← Quay lại trang sách

Chương 1391 Rót trà cho tỷ đi

Nhìn vẻ mặt không tin của ba vị Thần Hoàng, Đông Hoàng thật sự cũng không tin, nhưng lời nói của ông ta vẫn có phần thật.

“Ba vị, các ngươi nhìn ba viên đan dược này thì sẽ biết.” Đông Hoàng lấy ra ba viên Hỗn Độn đan đưa cho bọn họ.

“Đan dược?” Ba vị hoàng giả nhìn Hỗn Độn đan, thần sắc kích động: “Thật sự không thể không nói, kỹ thuật luyện đan của Đông Hoàng ngươi có chút kỳ lạ.”

Má nó chứ quả là người có tiền, luyện đan cũng luyện ra viên lớn như vậy.

Đông Hoàng không nói gì, đan dược to chút thì sao, làm ầm ĩ lên làm gì, không có kiến thức, lúc con ta đưa cho ta ta cũng không kinh ngạc.

Ba vị Thần Hoàng nuốt đan dược, cũng may đan dược vừa vào miệng đã tan ra, nếu không chỉ có thể nghiền thành bột mà ăn thôi.

Năng lượng Thần Hoàng cuồn cuộn, nháy mắt luyện hoá Hỗn Độn đan, cảm nhận dược lực của Hỗn Độn đan, bọn họ nhất thời lộ ra vẻ kích động.

“Bản hoàng luyện đan nhiều năm như vậy, cuối cùng đan đạo cũng thành, ta hội tụ các phương thuốc dân gian của Thần giới, sáng chế ra được thần đan nghịch thiên này.” Đông Hoàng ngạo nghễ nói: “Chỉ cần ăn nhiều thì thần hồn sẽ thông thấu, đừng nói đến việc có thể trực tiếp xem pháp tắc của thiên địa vận chuyển, thời khắc nào ngươi nhìn cũng được.”

“Vậy Đông Hoàng ăn bao nhiêu rồi? Hiện tại nhìn thấy được pháp tắc thiên địa chưa?” Ba vị Hoàng giả vội vàng hỏi.

“Vẫn chưa, không phải là ta đang thu thập tài nguyên để luyện chế sao? Tuy rằng bản hoàng luyện chế không ít, nhưng để đạt đến trình độ trực tiếp quan sát pháp tắc thiên địa thì ta vẫn chưa tới, trước đó chỉ là ngẫu nhiên ngộ đạo mà thôi.” Đông Hoàng lắc đầu, mẹ nó ngươi nói thì đơn giản, ngươi nghĩ rằng Hỗn Độn đan này có thể dễ dàng luyện được sao?

Nghĩ đến đây, Đông Hoàng lại lên tiếng, không thể không phổ cập khoa học: “Hỗn Độn đan này thần kỳ, luyện chế cũng rất khó khăn, cần phải chiết xuất ra thần dược tinh tuý của các cấp bậc khác nhau mới có thể luyện chế ra.”

“Cấp bậc khác nhau? Là sao?” Ba vị Thần Hoàng không biết nhiều lắm về việc luyện đan, nhưng cũng không phải hoàn toàn không biết, không phải chỉ là tìm đan dược cùng cấp thôi sao, sao lại có thể dùng cấp thấp được?

“Thần dược từng cấp bậc đều có dấu ấn pháp tắc, thứ bản hoàng muốn chính là dấu ấn pháp tắc đó, chứ không phải dược lực ít ỏi bên trong.” Đông Hoàng nghiêm nghị nói.

“...”

Ba vị Thần Hoàng ngẩn ra, không hổ là người luyện đan nghiên cứu ngàn vạn năm, bọn ta thật sự nghe không hiểu, thần dược còn có dấu ấn pháp tắc?

Đông Hoàng im lặng, lúc đó khi ta nghe Hàm Hàm nhà ta nói, ta cũng ngỡ ngàng, khi biết đó là cái cớ bịa ra để lừa các ngươi, bản hoàng mới thở phào nhẹ nhõm, may mà mình cũng không dốt nát như vậy.

Bên trong đang trao đổi thì bên ngoài cũng không nhàn rỗi.

Tiểu Hàm Hàm đuổi những người xung quanh đi, nhìn thấy hai vị thiên tài Thần Vương, vẻ mặt khinh thường: “Hai tên phế vật, còn không lại đây rót trà cho ta?”

“Tiểu Hàm Hàm, ngươi đừng quá đáng, vừa rồi Đông Hoàng cũng không dễ chịu gì đúng không?” Yêu Vương lạnh lùng nói.

Sắc mặt của Thiên Vương cũng trở nên lạnh lùng nghiêm nghị, tuy rằng Đông Hoàng mạnh mẽ đánh bại hai Hoàng, nhưng bọn hắn không tin Đông Hoàng vô địch, nói cách khác, nếu ông ta mạnh như vậy thật thì Thần Hoàng vực đã sớm thống nhất, trở thành chúa tể duy nhất rồi.

“Gia gia, bọn họ muốn băm con...”

“Ngươi!” Hai vị Thần Vương biến sắc, trong lòng chửi cha mắng mẹ, mẹ nó, có thể đừng động một tí là kêu phụ huynh được không?

Mặc dù cảm thấy Đông Hoàng cũng bị thương, nhưng gia đình này rõ ràng là không biết xấu hổ, cho dù những lời của Tiểu Hàm Hàm là giả thì Đông Hoàng cũng nghe rất nghiêm túc, trưởng bối nhà ta sao lại không tốt như vậy chứ?

“Các ngươi cũng đừng trưng ra bộ dạng ấm ức đó, rót trà cho tỷ đi, đó là vinh hạnh của các ngươi đó.” Tiểu Hàm Hàm cao ngạo nói.

Hai vị Thần Vương im lặng, chỉ là sắc mặt có chút khó coi, tỷ? Một tên chưa trưởng thành như ngươi ư, bọn ta đều đã mấy vạn tuổi rồi, hơn nữa còn là Thần Vương, ngươi chỉ là một Thái Thượng Chân Thần. Tại sao lại để cho Đông Hoàng thăng cấp, mà trưởng bối nhà mình lại giậm chân tại chỗ chứ?

Nhìn Tiểu Hàm Hàm luôn có cảm giác của một kẻ tiểu nhân.

Hương trà toả ra bốn phía, Tiểu Hàm Hàm vừa lòng gật đầu: “Hay là các ngươi đi theo ta đi? Sau này gọi ta một tiếng đại tỷ, ta sẽ nói với các ngươi bí mật ta thăng cấp nhanh như vậy.”

“Ngươi đồng ý nói?” Hai vị Thần Vương kinh ngạc, Tiểu Hàm Hàm thăng cấp nhanh như vậy, nếu nói là do tài nguyên thì cũng không ai tin, nhất định là có vấn đề.

Chỉ là cách thăng cấp này nhất định là tuyệt mật, Tiểu Hàm Hàm sao có thể dễ dàng nói ra được chứ? Bọn họ hoài nghi.

Tiểu Hàm Hàm liếc mắt nhìn hai người, có chút tức giận nói: “Tiểu Hàm Hàm ta là ai chứ, có thứ gì tốt đều chia cho mọi người, sao các ngươi lại không tin?”

Có thứ tốt đều chia cho mọi người? Hai người muốn bật cười, ngươi thật sự vô tư như vậy sao? Vậy tại sao trước kia lại không cho bọn ta mượn mặc một thân thần trang của ngươi?

“Không tin thì thôi vậy, nếu tin thì ngày mai đến gặp ta.” Tiểu Hàm Hàm bất mãn hừ nhẹ một tiếng, bưng chén trà rời đi.

Hai vị Thần Vương trầm mặc, không nói gì.

Trong mật thất, ba vị Thần Hoàng đi ra, ai nấy cũng đầy mặt tươi cười, cùng hai vị Thần Vương rời đi.

“Gia gia, ngươi nói với bọn họ một lần có thể luyện chế bao nhiêu Hỗn Độn đan?” Tiểu Hàm Hàm vội vàng nói.

“Năm viên.” Đông Hoàng ôm Tiểu Hàm Hàm, vẻ mặt cưng chiều: “Tôn nữ ngoan, nói cho gia gia nghe, chiêu thức của Thần Đế, con lấy từ đâu?”

“Gia gia ơi, con nói con đang đi trên đường bị ngã và tình cờ nhìn thấy một chiêu này, người tin không?” Tiểu Hàm Hàm nghiêm túc nói.

“Con còn không nói thật với gia gia?” Đông Hoàng cười chạm vào đầu nàng: “Con không muốn nói thì không cần nói, còn lừa gia gia.”

Tiểu Hàm Hàm lè lưỡi, làm nũng nói: “Gia gia, qua đoạn thời gian này con sẽ nói với người.”

“Được rồi, gia gia đi bế quan để sớm ngày lĩnh hội cảnh giới Thần Đế, bên ngoài giao lại cho con cùng phụ mẫu con.” Đông Hoàng thả Tiểu Hàm Hàm ra, lại bước vào mật thất.

Đông Hoàng rất thích Tiểu Hàm Hàm, tu vi càng cao thì càng khó mang thai, vợ chồng Tử Hoàng Đạo dù sao cũng là lão quái vật, trải qua không biết bao nhiêu năm mới có một Tiểu Hàm Hàm, sao có thể không nuông chiều được.

Tiểu Hàm Hàm lấy ra một viên Hỗn Độn đan, nhai hai cái như ăn hạt đậu: “Đợi qua một đoạn thời gian nữa là ta có thể trở thành Thần Vương rồi, không biết hai tên ngu xuẩn kia có đến tìm ta không.”