← Quay lại trang sách

Chương 1400 Thần tỉ

Đông Hoàng nhận thẻ suy diễn, trong đầu nhớ lại các công pháp, ông ta nhớ rất nhiều công pháp, cấp Thần Hoàng cũng không ít, thân là bá chủ một phương ở Thần Hoàng vực, công pháp đương nhiên không thiếu.

Trong nháy mắt, Đông Hoàng đã chọn sử dụng Ngân Hà Bí Điển làm cơ sở, suy diễn xuất ra công pháp cấp Thần Đế.

“Quả nhiên là thẻ suy diễn cấp Thần Đế, bản hoàng bái phục.” Đông Hoàng rất kinh ngạc, thế mà thật sự suy diễn ra được, không chỉ chắc chắn là cảnh giới Thần Đế, hơn nữa đây là suy diễn ra từ công pháp của ông ta, thế nên cực kỳ thích hợp để ông ta sử dụng.

Cảm ngộ được công pháp mới, bình cảnh nhiều năm bất động cũng có chút nới lỏng, cảnh giới Thần Đế sắp tới rồi!

Không để ý đến gia đình Tiểu Hàm Hàm, Giang Thái Huyền nhìn thông tin của Thông Thiên giáo chủ:

Thần Ma Tiên Thiên: Thông Thiên giáo chủ (Phật tử của Thượng Thanh, giáo chủ Tiệt Giáo)

Ấu niên kì: Thần Vương đỉnh phong.

Thần công: Thượng Thanh Kinh (Tiên Thiên), Cửu Chuyển Huyền Công (thiếu, Tiên Thiên)

Thần Ma Bất Diệt Thể: Hỗn Nguyên bất diệt thế.

Thần khí: đạo khí Tiên Thiên: Tru Tiên Tứ Kiếm, trận đồ Tru Tiên; thần khí Tiên Thiên: Thanh Bình Kiếm, trống da cá, chuỳ điện tím, khoá xuyên tim…

Thiên phú: Trận pháp cấp Tiên Thiên, tinh thông luyện khí, tinh thông đan đạo cao nhất, thừa hưởng một số thiên phú của Bàn Cổ, vượt xa đại đạo tu hành của Thần Ma Tiên Thiên bình thường, có thể kích phát sức mạnh Thiên Đạo để chiến đấu.

“Trận pháp, đan đạo, luyện khí đều biết?” Giang Thái Huyền kinh ngạc, trận pháp thì không cần phải nói, Chu Tiên Kiếm trận, Vạn Tiên trận đều là trập pháp cấp khủng bố, người này vốn là sư phụ của Vân Tiêu, nếu không hiểu trận pháp, thì Cửu Khúc Hoàng Hà của bọn họ tạo như thế nào chứ?

Luyện khí cũng dễ giải thích, đệ tử của Thông Thiên giáo chủ đa số đều biết luyện khí, hơn nữa trình độ rất cao, một vài trận pháp cũng cần phải có thần khí đặc thù mới có thể bố trí được, nhưng thông thạo đan đạo này thì thật sự có chút ngoài suy đoán của hắn.

Theo truyền thuyết ở kiếp trước, luyện đan hầu như chỉ có Phật tử của Thái Thượng truyền ra, được gọi là đệ nhất luyện đan sư, không ngờ Thông Thiên giáo chủ cũng đến cấp bậc này.

“Cấp bậc Thánh Nhân này, cũng gần giống như là toàn năng.” Giang Thái Huyền hâm mộ, quả thật có thể nói là toàn năng, cái gì cũng biết, mẹ nó còn có nhiều pháp bảo.

Sau khi đọc xong toàn bộ thông tin này, Giang Thái Huyền tiếp tục phơi nắng.

Vù vù

Không bao lâu, có ánh sáng lấp lánh phía chân trời xuất hiện, Thông Thiên đạo nhân cùng Hậu Thổ đã trở lại, vẻ mặt hai người bình thản, không biết kết quả của cuộc luận đạo như thế nào, có phân được ai đạo hạnh cao thâm hơn không.

“Tràng chủ.” Hai người trở lại, thần sắc lạnh nhạt.

“Xin hỏi, ai trong các ngươi thắng vậy?” Giang Thái Huyền rất tò mò, có thể nói cả hai đều là hậu duệ của Bàn Cổ, nhưng lại đi con đường khác nhau, một người theo hồn, một người theo thể.

“Trong luận đạo không có kẻ thắng người thua.” Thông Thiên giáo chủ hờ hững nói.

Giang Thái Huyền bĩu môi, đứng lên bảo: “Các ngươi đã luận đạo xong rồi thì chúng ta cũng có thể đi Thiên Đế Sơn xem một chút.”

Hắn vẫn rất tò mò về bí mật dưới Thiên Đế Sơn, việc lúc trước Thần giới suy yếu có liên quan gì với Thiên Đế không? Thiên Đế để lại cái gì, hắn cũng muốn biết.

Nếu không biết rõ được vấn đề này, hắn sẽ lo lắng không biết tương lai có thể đột phá Thần Đế hay không.

Ngay khi Giang Thái Huyền vừa nói đi Thiên Đế Sơn, đám người Long Hạo, một nhà Tiểu Hàm Hàm cũng lên tiếng muốn đi theo, ngay cả Đông Hoàng cũng không có tâm trạng nghiên cứu công pháp Thần Đế nữa.

“Nếu tất cả đều tò mò vậy thì cùng đi đi.” Giang Thái Huyền gật đầu rồi dẫn mọi người đến Thiên Đế Sơn.

Khi lại bước chân lên Thiên Đế Sơn lần nữa, mọi người không khỏi cảm khái, lúc trước khi mở Chư Thần Bảng có tới đây, hiện tại ư, vị Thần Hoàng của Chư Thần Bảng kia vẫn còn một phần cơ thể chưa hầm, về sau nếu có thời gian sẽ hầm.

“Dưới chân núi vạn trượng này, các ngươi ai ra tay?” Giang Thái Huyền nhìn về phía mọi người, Thần Ma đạo tràng không thể ra tay được, họ ra tay tức là phải tiêu tiền, sao hắn có thể làm ra loại hành động thua lỗ này được?

“Ta đi.” Đông Hoàng mở miệng, vừa nhấc tay lên, luồng khí sắc tím tràn ngập, ngân hà sắc tím mà hắn tu luyện chính là năng lượng từ các ngôi sao.

Ầm ầm

Thần Hoàng đỉnh phong ra tay, mặt đất lập tức tách ra, thần lực xông vào lòng đất mở ra vực sâu mênh mông.

“Đi.”

Lối đi được mở ra, một đoàn người ngự không xuống dưới lòng đất vạn trượng.

Trong lòng dất, kim quang rực rỡ, thần nguyên khí nồng đậm, ẩn chứa một tòa cung điện vàng rực, có trận pháp bao phủ nên không bị thời gian cùng bụi bậm làm vấy bẩn.

“Trận pháp này chỉ bảo vệ cho nơi này không bị phá hư, không phải để ngăn cản người khác tiến vào.” Thông Thiên giáo chủ nói.

Cung điện màu vàng sừng sững, phía trên ghi ba chữ Thiên Đế Cung, đúng là nơi ở của Thiên Đế thời kỷ nguyên cổ lão.

Thiên Đế Cung cao trăm trượng, thần trụ vàng vẽ đầy hoa văn rồng phượng, nguyên khí nồng đậm như sương mù, thần minh bình thường ở đây hấp thụ một hơi có thể bớt được vài ngày khổ tu.

Vào lúc này, cánh cổng của Thiên Đế Cung mở ra, dẫn thẳng vào chỗ có long ỷ, long án Thiên Đế.

Trên long án có bày thánh chỉ đế vương làm bằng da thú quý hiếm, bên cạnh có một hộp ngọc có khắc ký hiệu cổ, Long Hinh Nhi kêu lên: “Thần tỉ của Thiên Đế?”