← Quay lại trang sách

Chương 1317 Nếu ngươi không nhận, bọn ta chết cho ngươi xem

“Hoàng Linh Nhi tuyệt sẽ không nông cạn như ngươi nói vậy.” Một vị thiên tài nói.

“Đáng tiếc, Hoàng Linh Nhi nông cạn như thế đấy.” Long Hạo khẽ thở dài, thương hại nhìn bọn họ: “Các ngươi thật là ngu xuẩn, ta đã dùng phương pháp mau lẹ nhất nói cho các ngươi biết, sao các ngươi nghĩ mãi không thông vậy?”

“Ngươi nói hươu nói vượn!” Các thiên tài cả giận nói.

“Bình tĩnh chớ vội, nghe ta giải thích với các ngươi.” Long Hạo nâng tay lên, thấp giọng nói: “Không biết các ngươi có từng nghe qua một câu chưa, nữ nhân gả đi như tát nước ra ngoài, nếu như Hoàng Linh Nhi xuất giá, Phượng Hoàng tộc sẽ còn bồi dưỡng nàng như vậy sao?”

“Sẽ không, bởi vì gả cho ai thì sao này phải đi theo người đó, Phượng Hoàng tộc nhiều lắm là cho chút sính lễ, về sau tuy thỉnh thoảng cũng sẽ ngỏ lời hỏi thăm, nhưng tuyệt sẽ không cho tài nguyên tu luyện mỗi tháng giống như bây giờ, như vậy, đổi thành các ngươi cho à? Cho nổi không?”

“Các ngươi đều cho không nổi, tộc đàn của các ngươi cũng chưa chắc sẽ đem tài nguyên đổ hết lên người Hoàng Linh Nhi, để bồi dưỡng một vị Thần Vương, hao phí quá lớn, cho nên ta nói cho các ngươi biết đặc điểm này, chính là tốt cho các ngươi.”

“Các ngươi biểu hiện ra thứ mà các ngươi có là tài nguyên, và thứ mà các ngươi không bao giờ thiếu cũng chính là tài nguyên, loại xa hoa, hào sảng, hào phóng này sẽ khiến Hoàng Linh Nhi cảm thấy đi theo các ngươi sẽ không thiếu thốn tài nguyên, có thể thuận lợi tu thành Thần Vương.”

Long Hạo liến thoắng: “Không phải ta bảo Hoàng Linh Nhi nông cạn, đó thật chất chỉ là một sự bảo hộ, cho nàng cảm thấy rằng các ngươi có thể gánh vác tài nguyên tu luyện của nàng, để nàng yên tâm gả cho ngươi, mà không phải gả cho một tên phế vật ngay cả thê tử cũng nuôi không nổi.”

Các thiên tài trầm mặc, nói như vậy, hình như thật sự có lý nhỉ? Chỉ là, theo đuổi một Hoàng Linh Nhi cần bao nhiêu tài nguyên, tu luyện sau này còn cần bao nhiêu tài nguyên nữa?

“Cái các ngươi cần chính là theo đuổi Hoàng Linh Nhi, về phần sau này, ta lấy thân phận người từng trải nói với ngươi, đến lúc đó khi hết thảy đã định, Hoàng Linh Nhi có muốn đổi ý cũng không được, Phượng Hoàng tộc sẽ không chịu mất mặt như thế.” Long Hạo lại nói.

Hai mắt một đám thiên tài tỏa sáng, đúng vậy, chỉ cần quấn lấy Hoàng Linh Nhi, khi mọi chuyện đã đâu vào đấy, Hoàng Linh Nhi còn có thể đổi ý hay sao?

“Ta chỉ có thể giúp các ngươi tới như vậy thôi.” Long Hạo thở dài một tiếng, phẫn uất mà nói: “Thế mà các ngươi xuyên tạc ý tốt của ta.”

“Long Hạo huynh đệ, là bọn ta sai, thần dược này... Được rồi, xem như thiếu ngươi một ân tình.” Một vị thiên tài vứt xuống một câu, trực tiếp rời đi, thần dược đã được lấy ra lại cất đi.

Long Hạo cắn răng nhìn, mẹ kiếp, tất cả các ngươi đều định dâng hết lên Hoàng Linh Nhi, không lãng phí ở trên người của ta đúng không?

Nhìn các thiên tài tán đi, Long Hạo sờ lên nhẫn không gian, thở dài một tiếng, đứng dậy rời đi, lần này hắn thật sự không kiếm được bao nhiêu.

“Làm không tệ.” Giang Thái Huyền khen ngợi một tiếng, đứng dậy vào phòng.

Hoàng Linh Nhi đang bận rộn phân phó các Phượng Hoàng xử lý cần thận các loại khoáng thạch, vận chuyển về Niết Bàn Hỏa Sơn.

“Hoàng Linh Nhi.” Một tiếng la truyền đến, một đám thiên tài nhanh chóng lao qua.

“Tại sao các ngươi lại tới đây? Không nhìn thấy ta đang bận à?” Lông mày Hoàng Linh Nhi khẽ chau lại, mang theo một tia tức giận.

Bây giờ nàng thật sự không có tâm tình để ý tới đám người này, chỉ muốn nhanh chóng xây dựng xong đất tổ, để đất tổ mạnh thêm một phần, dễ ứng phó biến đổi lớn không lâu sau đó.

“Hoàng Linh Nhi, đây là một ít Thiên Thần dược, ngươi cầm trước.” Một vị thiên tài hào phóng lấy thần dược ra, để lên tay Hoàng Linh Nhi.

“Ta đây cũng có Thiên Thần dược.”

“Ta đây có Thái Thượng Chân Thần.”

Thần sắc Hoàng Linh Nhi ngơ ngác, mẹ nó tình huống này là sao, các ngươi chạy tới đây là để đưa thần dược cho ta? Có phải các ngươi có bệnh không hả, tự dưng ai cũng lại đây đưa thần dược cho ta thế?

“Ta, ta không thể nhận.” Mặc dù biết tiền trân quý, nhưng đầu đươi chuyện này không rõ ràng, Hoàng Linh Nhi chỉ cảm thấy phỏng tay.

“Hoàng Linh Nhi, ngươi nhất định phải nhận lấy, bấy nhiêu đây chẳng đáng là bao, gia tộc của ta không bao giờ thiếu thần dược.” Một vị thiên tài hào sảng nói.

“Gia tộc ta cũng không thiếu thần dược, các loại tài nguyên khác cũng không thiếu.”

“Gia tộc ta...”

Hoàng Linh Nhi: “...”

Đám người này, tuyệt đối có bệnh! Còn bệnh không nhẹ.

“Vậy ta nhận nhé? Là các ngươi bắt ta nhận đó.” Hoàng Linh Nhi suy nghĩ, nói.

“Nhận, nhất định phải nhận, nếu ngươi không nhận, hôm nay bọn ta chết cho ngươi xem.”

Được thôi, vì sự an toàn của tính mạng các ngươi, ta đành nhận vậy, Hoàng Linh Nhi hoàn toàn bối rối, đầu óc của mấy người này bị lừa đá hư mất rồi sao?

Sau khi hoang mang nhận lấy thần dược, Hoàng Linh Nhi lại tiếp tục bận rộn, sắc mặt khi nhìn bọn họ đã tốt lên không ít, ngữ khí cũng nhu hòa một cách lạ kỳ: “Chư vị công tử, ta còn phải bận rộn vì đất tổ, không cách nào chiêu đãi các ngươi.”

“Hoàng Linh Nhi tiểu thư yên tâm, bọn ta tự lo, ngươi cứ bận bịu, cứ bận bịu.” Dáng vẻ tươi cười trên mặt các thiên tài cũng xán lạn hơn không ít, đưa thần dược quả nhiên hữu hiệu, Hoàng Linh Nhi trước kia, ngay cả mắt cũng không nhìn thẳng bọn họ.

Hoàng Linh Nhi rất hoang mang, nhưng đám người này không dây dưa nàng, cũng khiến nàng thở phào, chuyên tâm bận chuyện của mình.

Các thiên tài đi không bao lâu, lại nghe thấy một thanh âm khó chịu vang lên: “Thì ra Hoàng Linh Nhi là loại người này, khi nào nhận thần dược của người ta mới chịu bày sắc mặt tốt với người ta, nịnh bợ như thế, thật sự là không biết xấu hổ.”

“Đúng rồi, trước kia sao lại không nhìn ra kia chứ, Hoàng Linh Nhi này mắc ói quá trời, đây là đang xem những cái kia thiên tài tuấn kiệt đó như khỉ mà đùa nghịch nhỉ? Lừa thần dược của người ta...”

“Các ngươi thuộc tộc đàn nào? Sao lại cả gan dám mắng chửi Hoàng Linh Nhi, thần dược là do chính bọn ta muốn đưa, bọn ta có thần dược, bọn ta cam tâm tình nguyện.” Các thiên tài khó chịu, không dễ dàng gì mới có chút khởi sắc, ấy vậy mà lại có người lời ra tiếng vào, định cố tình phá hỏng chuyện của bọn họ hả?

“Bọn họ cũng đang theo đuổi Hoàng Linh Nhi.” Long Hạo đúng lúc xuất hiện: “Nhưng bọn họ không có thần dược.”

“Không có thần dược sao? Nghèo chết khiếp, không có tiền thì theo đuổi nữ nhân cái gì?” Các thiên tài lập tức hiểu rõ, đây là đang ghen ghét bọn họ!

Kẻ nghị luận đàm luận vài câu, thẹn quá thành giận rời đi.