← Quay lại trang sách

Chương 1417 Tinh Hà Đế Điển

Ầm đùng

Một âm thanh chấn động, một luồng chưởng lực thuần cổ, không hiển lộ chút uy thế nào từ trên trời giáng xuống, bao trùm toàn bộ thần kim giáp, Thần Hoàng trung kỳ tỏ vẻ nhạo báng: “Thế lực Thần Vương cũng dám phóng...”

Đùng

Tiếng chấn động vang, chưởng lực đã giáng xuống đến, thế giới im phăng phắc, chỉ thấy trước mắt còn sót lại đống máu thịt bầy nhầy và thần khí vỡ vụn.

“Người đâu, quét dọn chỗ này đi.” Giang Thái Huyền vẫy tay nói.

Nhân viên vội chạy ra, quét dọn đống máu thịt, trên mặt hiện đầy sự kích động, đương nhiên hắn không sợ quân Thiên Đế, hắn sợ mấy vị đại nhân trong đạo tràng không xuất thủ.

“Khụ, Hằng Nga tiên tử, bản tràng chủ thề, sau này chỉ ngâm mình thôi, không tìm Thần Nữ chà lưng nữa, nếu vi phạm lời thề, nguyện cho Trư Bát Giới bị trời đánh thánh đâm.” Giang Thái Huyền trịnh trọng nói.

Hằng Nga: “...”

Ta vốn định nhắc nhở, Thiên Đạo thức tỉnh, thề thốt phải cẩn thận, kết quả, ngươi nói Trư Bát Giới bị trời đánh thánh đâm à? Xem cái dáng vẻ trịnh trọng của ngươi, chút nữa thì ta tin rồi.

“Chúng ta đi uống trà đi, ta nói được làm được, sau này chỉ ngâm mình thôi, nếu cần xoa bóp sẽ tìm tiên tử.” Giang Thái Huyền thấp giọng nói.

Hằng Nga liếc nhìn hắn rồi về Quảng Hàn cung tấu đàn.

Giang Thái Huyền nhìn về phía Thiên Đế Sơn, thầm tự nhủ: “Thiên Đế nhờ vào căn nguyên, thần tỉ Thiên Đế dung nhập trận pháp chư thiên, vĩ lực chư thần trở về, tăng cường căn nguyên, Thiên Đạo này, phải chăng muốn bắt đầu từ phe phái của Thiên Đế?”

“Nếu Thiên Đế thống nhất Thần giới là hướng tất yếu, theo truyền đạo của Hồng Quân mà xét thì ngăn cản chính là trái ý trời, nếu giờ ta đến Thiên Đế Sơn, tiêu diệt quân Thiên Đế, cho dù gặp được Thiên Đạo, liệu có ý thù địch hay không?”

“Việc này cần phải suy xét kĩ càng, ta không sợ Thiên Đạo gây khó dễ, chỉ sợ Thiên Đạo không bằng lòng giao dịch thôi.”

Giang Thái Huyền suy tư, nên làm thế nào đây.

Rất nhiều Thần không biết Thiên Đạo thức tỉnh, bởi vì từ khi họ ra đời đến nay, đa số đều tiếp xúc với thời đại không có trời, do đó không biết Thần giới có Thiên Đạo gì cả.

Còn quân Thiên Đế, quyết tâm thống nhất Thần giới, sau khi Thiên Đế trở về, vẫn chiếm ngôi vị Thiên Đế chí cao, chưởng ngự chư thiên.

Liên Minh Ngũ Hoàng chấn động, Đông Hoàng bước khỏi liên minh đến Thiên Đế Sơn, nơi của mình bị người ta phá, nhất định phải tìm người nói lý, thuận tiện, ông ta còn mang theo giấy tờ, bên trê ghi rõ tổn thất lần này.

“Đông Hoàng từ Liên Minh Ngũ Hoàng giá lâm, quân Thiên Đế hoan nghênh.” Một vị Thần Hoàng trung kỳ ngạo nghễ đứng trên đỉnh núi, trầm giọng cất lời: “Trên Thiên Đế Sơn, cấm ngự không!”

“Bản hoàng cứ ngự không thì sao?” Thần thái Đông Hoàng dửng dưng, đừng nói đến việc Thiên Đế của các ngươi chưa về, cho dù đã về rồi, dùng cứng chọi cứng một phen, bản hoàng cũng không sợ.

Hiện giờ bản hoàng đã có công pháp Thần Đế, theo sự khôi phục của thế với, đã chạm đến cảnh giới Thần Đế, tương lai cũng thành một vị tối cao, vả lại, tương lai đó cũng không còn xa nữa!

“Đông Hoàng, ngươi đang thách thức uy nghiêm của Thiên Đế sao?” Thần sắc Thần Hoàng trung kỳ lãnh đạm, không hề sợ hãi.

“Kẻ thách thức uy nghiêm của Thiên Đế, giết!”

Một tiếng hét giận dữ từ ngàn vạn người hợp lại, trên dưới Thiên Đế Sơn, tức khắc xuất hiện các bóng người, khí thế ngút trời, thiên uy hừng hực xuất hiện, khiến Đông Hoàng động thanh sắc.

“Thiên uy à?” Đông Hoàng lẩm nhẩm, nhưng ông ta cười lạnh, Thiên Đạo thì đã sao, cũng không phải sinh linh, không cần không trực tiếp giết ông ta thì ông ta không sợ, hơn nữa, ông ta đang đại diện Liên Minh Ngũ Hoàng bảo vệ chư thần, một khi run sợ, vậy liên minh kia giải tán được rồi.

“Chớ ép bản hoàng động thủ, Tinh Hà Cửu Chuyển, Chu Thiên Tinh Thần!” Đông Hoàng hừ lạnh một tiếng, khí tím bốc lên rạo rực, giữa tinh không, một ngôi sao khổng lồ chấn động, phát ra vô vàn khí tím, còn có các ngôi sao đầy trời bắn ra vô tận những sức mạnh tinh tú.

“Tử Vi Đế Tinh sao? Ngươi có quan hệ gì với Tử Vi Thần Đế?” Quân Thiên Đế kích động, một vị Thần Hoàng từ trong Thiên Đế Cung bước ra, nhìn Đông Hoàng với thần sắc ngưng trọng.

Vạn cổ thanh thiên, tử vi vô hạn, chủ của tinh không, Thần Đế tối cao, Tử Vi Thần Đế năm xưa nắm giữ Tử Vi Đế Tinh, hiệu xưng chủ của tinh không, cũng chỉ có Tử Vi Thần Đế kêu gọi được Đế Tinh!

Ầm

Tinh không chấn động, từng đường tinh quang sáng chói rọi xuống, một thần quân khác giáng lâm, quân Tử Vi Tinh Không!

“Truyền nhân của Tử Vi Thần Đế đó chăng?” Quân Tử Vi cả mừng nhìn Đông Hoàng.

“Không phải, bản hoàng tự sáng tạo.” Đông Hoàng bình đạm nói, tự sáng tạo Tinh Hà Bí Điển, tuy chỉ cấp Thần Hoàng, nhưng qua sự thúc đẩy, trở thành công pháp cấp Thần Đế.

“Tự sáng tạo à? Xin hỏi công pháp do ngươi tự sáng tạo tên gọi gì?” Một vị Thần Hoàng đỉnh phong mặc chiến giáp màu tím, thân tỏa rực ánh sáng tím bước đến, ngưng trọng nhìn Đông Hoàng.

“Tinh Hà Đế Điển!” Đông Hoàng ngạo nghễ nói.

Tinh Hà Bí Điển khi xưa chỉ là cấp Thần Hoàng, hiện đã thúc đẩy thành một thiên Thần Đế, đương nhiên phải được xưng Đế Điển!

“Tinh Hà Đế Điển ư?” Thần Hoàng đỉnh phong hết sức kinh ngạc, nhìn Đông Hoàng, sau cùng hồi phục được vẻ bình tĩnh: “Đông Hoàng kinh tài tuyệt diễm, bản hoàng ở Tử Vi Tinh, đợi Đông Hoàng giá lâm!”

“Tử tướng quân?” Quân Tử Vi nhìn Thần Hoàng đỉnh phong, tỏ vẻ thắc mắc.

“Đi.” Thần Hoàng đỉnh phong không đáo, lập tức dẫn người đi.

“Tinh Hà Đế Điển, xem ra Đông Hoàng đã chạm đến cảnh giới đó rồi.” Vẻ ngông cuồng của vị Thần Hoàng đỉnh phong quân Thiên Đế biến mất, mời nói: “Vào trong nói chuyện, được chứ?”

“Được.” Đông Hoàng xoay chuyển ý nghĩ, bước vào Thiên Đế Sơn.

Đâu phải ông ta không nhìn ra, đối phương nể mặt quân Tử Vi, không phải nể mặt ông ta, quân Tử Vi đã nói chờ ông ta ở Tử Vi Tinh, nếu quân Thiên Đế thật sự khai chiến với lão, còn phải xem động thái sắp tới của quân Tử Vi.