Chương 1397 Thanh Liên Chi Linh
“Ngươi có thể sống, nhưng nhất định phải giao ra bảo vật của Long Đế, về sau truyền phương thức luyện chế Hỗn Độn đan cho bọn ta.” Đông Hoàng nói.
Bắc Hoàng không nói gì, hắn cũng biết sự thần kỳ của Hỗn Độn đan, thuộc hạ Thần Hoàng tặng cho hắn mấy viên, chỉ tiếc là vết thương quá nghiêm trọng, hắn không có khí lực quản việc này, để tuỳ bọn chúng làm loạn.
Giờ phút này kho báu Long Đế mở ra, vết thương của hắn còn chưa lành nhưng cũng phải vội vàng chạy tới.
“Bảo vật của Long Đế thật sự không ở trên người ta, ta đã nói rồi, là đám Giang Thái Huyền lấy.” Thái Vân Thần Hoàng lo lắng muốn khóc, sao các ngươi lại không tin ta?
Dừng một chút lại nói: “Người của bọn chúng còn có Mộ Phong, Dư Hoành, Ninh Thành, hình như chúng vẫn đang ở Thái gia ta, các ngươi có thể bắt chúng để hỏi.”
“Mộ Phong, Dư Hoành, Ninh Thành? Ba người này là ai?” Bắc Hoàng khẽ cau mày.
“Bẩm Bắc Hoàng, ba người này chính là thuộc hạ của Ẩn Hoàng, nhưng Ẩn Hoàng đã sớm ngã xuống mấy ngày trước rồi, bọn ta lại không để ý.” Tinh Cửu Nguyên đến, nói ra chuyện này.
“Ẩn Hoàng?” Sắc mặt Bắc Hoàng khẽ thay đổi, vừa nghĩ tới Ẩn Hoàng hắn liền cảm thấy đau, bị người ta đánh đến nỗi chỉ còn lại một cái đầu lâu, mãi đến hôm nay mới hết tức.
“Ẩn Hoàng?” Thái Vân Thần Hoàng biết bọn chúng là thuộc hạ của Ẩn Hoàng, dược điền lúc trước cũng là của Ẩn Hoàng, chỉ là lúc này nhắc tới Ẩn Hoàng, ông ta mới nhớ tới một chuyện khiến ông ta rợn cả người, mồ hôi lạnh thấm ướt cả lưng.
Trước khi vào thông đạo, ông ta còn đích thân giúp bọn chúng hầm thịt, nếu như ông ta nhớ không lầm, đó chắc hẳn là thịt của Ẩn Hoàng!
“Chẳng trách ta cảm thấy quen thuộc, Ẩn Hoàng, thịt bọn chúng ăn chính là Ẩn Hoàng.” Thái Vân Thần Hoàng lẩm bẩm, sắc mặt tái nhợt, ông ta đã từng nhìn thấy bản thể của Ẩn Hoàng, nếu không phải nóng lòng vào kho báu Long Đế thì chắc chắn ông ta sẽ nhớ lại được.
“Ngươi nói cái gì? Bọn chúng ăn Ẩn Hoàng?” Bắc Hoàng biến sắc, lạnh lùng nhìn Thái Vân Thần Hoàng: “Ngươi chắc chắn, bọn chúng ăn Ẩn Hoàng?”
“Chắc chắn, là thịt của Ẩn Hoàng.” Thái Vân Thần Hoàng đần ra, đám người kia dám ăn Thần Hoàng, Ẩn Hoàng nhiều ngày trước đã ngã xuống, chẳng lẽ chết ở trong tay bọn chúng?
Khóe miệng Bắc Hoàng giật giật, hắn dường như nhớ ra rồi, khi đó đám người kia hỏi thần dược ở Thần Hoàng Vực nhiều không, bản thân còn trả lời một câu nhiều?
Tên của đám Giang Thái Huyền, Bắc Hoàng không biết, nhưng nếu gặp mặt, hắn nhất định có thể nhận ra, tuy nhiên hắn đang chữa trị vết thương, không có thời gian ra ngoài!
“Chẳng lẽ thật sự bị cầm đi rồi?” Tinh Cửu Nguyên nhướng mày, lại nói: “Đám người kia chỉ là Thần Vương, người mạnh nhất không hơn Thần Vương đỉnh phong, làm sao có thể ăn thịt Ẩn Hoàng?”
Thần Vương đỉnh phong?
Bắc Hoàng trầm mặt, nếu hắn nhớ không lầm, người suýt chút nữa đánh chết hắn chính là Thần Vương đỉnh phong.
“Bọn chúng là những lão quái vật của thời thiên cổ, ai mà biết được có át chủ bài nào chưa lật, không phải ta còn bị lừa sao?” Thái Vân Thần Hoàng vội vàng nói, lúc này, nhất định phải chém gió cho bọn chúng mạnh một chút, như vậy đám người này mới tin rằng là Giang Thái Huyền lấy đi.
“Vậy được, lấy phương pháp luyện Hỗn Độn đan ra đi, bọn ta sẽ tin lời ngươi.” Một vị Thần Hoàng nói.
“Đúng vậy, ngươi nói Hỗn Độn đan đến từ chỗ ngươi, nếu không giao bảo vật Long Đế thì đổi bằng phương pháp luyện Hỗn Độn đan.” Những người còn lại cũng phụ hoạ theo.
“Không thể, phương pháp luyện Hỗn Độn đan chính là át chủ bài chưa lật của bản hoàng, có tin bản hoàng tự bạo không?” Thái Vân Thần Hoàng lạnh lùng nói.
Phương pháp luyện Hỗn Độn đan? Nếu ta có thì ta đã trở thành Thần Hoàng đỉnh phong rồi, còn ở Thần Hoàng trung kì làm gì?
“Xem ra ngươi không có?” Một đám Thần Hoàng chế nhạo.
Thái Vân Thần Hoàng im lặng, kiên quyết không chịu thừa nhận có hay không, cùng lắm thì tự bạo, đương nhiên sẽ không tự bạo thật, ông ta cũng chưa muốn chết.
Nhìn thấy đám người này như hổ rình mồi, Thái Vân Thần Hoàng lại nói: “Thay vì hỏi ta, các ngươi nên đi tìm bảo vật Long Đế thì hơn, bọn chúng nhất định chưa đi, nếu các ngươi chậm trễ, bọn chúng sẽ chạy mất đấy.”
“Chuyện này không cần ngươi quan tâm, lối đi duy nhất bên ngoài đã bị chặn, con ruồi cũng không thể trốn thoát!” Đông Hoàng lạnh lùng cười nói.
Trong kho báu Long Đế, chư hoàng bao vây Thái Vân Thần Hoàng, bên này đám người Giang Thái Huyền đã rời khỏi kho báu từ sớm, đồng thời đưa ba người Mộ Phong rời khỏi Thần Hoàng Vực.
“Nếu không phải lười ở lại lâu thì ta muốn xem Thái Vân có tự bạo hay không.” Long Hạo nhịn cười nói.
“Chắc chắn là không, nhưng cuộc sống của hắn sẽ không dễ dàng đâu, phương pháp luyện Hỗn Độn đan? Có thể lấy ra được mới là lạ đấy.” Tiểu Hành Thiên lẩm bẩm.
Mọi người vừa nói vừa cười, thảo luận xem có nên đi đến Thiên Đế Sơn không, cuối cùng quyết định cùng nhau đợi Tiểu Hàm Hàm, chuyện tốt không nên quên bạn.
Giang Thái Huyền cũng nhìn nhiệm vụ, một triệu sáu ngàn vạn!
Thần Hoàng Vực thực sự giàu có, có tiền đến mức khiến Giang Thái Huyền kinh ngạc, xứng đáng là nơi nhóm Thần Hoàng sinh hoạt ngàn vạn năm, các thế lực của Thần giới không thể so sánh được, có thể được gọi là một vùng đất thánh.
“Bàn giao nhiệm vụ.” Giang Thái Huyền nói.
“Ting, kí chủ hoàn thành vượt mức nhiệm vụ trước thời hạn, thưởng mảnh nhỏ hạt giống Thiên Thần X5, mức độ hoàn thành nhiệm vụ cực cao, thưởng gói quà bí ẩn X2.”
“Hợp nhất, mở gói quà.”
“Ting, kí chủ nhận được… Thanh Liên Chi Linh X1, dịch dinh dưỡng Thần Ma Tiên Thiên X1.”
“Thanh Liên Chi Linh?” Giang Thái Huyền nhìn phần thưởng do hệ thống ban tặng, trợn tròn hai mắt, hệ thống, ngươi thật sự khiến ta cảm thấy hỗn loạn đấy?