← Quay lại trang sách

Chương 1408 Xảy ra chuyện

Thần Ma đạo tràng.

“Trư Bát Giới, qua đây ta cho ngươi xem một thứ hay ho, gọi sư phụ của ngươi nữa.” Quỳnh Tiêu nói.

“Quỳnh Tiêu tiên tử, thứ gì hay ho vậy, chẳng lẽ là tuyển tập tả thực cá nhân Hằng Nga tiên tử sao?” Trư Bát Giới lập tức lộ ra vẻ mặt kích động.

“Tuyển tập tả thực về Hằng Nga tiên tử hả?” Thoắt một cái Đường Tăng đã xuất hiện.

“Ngươi vừa nói khiến ta quên mất, lúc ấy đáng ra ta nên hát một bài gì đó hợp với tình cảnh.” Quỳnh Tiêu ủ rũ nói, sau đó liền thi triển bí pháp, cảnh tượng vừa nãy lập tức hiện ra.

Hai sư đồ: “...”

Đây là thứ hay ho mà ngươi muốn cho hai sư đồ ta xem đó à? Hằng Nga tiên tử cùng tràng chủ bay đi rồi á?

Điều quan trọng hơn chính là cuộc hẹn này do Hằng Nga mời, Hằng Nga đưa tràng chủ bay lên cung trăng, Hằng Nga mang tràng chủ bay mất!

“Sư phụ, con thất tình rồi.” Trư Bát Giới nhìn hình chiếu kia mà ngơ ngơ ngốc ngốc, nước mắt tuôn ào ào.

“Vi sư cũng thất tình rồi.” Đường Tăng sờ lên cái đầu trọc lóc của mình, vẻ mặt đầy tuyệt vọng, rất đau khổ, đau đến không muốn sống: “Bần tăng vì Hằng Nga tiên tử đã quyết định tu hoan hỉ phật rồi, tại sao thành ra thế này?”

Quỳnh Tiêu ghi hình ảnh hai người khóc lóc thảm thiết, vỗ vỗ vai, an ủi nói: “Đừng khóc mà, khóc nữa cũng không thay đổi được sự thật ngươi là heo đâu.”

Trư Bát Giới: “... Ngươi gọi ta là Thiên Bồng Nguyên Soái không được sao?”

“Được rồi, Trư Bát Giới.” Quỳnh Tiêu cười khúc khích rồi đi mất, dứt khoát truyền cảnh tượng này cho những Thần Ma khác xem.

Đường Tăng bi phẫn: “Quỳnh Tiêu tiên tử, ngươi phải chừa cho bần tăng chút... A di đà phật, bần tăng đột nhiên đốn ngộ rồi, sắc tức thị không, không tức thị sắc...”

Thấy Quỳnh Tiêu còn định ghi thêm, Đường Tăng tức thì đổi giọng, làm dáng vẻ đau xót cho sự u mê của người đời, trên người ngời ngời tỏa phật quang, đứng dậy: “Kẻ si ơi kẻ si...”

“...”

“Sư phụ...” Trư Bát Giới bàng hoàng nhìn hắn, sao thầy không đau lòng nữa rồi?

“Đừng cử động, Hầu Tử đang đào hố đáy, lát nữa chôn mình ngươi thôi là được rồi.” Đường Tăng vẫn không đổi sắc mặt.

Trư Bát Giới không khóc nổi nữa, Hầu Tử đang đào hố à? Đậu xanh, chẳng trách ngươi không muốn chết mà muốn sống, tình cảm sư đồ chắc bền lâu!

Các Thần Ma đều biết tràng chủ đi đến mặt trăng cùng với Hằng Nga rồi, họ tụ lại cùng nhau xem cảnh tượng này, phối hợp với tiếng khóc tuyệt vọng của Trư Bát Giới và Đường Tăng, khiến ai ai cũng cảm thấy thật thích thú.

Hiện tại, các Thần Hoàng đỉnh phong trên Thần giới đều đã biết đến chỗ này, căn bản đều muốn kiếm tiền nên chuẩn bị cùng giao lưu với phàm trần, đưa nghiên cứu khoa học kĩ thuật vào, thương lượng về việc phát triển Thần giới.

Còn trên mặt trăng, ngay trước Quảng Hàn Cung, Giang Thái Huyền đang ngồi một bên xem thân ảnh kia nhảy múa ngay trước mắt, tiếng đàn du dương, thể hiện rõ phong thái tao nhã.

Hai bóng người, một đằng tấu đàn, một đằng nhảy múa, Giang Thái Huyền tấm tắc khen ngợi, thật may cho mình đang ở một thế giới huyền ảo, Hằng Nga biết thuật phân thân thật tốt biết bao.

Nói về đàn ca múa hát, Giang Thái Huyền không hiểu, nhưng điệu múa của Hằng Nga quả thực rất đẹp, dáng người và dung mạo càng đẹp đẽ bội phần, giờ đây hắn đã không còn muốn trở về nữa rồi, rất muốn hét to một tiếng, ta muốn ở mãi nơi này.

Váy dài bay bay, ngươi trăng lạnh lẽo, một khúc Quảng Hàn.

Nhìn thêm một chút, Giang Thái Huyền càng không khỏi rơi mình vào mê đắm, ngắm Quảng Hàn tiên tử nhảy múa trước Quảng Hàn Cung, phần đãi ngộ này, hiển nhiên không ai có nữa.

Trên mặt trăng, thời gian ba ngày trôi đi, Giang Thái Huyền đi tản bộ cùng Hằng Nga trên mặt trăng, đang trải qua thế giới của hai người, trong lòng bỗng vang lên giọng nói của Trư Bát Giới: “Tràng chủ, quay về mau.”

Con mẹ ngươi Trư Bát Giới!

Giang Thái Huyền sa sầm mặt, tuy thần sắc Hằng Nga vẫn lạnh lùng không đổi, nhưng bước chân nàng đã dừng.

“Đại Thánh, giúp ta một việc.” Giang Thái Huyền liên lạc với Hầu Tử.

“Tràng chủ, tuy lão Tôn ta không hiểu chuyện ái tình, nhưng sao bây giờ ngươi còn tâm trí liên lạc với ta thế?” Tôn Hầu Tử nghi hoặc, đáng ra ngươi nên thưởng thức thế giới hai người mà ngươi hằng mong mỏi chứ?

“Sau khi ta trở về, hi vọng thứ đầu tiên ta được thấy chính là Trư Bát Giới không được yên thân, bằng không bản tràng chủ sẽ đi mượn Tru Tiên Tứ Kiếm đâm hắn!” Giang Thái Huyền truyền âm bằng giọng cay độc.

Tôn Hầu Tử: “...”

Bát Giới, ngươi tự đào mồ thiệt rồi, đã bảo chúng ta cứ mặc kệ để tràng chủ từ từ hưởng thụ cơ mà?

Vì bảo vệ an toàn tính mạng cho Trư Bát Giới, Tôn Hầu Tử quyết định hạ thủ, nếu không, đợi đến khi tràng chủ đi mượn Tru Tiên Tứ Kiếm về thật, Trư Bát Giới chắc hẳn rất thê thảm, họ Tôn không nghi ngờ, Thông Thiên giáo chủ chắc chắn sẽ cho mượn!

“Chúng ta về thôi.” Hằng Nga thanh lãnh nói.

“Thôi được.” Giang Thái Huyền thở dài một tiếng, có phần bực dọc.

“Mặt trăng cũng đâu biến mất, tràng chủ cần gì phải thở dài?” Hằng Nga nhạt giọng nói một câu, đưa Giang Thái Huyền trở về trần gian.

Thần Ma đạo tràng.

Giang Thái Huyền và Hằng Nga trở về, quả nhiên nhìn thấy Trư Bát Giới mình đầy thương tích, trong lòng cảm thấy dễ chịu hơn khá nhiều.

“Có chuyện gì quan trọng xảy ra à?” Thần sắc Giang Thái Huyền vẫn có mấy phần khó chịu.

“Tràng chủ, ngươi hỏi Tử Dao đi.” Ngọc Long Thần Vương lắc đầu.

Tử Dao à?

Giang Thái Huyền chau mày, nhìn sang một bên, Tử Dao đã đến, hiện tại đang đứng cùng Đế Tinh, bên cạnh còn có một vị Thần Vương đỉnh phong.

“Tràng chủ, đã để thần tỉ Thiên Đế vào trận pháp chư thiên rồi, còn ba ngày nữa, vĩ lực của chư thần sẽ trở lại Thần giới, trận pháp chư thần sẽ biến mất.” Thần sắc Tử Dao khó coi.

“Có chuyện gì thế?” Giang Thái Huyền nhíu mày, giờ trần gian và Thần giới chỉ mới bắt đầu liên thông với nhau, các Thần Hoàng đang nghiên cứu kỹ thuật thúc đẩy thần dược, giờ khắc này đang cần có thời gian, sao lại để thần tỉ Thiên Đế tiến vào trận pháp chư thiên?

“Do ta không tốt.” Thần sắc Đế Tinh có chút nhợt nhạt: “Ta thật không ngờ thần tỉ Thiên Đế đó có ảnh hưởng lớn như vậy, trong lúc tranh đấu với Đế Thần, đã đánh nó vào bên trong trận pháp.”

“Vào rồi thì cứ vào đi.” Giang Thái Huyền xua tay, dẫu sao Thần Đế trở lại, đối với đạo tràng chỉ như thêm vài người khách mà thôi, còn các thủ hạ của đạo tràng, cứ hỏi Hậu Thổ và Thông Thiên giáo chủ trước xem có đập chết được họ hay không!

“Không chỉ như thế, từ khi thần tỉ Thiên Đế vào trận pháp chư thiên thì Phi Thăng Chi Hải thu nhỏ với tốc độ rất nhanh, một số đảo và đại lục xuất hiện, bản đồ Thần giới dần khuếch trương.” Tử Dao ngưng trọng nói: “Hơn nữa còn một số cung điện nữa.”