Chương 1389 Hỗn Độn Tạo Hóa
Ông
Vừa dứt lời, một cỗ lực lượng vô hình lập tức giáng xuống, bao phủ Giang Thái Huyền và Hậu Thổ, hai người không có chút năng lực phản kháng nào, trực tiếp bị cỗ lực lượng này chuyển dời đến một vùng không gian khác – là một không gian Hỗn Độn.
Bốn phía trần đầy năng lượng Hỗn Độn tối tăm mờ mịt, khiến người ta không thể phân rõ phương hướng, đồng thời không cảm giác được thời gian, hoàn toàn tĩnh mịch.
Năng lượng Hỗn Độn trong nháy mắt đè ép lao đến, một luồng ánh sáng xanh tuôn ra tràn vào trong cơ thể Giang Thái Huyền, sức ép lập tức tiêu tán, hắn vội vàng lấy căn nguyên Thần Ma cao cấp ra, nhanh chóng luyện hóa.
Hậu Thổ nhấc chưởng, Lục Đạo Luân Hồi bàn lại xuất hiện, uy áp khổng lồ quét sạch tứ phương, uy áp khổng lồ vượt qua cả Thần Đế trấn áp Hỗn Độn, cưỡng ép thu nạp nguồn năng lượng Hỗn Độn dồi dào vào cơ thể, đồng thời nàng duỗi một ngón tay ra, năng lượng Hỗn Độn xung quanh càng thêm điên cuồng không vào bên trong cơ thể Giang Thái Huyền, trợ giúp hắn nâng cao thực lực.
Giang Thái Huyền bên này bế quan, Thần Hoàng Vực lại nhấc lên đợt sóng to gió lớn.
Tiểu Hàm Hàm chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi đã từ Chân Thần vọt thẳng đến Thái Thượng Chân thần, chuyện này ai cũng có nhìn ra vấn đề, đây cũng không phải là việc mà chỉ cần có tư chất là có thể làm được.
Cho dù có tư cách thành Thần Đế thì ở trước mặt Tiểu Hàm Hàm cũng bị treo lên đánh, sau đó bị ném ra ngoài mười vạn tám ngàn dặm.
Dòng chảy ngầm dưới Thần Hoàng Vực ngày càng gay gắt, mấy vị Thần Hoàng đỉnh phong đều phá quan mà ra, việc này quá kinh người, nếu như dùng đan dược trân quý gì đó để thuyết phục họ thì cũng có thể cho là hợp lý, nhưng loại đan dược này, nếu là thần minh bình thường thì bọn hắn có thể hiểu, nhưng Tiểu Hàm Hàm, tuyệt không có khả năng.
Tăng lên càng nhanh, tác dụng phụ càng lớn, thân là hậu duệ mà Đông Hoàng thương yêu nhất, Tiểu Hàm Hàm tuyệt đối sẽ không làm ra loại chuyện cắt đứt tiền đồ phía trước, Đông Hoàng cũng không cho phép!
Bốn vực tề tụ tại Đông Vực hòng điều tra thực hư mọi chuyện, họ muốn biết rõ rốt cuộc có chuyện gì đang xảy ra, có phải có đồ vật gì lại được truyền ra từ bảo khố Long Đế hay không.
“Tây Vực Yêu Vương (Nam Vực Thiên Vương), đến đây để gặp Hàm Hàm tiểu công chúa.” Hai vị Thần Vương thiên tài ý cười đầy mặt đến nhà, ở phía sau bọn họ còn có mấy vị Thần Hoàng thủ hộ, bọn họ theo lão tổ nhà mình tới đây.
Đông Hoàng cũng xuất quan, bốn vị Hoàng Giả ngồi trước mặt, bên cạnh chính là Tiểu Hàm Hàm.
“Gia gia, bọn họ muốn giết con, nói nếu như con không nói ra nguyên nhân đột phá, sẽ lén lút bắt con lại, băm vằm ra để nghiên cứu.” Tiểu Hàm Hàm nhìn hai người tràn đầy ý cười, trực tiếp núp ở trong ngực Đông Hoàng, lộ vẻ e ngại.
“...”
Tại sao ngươi biết suy nghĩ của bọn ta? Nhưng bọn ta không muốn băm ngươi, rồi nghiên cứu kiểu đó lại là cái gì quỷ? Bọn ta chỉ là muốn hỏi ra nguyên nhân thôi!
Vẻ mặt hai vị Thần Vương thiên tài hoang mang, ngươi trợn tròn mắt nói dối như thế mà được hả? Mọi người đều đang nhìn đó, ở đây không có ai mù với điếc đâu.
“Làm càn, lại dám khi nhục Hàm Hàm nhà ta như thế!” Đông Hoàng tức giận, sát ý bừng bừng.
Hai vị Thần Vương: “...”
Các ngươi định sẽ bày ra bộ dạng không biết xấu hổ, cưỡng ép khai chiến sao? Lão tổ nhà ta cũng ở bên cạnh đó, có thể đừng hung hãn như vậy hay không? Rốt cuộc các ngươi định bày trò gì?
“Đông Hoàng, ngươi có ý gì?” Thần sắc Tây Hoàng và Nam Hoàng đồng thời lạnh lẽo, ngươi ngang nhiên cư xử vô liêm sỉ như thế trước mặt bọn ta, ngươi tưởng bọn ta là không khí chắc?
“Không có ý gì, chỉ là trút giận cho tôn nữ của ta thôi.” Đông Hoàng thản nhiên nói.
“Trút giận sao?” Hai vị Thần Hoàng bật cười, lạnh lùng nói: “Đông Hoàng ngươi đã khăng khăng muốn chiến, bọn ta cũng không sợ ngươi!”
Bọn ta lại không đắc tội tôn nữ của ngươi, những lời mà tôn nữ của ngươi tiện miệng nói ra, chỉ cần những người ở đây không phải kẻ điếc thì đều biết là giả, ngươi hết lần này tới lần khác coi là thật, thật sự cho rằng bọn ta sợ ngươi sao?
Cùng là Thần Hoàng đỉnh phong, ai sợ ai?
“Ra ngoài đánh một trận.” Đông Hoàng thờ ơ nói một câu, vừa sải bước đã đi tới trên không Thần Hoàng Vực.
Tây Hoàng, Nam Hoàng theo sát đến, ánh mắt hai người lạnh lẽo, thần lực bành trướng, nếu như Đông Hoàng muốn chiến, thì bọn họ cũng muốn thừa cơ xem Đông Hoàng bế quan nhiều năm như vậy, đến cùng đã lĩnh hội được bao nhiêu, nếu như có thể đánh bại ông ta, bọn hắn không ngại Thần Hoàng Vực thiếu một vị Thần Hoàng đỉnh phong.
Trung Hoàng cũng tới, ánh mắt thờ ơ theo dõi trận giao thủ này, không có chút ý nghĩ muốn nhúng tay nào, thực lực của bọn họ đều không khác mấy, cho dù là hai đánh một, nhất thời cũng khó có thể phân ra thắng bại.
“Đông Hoàng, ngươi đã có tự tin này, vậy thù để chúng ta nhìn xem, những năm này ngươi tiến bộ bao nhiêu!” Tây Hoàng lạnh lùng mở miệng, phía sau hiển hiện một thú ảnh to lớn, là một con sư tử trắng như bạch ngọc.
Ngàn vạn thần quang từ Nam Hoàng bắn ra chiếu sáng thiên địa, thần uy mênh mông tràn ngập, người tu vi yếu phía dưới nhao nhao tránh lui, hoảng sợ cúi đầu, không dám nhìn lên.
Đông Hoàng vung tay, một thanh thần kiếm cấp Thần Hoàng xuất hiện trong tay, uy áp thuộc về cấp Thần Hoàng lao ra, đây chính là thanh Đông Hoàng kiếm mà bao năm qua hắn chưa hề sử dụng, cũng chính là vũ khí cấp Thần Hoàng sở hữu uy năng khủng khiếp.
Hai vị Thần cũng lấy thần khí của mình ra, đối mặt Đông Hoàng cùng cấp, bọn họ không dám có chút khinh suất.
“Bế quan nhiều năm, bản hoàng sáng chế một chiêu, tên là Thông Thiên Kiếm, mời hai vị Thần Hoàng đánh giá!”
Đông Hoàng trầm ngâm một tiếng, thần lực mênh mông xoáy sâu vào bên trong thần kiếm, một nháy mắt, một luồng kiếm ý xông thẳng tới chân trời, bốn phía hư không vỡ nát, thiên địa cuồn cuộn, thần nguyên khí cuồn cuộn dạt ra.
Thiên uy mênh mông phủ xuống từ chân trời vô biên, kiếm ý liền kề với thiên địa, tiếp nhận thiên uy mênh mông, dường như hòa làm một thể cùng trời đất.
Ầm ầm
Một tiếng vang vọng dấy lên, thiên uy tiếp nhận kiếm ý, thần kiếm trượt khỏi tay bay thẳng ra ngoài, hóa thành thần kiếm ngàn trượng giáng xuống từ trên trời, mang theo uy năng thiên địa, thiên uy mênh mông hóa thành chiêu kiếm tối cao.
Nhất Kiếm Thông Thiên cộng thêm thiên uy gia trì, tạo thành một kiếm thế thiên, tựa như trời xanh nổi giận, hạ xuống sát cơ.
Vũ trụ mênh mông, sao trời lệch vị trí, bỏ ra vô lượng tinh quang, chui vào một kiếm Thông Thiên này, khiến một kiếm này lại tăng uy năng.
Thiên phát sát cơ, di tinh dịch tú!