không thích à?”

Một đám người trầm mặc: “...”

Thích, mẹ nó ai không thích tài nguyên chứ?