Chương 1346 Thần Ma Tiên Thiên
Đại nhân, tha cho hắn đi." Phượng Hoàng lão tổ nói.
"Đa tạ, đa tạ." Thanh niên vô cùng cảm kích, hắn đã nhận ra lời nói của Phượng Hoàng lão tổ có tác dụng, có chết hay không, đều phải xem sắc mặt của tôn Thần Vương đỉnh phong Phượng Hoàng lão tổ này.
Hậu Thổ khẽ gật đầu, nàng nâng tay, đầu lâu của thanh niên lập tức hóa thành một luồng sáng bay lẫn vào hư không, trở về nơi hắn đang bế quan khi nãy.
"Không ngờ Thần giới lại chỉ là một ván cờ, một trại chăn nuôi trong Thần Hoàng Vực." Phượng Hoàng lão tổ thở dài: "Ảnh hưởng mà Thần Hoàng đỉnh phong gây ra quá lớn, nếu thật sự giết hắn, thì ta cũng chẳng có tiền để đối phó với các Thần Hoàng còn lại."
Mọi người gật đầu, nếu gây lớn chuyện, đạo tràng chắc chắn sẽ không sợ, có Hậu Thổ Nương Nương ở đây, bao nhiêu kẻ tìm tới cũng đều phải chết, nhưng bọn họ lại không giống như vậy, một lần thuê một trăm vạn, dù có tiêu sạch tiền cũng không thể nào giết hết được đám Thần Hoàng đó, cũng chỉ có mỗi tràng chủ mới có gan nói câu quét sạch nhóm Thần Hoàng.
Mà hiển nhiên đối phương cũng đã bị dọa sợ vỡ mật, giữ hắn lại có tác dụng hơn giết chết hắn, tới lúc đó khi đến Thần Hoàng Vực cũng có thể bớt được một ít phiền toái.
"Chư vị, xin các vị giúp bản tràng chủ xem xem đây là thần thú cấp mấy? Thịt có ngon hay không?" Giang Thái Huyền nhìn xác của hai con thú khổng lồ, dằn lòng không được bèn hỏi, hắn không biết hai giống này.
Trong hai con thần thú này, một con thì mọc vảy toàn thân, có hơi giống con tê tê, nhưng trên lưng lại có cánh, một con khác thì có bốn chân, cả người đen sì lại còn có lông, nhìn có chút giống chó.
"Tràng chủ, bọn ta cũng không biết có ngon hay không, phải ăn thử mới biết được." Phượng Hoàng lão tổ trả lời ngay lập tức: "Chờ ta kiếm tài nguyên của bọn chúng, cải thiệt bữa ăn cho yến tiệc hôm nay."
"Không sai, cải thiện bữa ăn, chúng ta có thể nếm thử thịt Thần Hoàng." Một nhóm Thần Vương chảy nước miếng nói.
"Tràng chủ, bọn ta về trước." Vân Tiêu mở miệng nói, thịt Thần Hoàng không lọt nổi vào mắt các nàng, không có hứng ăn.
"Ừ, mọi người vất vả rồi." Giang Thái Huyền không ép, họ cũng không phải Thần Ma đỉnh cấp mà là Thần Ma Tiên Thiên, coi thường loại cao cấp như thế này cũng rất bình thường.
Chẳng qua hắn cũng không quên quét mặt nhìn thông tin của Hậu Thổ, lúc trước hắn đã xem qua rồi, nay lại đọc thêm một lần nữa:
Thần Ma Tiên Thiên:
Hậu Thổ: Hậu Thổ Nương Nương (Hậu Thổ Tổ Vu)
Ấu niên kỳ: Thần Vương đỉnh phong!
Thần công: Lục Đạo Luân Hồi Chân Kinh (Tiên Thiên), Cửu Chuyển Huyền Công (thiếu) (Tiên Thiên)
Thần Ma bất diệt thể: Hỗn Nguyên Bất Diệt Thể
Thần khí: Lục Đạo Luân Hồi bàn (đạo khí Tiên Thiên)
Thiên phú: Thân tại luân hồi, Thiên Đạo bất khả diệt! Có thể kích phát sức mạnh Thiên Đạo khi tác chiến
Thân tại luân hồi, Thiên Đạo bất khả diệt, có thể kích phát sức mạnh Thiên Đạo khi tác chiến, lúc này trái tim bé bỏng của Giang Thái Huyền đang đập thình thịch, khó trách Hậu Thổ dám nói nếu có thể lấy được Lục Đạo Luân Hồi bàn thì tặng cho người ta cũng được.
Lục Đạo Luân Hồi bàn chính là địa phủ, chỉ là đã bị Hậu Thổ luyện thành chí bảo, ở nơi có bàn Luân Hồi, ngay cả Thiên Đạo cũng không thể làm gì được, có thể mang nó đi mới lạ.
"Hệ thống, ta nhớ Hỗn Nguyên Kim Đấu của Vân Tiên cũng là thần khí Tiên Thiên, mà Lục Đạo Luân Hồi bàn này của Hậu Thổ lại là đạo khí Tiên Thiên, hai thứ này có gì khác nhau sao?" Giang Thái Huyền hỏi.
"Ting, ký chủ về sau sẽ rõ." Hệ thống trả lời.
Được thôi, Giang Thái Huyền không hỏi thêm nữa, dù sao có hỏi hay không cũng biết chắc Hỗn Nguyên Kim Đấu không mạnh bằng Lục Đạo Luân Hồi bàn.
"Thần Ma Tiên Thiên vừa ra đời đã là Thần Vương đỉnh phong, đúng là vô địch thật mà, không hổ là Thần Ma Tiên Thiên." Giang Thái Huyền lại nhìn sang chỗ hiển thị tu vi của Hậu Thổ, vừa mừng rỡ vừa cảm thấy đây vốn là chuyện đương nhiên.
Đối nghịch với Thần Ma Tiên Thiên trong chốn hồng hoang là chúng nhân như con ong cái kiến, thân là Thánh Nhân bất diệt trong hàng vạn hàng tỷ năm, dưới Thánh Nhân, tất cả mọi người đều chỉ là giun dế, nếu không có thực lực như thế này, thì cũng uổng cho thân phận Thánh Nhân.
Trong lòng Giang Thái Huyền kích động, trong Thần giới này còn ai là đối thủ kia chứ? Tới người nào treo người đó lên đánh!
Có điều sự kích động này cũng chỉ trong thoáng chốc, hắn vẫn chưa bị mê muội mất lý trí, có quỷ mới biết trên thế giới này có tồn tại cấp bậc Thánh Nhân hay không, lịch sử của Thần giới quá lâu đời, cũng đã xuất hiện không ít cường giả cấp Thần Đế, nói không chừng thật sự từng có một, hai người đột phá tới cảnh giới này, chỉ là không biết hiện tại đã chết mất xác ở đâu rồi.
Sau khi xem xong thông tin, Giang Thái Huyền bắt đầu đắm chìm trong sự nghiệp nấu nướng, thịt Thần Hoàng đương nhiên phải do hắn - người có tay nghề tốt nhất làm bếp chính, những người còn lại thì làm trợ thủ.
Phượng Hoàng lão tổ thu thập tài nguyên xong thì lấy một nửa, số còn lại thì chia cho nhóm Tiểu Hành Thiên, dù sao cũng không thể quên phần của bằng hữu được.
"Tràng chủ, ngươi nói xem chừng nào chúng ta mới đến Thần Hoàng Vực được? Thái m Thái Dương của tiểu điệt nữ phỏng chừng có thể tạm dùng được rồi." Long Hạo nói: "Trên đường đi cũng có thể nhờ Hằng Nga đại nhân chỉ điểm, ở đó có rất nhiều thần dược, chúng ta không thể để người khác lãng phí chúng."
"Đúng đó, chúng ta nhất định phải đi." Ngọc Long Thần Vương cũng lên tiếng: "Nhiều thần dược như thế đều là tiền, cái đám người nguyên thủy chưa được khai hóa kia chắc chỉ biết nhét thẳng vào mồm."
Giang Thái Huyền xua tay: "Xử lý xong thịt Thần Hoàng này đã, chuyện đến Thần Hoàng Vực không cần gấp, ngày mai là có thể đi rồi."